Tam Thái Tử

Chương 405: Chương 405: Rò rỉ




Ngay khi Lý Lân chuẩn bị phá cửa để tiến vào thì một cỗ cảm giác nguy hiểm quẩn quanh trong lòng hắn, Lý Lân biến sắc, hắn lùi lại một bước, thúc giục lực lượng của Lục Mang Tinh ẩn thân vào hư không.

Sau đó một đạo thần niệm lăng lệ đảo qua toàn bộ linh quy giáp xác, một cỗ âm thanh nghi vấn vang lên:

- Hả? Ma khí kia đâu rồi? Lại còn cái tên Bát phẩm Vương Tọa với ba mươi hai đầu man thú Hoàng cấp nữa chứ. Đáng chết, rốt cuộc là chuyện gì đây…

Một đạo chân khí ngưng tụ ra một thân ảnh trên hư không, thần niệm của hắn bao phủ lấy toàn bộ nội thế giới, điều tra ba lần rồi, nhưng lại không tìm ra dấu vết của người biến mất. Hắc giáp thanh niên rất là khó coi.

- Không có sao, chết tiệt, sao lại không có chứ?

Không cam lòng kiểm tra lại một lần nữa, điểm lại những nơi man thú biến mất, nhưng vẫn không hề có chút thu hoạch nào. Vô thanh vô tức, ba mươi đầu Hoàng cấp man thú đã biến mất, điều này khiến cho hắc giáp thanh niên có chút không tin được thần niệm của bản thân.

- Đây là thế giới nội tại của bản tọa, kẻ nào có thể đi tới tự nhiên được chứ?

Hắc giáp thanh niên chỉ có thể nghĩ tới cái tên ngẫu nhiên bị thế giới của mình bao phủ, bởi vì lúc ấy bận rộn sự việc bên ngoài, không kịp nghĩ tới tên đó. Bây giờ nhớ lại thì trong không gian này chỉ có một mình tên nhân loại đó là động vật có trí khôn mới làm được những chuyện này.

- Hỗn đản khốn khiếp, chẳng lẽ hắn không phải là Vương Tọa, mà là Võ Hoàng đỉnh phong cao thủ sao?

Chỉ có Cửu phẩm Võ Hoàng đã tạo ra được nội thế giới mới có thể thoát khỏi giam cầm của hắn. Nhưng muốn từ trong không gian của hắn ra ngoài thì cần có cảnh giới rất cao. Hắc giáp thanh niên cũng không tin đối phương có thực lực đó, cho nên lúc này lại không cam lòng tìm kiếm thêm một lần nữa, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở bên trong linh quy giáp xác.

- Nguy hiểm thật, may mắn mà bản nguyên huyền vũ lần này không có vấn đề gì, nếu không thì tổn thất lần này quá lớn.

Hoàng cấp man thú không có thì thôi, với thực lực của hắn, có thể lại bắt man thú để đưa vào không gian.

Hắc giáp thanh niên không biết Lý Lân đã đi chưa, chuyện như này không nói hắn, cho dù là Tôn cấp đã ngưng ra nội thể chân thực cũng chỉ sợ chưa có trải qua loại tình huống như vậy. Hai tay của hắn huy động, hướng trung tâm sinh mệnh hạ cấm chế, cam đoan nếu có người động vào cấm chế thì hắn có thể phát hiện. Sau đó dường như chưa yên tâm, hắn lại dùng thần niệm tìm kiếm toàn bộ không gian, tra xét từng khối thổ địa một. Kết quả vẫn không thu được cái gì, điều này khiến cho hắn buồn bực không thôi.

Cuối cùng hắn cũng bất đắc dĩ đi ra ngoài, dù sao thế giới này chỉ là thế giới hư ảo, không thể chịu được nhiều sinh vật hoạt động.

Trong cái khe nơi vết thương của Huyền quy, Lý Lân đầy vẻ sợ hãi hiện thân hình.

- May mắn lão tử chọn trốn trong cái khe này, nếu không thì cũng không may đến thế.

May mắn của Lý Lân cũng là có lý do cả, dù sao nơi này còn có một Tiên Thiên Bát Quái đại trận ẩn dấu, cho dù là hắc giáp thanh niên cũng không dễ tìm vào. Thần niệm tra xét không khỏi có chút sơ hở.

Thấy tên kia tức giận thì Lý Lân cũng không dám đánh chủ ý tới Huyền Vũ, nhưng nếu không làm thế thì không đột phá được Tiên Thiên đại trận. Lý Lân ngẫm nghĩ hồi lâu cuối cùng mạo hiểm dùng Lục Mang Tinh để truyền tống.

