Tam Thái Tử

Chương 494: Chương 494: Năm cây cột đá.






Phong ấn xong hai người, Lý Lân cũng phong ấn Bát trưởng lão vào đó, giai đoạn trước mắt, giữ Bát trưởng lão lại là một vỏ bảo hộ vô cùng không tệ.

Sau khi hắn thôi động sức mạnh Lục Mang Tinh, mi tâm cả người xuất hiệu dấu hiệu Lục Mang Tinh, toàn thân lại càng được bao phủ bởi sức mạnh Lục Mang Tinh. Sau đó cả người hắn đột nhiên hướng về phía cấm chế màu xanh mà phóng đi. Nếu cho hắn thời gian, dựa vào sự giúp đỡ của tám miếng thần phù cấm chế, Lý Lân có khả năng phá vỡ cấm chế này. Nhưng bây giờ hắn không có thời gian, chỉ có thể dựa vào sức mạnh quỷ dị của Lục Mang Tinh bạo lực phá vỡ nó.

Ong!

Cấm chế màu xanh chấn động, giống như nước gợn chặn Lý Lân đang xông mạnh đến.

- Phá!

Lý Lân quát khẽ một tiếng, cả người đột nhiên xoay tròn, sức mạnh Lục Mang Tinh và cấm chế màu xanh phát sinh va chạm kịch liệt. Cuối cùng cấm chế màu xanh bị Lý Lân phá ra một cái lỗ lớn. Sau đó cả người hắn giống như máy khoan điện chui vào bên trong.

Cấm chế màu xanh chậm rãi chuyển động, sau đó cửa động hoàn toàn biến mất, chỉ là màu sắc của cấm chế ảm đạm đi nhiều.

Bên trong cấm chế, Lý Lân thần sắc kinh ngạc nhìn năm cây cột đá cao lớn vững vàng tán phát ra khí hoang cổ. Không giống với khí tức hoang dã, trên thânăm cây cột đá nơi này n tán phát ra khí tang thương vạn cổ, giống như đã trải qua thời gian vạn năm thậm chí vài vạn năm.

Một luồng hơi thở mỏng manh từ đỉnh cột đá truyền đến, Lý Lân biến sắc, theo bản năng hướng về phía đỉnh cột đá mà đi.

Điều khiến cho Lý Lân kinh ngạc là, không gian bên trong cấm chế căn bản là không thể xuyên qua, không gian vốn tưởng tùy tay có thể đánh vỡ lại hoàn toàn không thể mở ra. Cũng may Lý Lân ngoại trừ phá vỡ hư không, còn có sức mạnh ** cường hãn.

Cả người hắn mạnh mẽ đạp lên mặt đất, giống như pháo đạn phóng về phía đỉnh cột đá.

- Tuyết Linh!

Lý Lân giật mình hô lên. Ở trung ương cột đá có một tế đàn đường kính chừng một thước, trên tế đàn có một thiếu nữ uyển chuyển khoanh chân ngồi. Dung nhan quen thuộc kia khiến Lý Lân vô cùng kinh hãi. Đúng là Tần Tuyết Linh đã mất tích nửa năm trước, không ngờ ngoài Đại hoàng tỷ và Lâm Vãn Tình, Tần Tuyết Linh cũng bị bắt đến nơi này.

Lời của Lý Lân chưa làm Tần Tuyết Linh mở mắt ra, nàng giống như mỹ nhân say ngủ không động đậy. Sợi tóc trên đầu hóa thành màu lam, thoạt nhìn trong suốt, hơi thở càng giống như hàn băng vạn cổ bất hóa. Hơi thở trên mặt có chút cứng đơ, xem ra thời gian dài bị giam giữ khiến nàng tiều tụy đi nhiều.

Ngay lúc Lý Lân muốn tiến lên trước, một luồng thần thức mỏng manh truyền vào thức hải của Lý Lân.

- Lý Lân, thật sự là ngươi sao?

Thần thức như có như không, nhưng thần thức Lý Lân minh duệ, còn chưa xuất hiện ảo giác đâu!

- Tuyết Linh, ta đến cứu nàng ra ngoài đây!

Lý Lân sắc mặt trầm xuống, Tần Tuyết Linh suy yếu khiến lòng hắn tê tái khó hiểu.

- Đừng, nhanh chóng rời khỏi nơi này, nơi này nguy…

Thần thức giống như bị thứ gì áp chế, lời của Tần Tuyết Linh còn chưa nói xong đã bị cắt đứt.