Lục Mang Tinh hẳn là một chí bảo không gian hệ, người dùng có thể thông qua nó để học tập được tri thức về không gian. Lục Mang Tinh trừ việc có thể giúp Lý Lân ẩn tàng nhờ không gian loạn lưu, còn có bài trừ cấm chế và năng lực truyền tống. Mà không gian truyền tống là một dạng có tọa độ, tương tự với cửa không gian truyền tống. Chỉ là thực lực Lý Lân hữu hạn, khoảng cách truyền tống cũng chỉ được khoảng ngàn dặm là cùng. Loại thứ hai là truyền tống không mục đích, khoảng cách, phương hướng, chỉ có thể nhờ vào vận khí thôi. Lý Lân tiếng vào thượng cổ không gian cũng không để lại truyền tống trận gì, mà không gian truyền tống trận gần nhất ở Diễn Thiên tông đã ở ngoài, Lý Lân không nắm chắc có thể xuyên qua được. Nếu bị lạc ở trong đó cho dù có Lục Mang Tinh thì cũng không thể nào sống nổi. Cơ hội còn lại chỉ có tùy cơ truyền tống, sự hung hiểm của nó cũng khó có thể đoán được.

Quyết định liền làm là bản tính của Lý Lân. Hắn cẩn thận khắc một tòa không gian truyền tống trận, ở nơi này để lại tọa độ, sau đó nhìn Huyền Vũ đang lâm vào ngủ say, đột nhiên thúc giục lực lượng Lục Mang Tinh, sau đó biến mất.

Rào ào ào…!

Trong hồ nước không hề có gió mà khẽ động, từng đạo nước bắn lên, một đạo lam quang xuất hiện, một thân ảnh xuất hiện bên trong hắc thủy, trôi nổi bên trong lòng hồ.

Phụt…!

Lý Lân đột nhiên phun ra một búng máu, mở to đôi mắt suy yếu. Khi thấy hắc thủy bao quanh mình thì trong mắt hắn không dấu được thần sắc mừng như điên.

- Còn ở bên trong hắc thủy hồ, xem ra lần này truyền tống không phải quá xa.

Lý Lân lẩm bẩm, đột nhiên hướng thẳng về phía đáy hồ bơi xuống.

Tùy cơ truyền tống còn tiêu hao nhiều hơn hắn dự đoán, bởi có Tiên Thiên Bát Quái trận và trấn áp lực với Huyền quy giáp tồn tại, cho nên không gian pháp tắc không được hoàn hảo, nhưng lại cứng vô cùng. Lý Lân cuối cùng vung lên Thanh Long đao và Bạch Hổ kiếm, kết hợp với Lục Mang Tinh mới có thể gian nan mở được một con đường.

Dưới đáy hắc thủy hồ, một mảnh lục sắc quang hoa bao phủ toàn bộ đáy hồ. Ở trong quang hoa chính là một dạng chất lỏng màu lục sắc, nồng đậm sinh mệnh năng lượng tinh thuần. Đây chính là sinh cơ lực mà thế giới này sinh ra, đó chính là thứ tốt. Hắc giáp thanh niên có dã tâm thật lớn, tích lũy cũng vô cùng hùng hậu, chỉ cần là thế giới hư ảo, cũng đã vượt qua được cường giả Tôn cấp ở Hỏa Diệm sơn kia rồi, phải biết đó là bút tích mà Tam phẩm Võ Tôn lưu lại.

Đôi với lục sắc cấm chế ở dưới, không hề tác dụng gì khi hắn có Lục Mang Tinh. Hắn dùng lực lượng của Lục Mang Tinh mở ra một lỗ thủng đủ một người trên cấm chế, sau đó nhanh nhẹn chui vào.

Chất lỏng lục sắc đụng tới Lý Lân thì điên cuồng tiến vào cơ thể hắn, chữa trị nội thương cho lớn, làm cho bản nguyên sinh mệnh càng thêm lớn mạnh.

- Con bà nó, bằng được với sinh cơ chi tuyền trong truyền thuyết rồi!

Lý Lân cảm thấy toàn thân mười vạn lỗ chân lông đều thoải mái, sinh mệnh bản nguyên cường đại có thể khiến cho thọ nguyên tăng cao, người cũng càng thêm trẻ ra. Hắc giáp thanh niên có tuổi trẻ khí lực chứng minh thọ nguyên sung túc, vẫn luôn giữ được thời khắc đỉnh phong của tuổi trẻ.