Lý Lân đột nhiên vọt tới trước, vươn tay chụp vào Tần Tuyết Linh trên tế đàn.

- To gan!

Một tiếng quát khẽ đột nhiên nổ bùng trong biển ý thức của Lý Lân, nếu không phải thần hồn hắn ngưng thực hơn xa người thường, e rằng tiếng quát này đã khiến thần hồn hắn trọng thương, rơi vào ngủ sâu rồi. Mặc dù như vậy, sắc mặt hắn cũng tái nhợt, động tác lảo đảo đi một chút.

- Người nào giả thần giả quỷ, ra đây cho lão tử!

Lý Lân thu thần thức lại, toàn thân đề phòng nhìn ra bốn phía.

Ngoại trừ Tần Tuyết Linh như người sống trước mắt, xung quanh không còn một chút động tĩnh.

Ong!

Huyền Vũ Khải bao phủ toàn thân, Lý Lân giống như hắc giáp chiến thần, một bước tiến đến trước mặt Tần Tuyết Linh, vươn tay ra lần nữa.

- To gan!

Lại là một tiếng quát lớn, một thần thức giống như cương châm xông thẳng vào thức hải của Lý Lân. Đáng tiếc lúc thần thức chạm vào Huyền Vũ Khải đã tan thành bọt biển.

- Huyền Nguyên Quỳ Thủy Giáp! Đáng chết!

Một âm thanh tức giận truyền đến.

Lý Lân thần sắc vừa động, một luồng đao ngâm vang lên, Thanh Long đao hóa thành một đạo trường long, mạnh mẽ chạm vào cột đá dưới chân.

Răng rắc một tiếng, trên đỉnh cột đá xuất hiện vô số vết nứt. Ngay đến tế đàn mà Tần Tuyết Linh ngồi cũng vậy.

- Tiểu tử dừng tay! Tiểu tử nghịch thiên từ đâu đến, đến Ất Mộc Trường Thanh đao cũng có.

Một âm thanh hơi kinh hoảng truyền đến.

- Ta không quản ngươi là ai, nàng ấy là nữ nhân của ta, nếu ngươi không thả nàng ra, lão tử sẽ chém nát năm cây cột đá này!

Lý Lân trầm giọng quát.

- To gan, ngươi có biết ta là ai không? Lại dám nói chuyện với ta thế này!

Âm thanh thần bí có chút tức giận.

Một tiếng ầm vang, Lý Lân không chút lưu tình chém ra một đao, do nhát đao trước đó, hiệu quả của nhát đao này càng lớn, cột đá cổ xưa ầm ầm sụp đổ một khối lớn, bề mặt của toàn bộ đỉnh cột đá chỉ còn lại một nửa, nếu không phải Lý Lân sợ làm thương tổn Tần Tuyết Linh trên tế đàn, nhát đao này chém xuống, toàn bộ đỉnh cột đá sẽ bị nứt vỡ.

- Dừng tay, tiểu tử chết tiệt mau dừng tay!

Âm thanh thần bí vô cùng hoảng loạn. Cột đá cổxưa vốn tưởng không vật gì có thể phá vỡ lại đụng phải một tiểu tử có thần binh Thượng Cổ. Nếu quả thật dính vào hắn, e rằng những nỗ lực ngàn năm của bản thân đều trôi theo dòng nước chảy.

- Thả nữ nhân của ta, nếu không hôm nay chỉ có không chết không dừng!

Ánh mắt của Lý Lân nhìn về phía bốn cây cột đá còn lại, trong đó cột đá đại biểu cho Đông phương và Nam phương cũng có hai luồng hơi thở quen thuộc tồn tại. Hẳn là Đại hoàng tỷ và Lâm Vãn Tình bị giam giữ. Kết hợp Tần Tuyết Linh ba người, Lý Lân biết đỉnh của năm cây cột đá này hẳn đều có một người thuộc tính đơn nhất.

- Tiểu tử, chúng ta làm một giao dịch đi, ta có thể cho ngươi sức mạnh ngươi không tưởng tượng nổi, ngươi lập tức rời khỏi nơi này.

Âm thanh thần bí mở miệng nói.

- Thả người, nói nhảm nhí nữa lão tử trực tiếp phá hủy nơi này.

Lý Lân dứt khoát nói, tiếp tục vung Thanh Long đao lên, chuẩn bị xuất đao.

- Đợi một chút, tiểu tử, ngươi không biết sức mạnh lão phu cho ngươi mạnh mẽ đến cỡ nào, nó có thể giúp ngươi có được thực lực xưng bá đại lục, chỉ cần ngươi bỏ qua nơi này, ngươi sẽ có được cả thế giới.