Mỗi lần xuống đây, Lý Lân đều chui vào đó hấp thụ, mỗi lần cũng chỉ để khôi phục, bởi dù sao những sinh mệnh bản nguyên này rất dễ hấp dẫn tên kia. Nhưng lần này thì không giống, trong cơ thể Lý Lân hiện giờ rất tệ, nếu không nhanh khôi phục thì chỉ cần lần sau tên kia tra xét, hắn sẽ không thể trốn được.

Uỳnh uỳnh…!

Một đoạn âm thanh tim đập vang lên trong cơ thể Lý Lân, vốn đang hấp thu sinh lực, Lý Lân đột nhiên nhắm hai mắt lại, toàn thân vang lên một trận âm thanh cốt cách như rang đậu. Lỗ chân lông dần chảy ra vật chất màu xám, thứ đó mới xuất hiện liền phản ứng kịch liệt với lục sắc chi tuyền, cuối cùng bị diệt hết. Quần áo của hắn cũng bị biến mất vì phản ứng này, cả người hắn cuộn lại, tựa như thai nhi trong bụng mẹ, sinh cơ lực vẫn không ngừng chui vào trong người hắn, may là hắc thủy hồ này rộng lớn, sinh cơ lực phong phú. Bằng không cứ bị Lý Lân hấp thu như thế, đừng nói Cửu phẩm Võ Hoàng, cho dù là Võ Tôn cũng không chịu nổi.

Ông..!

Một cỗ chân khí trắng ngà xuất hiện quanh thân Lý Lân, một đạo chiến giáp màu trắng phủ toàn thân hắn, trong chớp mắt toàn Lý Lân cũng chỉ còn lại một bộ chiến giáp hoàn mỹ. Sau lưng xuất hiện một đôi cánh màu trắng, một cỗ khí tức chí dương chí cương phát ra.

Nhưng ngay lúc này hắc thủy hồ đột nhiên rung động mạnh mẽ, một đạo thần niệm bao phủ lấy toàn hồ.

- Vô liêm sỉ, thật to gan!

Một âm thanh thô bạo vang lên, cùng lúc đó một bàn tay năng lượng nhanh chóng hình thành trên không trung.

Lý Lân ở dưới đột nhiên mở mắt, cũng không để tâm tới cảnh giới võ đạo bản thân ra sao, hắn không do dự phát động Lục Mang Tinh tùy cơ truyền tống lực.

Bàn tay hung hăng chụp xuống, nội thế giới đã mờ dần đi, tựa như một kích này đã vượt qua sự giới hạn của nội thế giới.

- Ha ha …! Hắc Sát ngươi giao thủ với bản tọa mà còn dám phân thần, thực cuồng vọng đó!

Một đạo âm thanh hưng phấn truyền tới, ngay sau đó bàn tay năng lượng khổng lồ dần tiêu tán như vô lực.

- Đáng chết, cướp đồ lúc người khó khăn.

Thanh âm giận dữ của Hắc Sát truyền tới, ngay sau đó ở ngoại giới sông núi bắt đầu rõ ràng hơn, hắn muốn thả ra nội thế giới của bản thân, xem ra đối phương đã cho hắn áp lực lớn, khiến hắn bất chấp cả cái tên xâm nhập là Lý Lân có ở đó không.

- Nội thế giới sơ hình, đáng tiếc vẫn không phải là chân chính nội thế giới.

Một thân ảnh cuồng ngạo hiện ra, một thanh niên tóc vàng, hai tròng mắt lóe ra kim quang quỷ dị đứng đó. Bởi khi Hắc Sát phát động nội thế giới, hắn cũng không tránh mà còn hứng thú chạy vào.

- Có phải hay không thì tự ngươi thể nghiệm đi.

Thân ảnh lãnh khốc của Hắc Sát xuất hiện trước người nam tử tóc vàng, thần niệm bao phủ toàn bộ không gian.

- Nhìn dáng vẻ của ngươi thì chẳng lẽ nội thế giới có vấn đề sao? Không phải bản nguyên của ngươi bị trộm đi đấy chứ?

Thanh niên tóc vàng không sốt ruột, tựa như chuyện xảy ra ở nội thế giới chẳng là gì vậy.

- Hừ!

Hắc Sát không nói câu nào, chỉ đứng đó nhíu mày.

- Nếu không phải bị trộm thì bản tọa tự mình đi lấy!

Thanh niên tóc vàng đột nhiên hướng về tiểu đảo huyền quy giáp xác mà đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.