Âm thanh thần bí lo lắng nói.

- Ta không thèm cả thế giới, huống chi ta cũng không tin ngươi. Tiếp tục kéo dài thời gian thì ta không khách khí nữa.

Nếu không phải không xác định trên người Tần Tuyết Linh đã phát sinh chuyện gì, Lý Lân đã không khách khí với âm thanh thần bí.

- Tiểu tử, chúng ta thương lượng thương lượng thêm đi…

Một tiếng ầm vang, Lý Lân một đao chém xuống, tế đàn nứt vỡ, Tần Tuyết Linh cũng lăng không bay lên, Lý Lân xông đến ôm nàng vào trong lòng.

- Lạnh quá!

Người ngọc trong lòng giống như một khối băng, hơn nữa luồng khí lạnh này giống như muốn đóng băng tất cả lại, mặc dù Lý Lân có chân khí tu vi Võ Hoàng Tam phẩm đỉnh phong cũng có chút ăn không tiêu.

- Đây rốt cuộc là thế nào?

Lý Lân sắc mặt khó coi lớn tiếng hét lên.

- Tiểu tử chết tiệt, ngươi lại dám thật sự phá hủy đại sự của lão phu. Ngươi…

- Ngươi lảm nhảm cái gì, nàng ấy rốt cuộc sao lại thế này? Nếu không nói thì ta sẽ phá hủy những cột đá khác.

Lý Lân lớn tiếng quát.

Giữa không trung lập tức không còn tiếng động, xem ra người thần bí thật sự bị sự quyết đoán của Lý Lân làm cho khiếp sợ rồi.

- Bản nguyên của ả bị trận pháp toàn diện kích phát rồi.

Một lúc lâu sau từ trong hư không truyền đến một âm thanh tức giận, dường như vì bản thân thỏa hiệp với Lý Lân mà tức giận.

- Kích phát bản nguyên? Đáng chết, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?

Lý Lân lớn tiếng gầm lên. Trong cơ thể Tần Tuyết Linh tràn ngập hàn khí không thể kháng cự, đây là do bản nguyên băng hóa ra, là sức mạnh đỉnh cao của thuộc tính thủy.

- Ngũ Hành Phiên Thiên đại trận, ả là một trong các trận nhãn!

Âm thanh từ trên cao lại truyền đến, giọng điệu có thêm vài phần vui sướng khi thấy người gặp họa.

- Đáng chết!

Lý Lân điều động chân khí vào trong cơ thể Tần Tuyết Linh. Đáng tiếcTiên Thiên Thuần Dương cương khí cũng bại lui khi đối diện với khí hàn băng. Ngay đến cánh tay Lý Lân độ nhập chân khí cũng bị hàn khí xâm nhập làm cho tê liệt. Đây là uy lực phát huy chưa tới một phần trăm của khí hàn băng từ cơ thể không có ý thức khống chế của Tần Tuyết Linh.

- Kiệt kiệt! Tiểu tử, khí hàn băng bản nguyên không phải là thứ ngươi điều chút chân khí có thể trấn áp được. Đợi đến lúc bản nguyên hàn băng trong cơ thể ả được hoàn toàn kích phát, ả sẽ hóa thành một khối hàn băng vạn cổ bất hóa. Đến lúc đó ngươi cũng có thể ôm lấy ả để tu luyện thần thông tính thủy, đảm bảo sẽ thành công!

Âm thanh thần bí lớn tiếng trào phúng nói.

Lý Lân sắc mặt âm trầm. Đột nhiên thu lấy Tần Tuyết Linh vào trong không gian Lục Mang Tinh. Cũng đem Tần Tuyết Linh toàn thân tán phát khí hàn băng đặt vào trong nước sinh mệnh. Sau đó đột nhiên hướng về phía cột đá Đông phương mà bay đi.

- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì?

Âm thanh thần bí biến đổi, trong phẫn nộ có chút hoảng sợ.

Một tiếng ầm vang, tế đàn trên đỉnh cột đá Đông phương bị Lý Lân phá tan. Lâm Vãn Tình toàn thân bao phủ vô số điểm màu xanh, tản ra sinh cơ đáng sợ được Lý Lân đưa vào bên trong Lục Mang Tinh.

Sau đó hắn không quan tâm âm thanh thần bí quát lớn, trực tiếp xông đến cột đá Nam phương, đem Đại hoàng tỷ Thanh Vi toàn thân phát tán hỏa nhiệt đưa vào trong không gian Lục Mang Tinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.