Tam Thái Tử

Chương 478: Chương 478: Thần long nhập thể (1)




Tu La hóa thân huyết ảnh, nháy mắt biến mất.

- Lý huynh đệ, tên kia dù là một trong cửu đại cao thủ, nhưng vừa nhìn là thấy chẳng phải người tốt, huynh hợp tác với hắn sợ là không ổn!

Trương Thanh với sắc mặt ngưng trọng nói.

- Ta biết, hơn nữa trên người y có một loại khí tức khiến ta thực sự không thoải mái, chỉ là nhất thời ta khó mà xác định được. Huống chi ta muốn biết cửa ải cuối cùng kia rốt cuộc có cái gì.

Sắc mặt Lý Lân âm trầm. hành vi này của Thần Ma học viện không có gì đáng trách, nhưng đối mặt với loại bất công này, hiểu là hiểu, mà khó chịu thì vẫn khó chịu.

- Lý đại ca, ta ủng hộ huynh! Cửu đại cao thủ gì chứ, chẳng qua là người thường thổi phồng mà thôi. Với thực lực của Lý đại ca, chắc chắn có thể quét sạch bọn họ.

Lâm Vũ Vi cười tủm tỉm nói.

- Nha đầu kia nói gì thì nói, đừng nói người khác. Tên Tu La vừa rồi không đơn giản, nếu thật sự giao thủ, ta chưa chắc đã thắng được! Huống chi…

Lý Lân trầm ngâm nói.

- Huống chi gì cơ?

Trương Thanh vội vã hỏi.

- Là Hoàng Kim Khô Lâu kia chứ sao! Nếu ta nhìn không nhầm, đó hẳn là hài cốt của một vị cao thủ Võ Tôn!

Lãnh Băng mở miệng.

Trương Thanh và Lâm Vũ Vi đều giật nảy người. Cao thủ Võ Tôn! Tuy chỉ hơn Võ Hoàng mười cảnh giới, nhưng chênh lệch đó không thể nghi ngờ là bầu trời và mặt đất. Nếu không thì cao thủ Võ Tôn cũng không được xưng là thần tiên sống ở lục địa.

- Đi thôi! Mặc kệ tình hình thế nào, cứ thông qua thí luyện của ngoại viện rồi tính tiếp!

Với thực lực của Lý Lân, cho dù dẫn theo ba người thì vẫn có thể thoải mái vượt qua mười ngày. Chỉ là Lý Lân muốn xem Thần Ma học viện sẽ kết thúc như nào, ngay cả tình hình hiện tại, Lý Lân cho dù có kiên trì một tháng thì cũng không ăn nhằm gì.

Thời gian cứ từng ngày từng ngày trôi qua, chỉ trong chớp mắt đã đến ngày thứ chín, bốn người Lý Lân không biết đã đi được bao nhiêu xa rồi, đoạn đường đi tới này, phần lớn nguyên linh thú bị Lý Lân ngưng tụ thành ba con thần long màu vàng cắn nuốt, trước đây nó là thần long màu vàng dài ba mươi trượng, thế nhưng nó có thể biến hóa thành dài hàng trăm trượng, to đến vài chục trượng ở giữa không trung, ngoại trừ thể hình to lớn, còn có một cỗ uy áp đặc thù từ ba con thần long màu vàng kia tán phát ra.

- Long uy, cương khí ngưng tụ thần long tại sao lại không thể có long uy?

Trong lòng Lý Lân rất khó hiểu, trong cơ thể của hắn huyết mạch cự long thần thánh cơ bản đã bị thần công kim cương bất hoại luyện hóa, độ mạnh của thân thể hắn thậm chí đã vượt qua cả thân thể rồng. Cũng không thể giống như phân thân Đế Thí Thiên lúc ấy biến hóa thành hình thái cự long thần thánh, huống chi ba con thần long này chỉ là do Tiên Thiên thuần dương cương khí biến thành, nguyên bản thì nó chỉ là một khối chân khí, thế nhưng bây giờ lại xuất hiện sinh linh có uy áp, chẳng lẽ cắn nuốt nguyên linh châu, ba con thần long cương khí này chẳng lẽ thành tinh thực sự rồi hay sao?

Nhìn những thần long to lớn xoay tròn xung quanh mình mà rít gào, Lý Lân thu hồi ý muốn đánh tan bọn chúng .

- Phải quan sát một thời gian, bản thân ta muốn nhìn xem, cắn nuốt nguyên linh châu có thể sáng tạo ra một sinh linh mới như thế nào?

Lý Lân trầm giọng nói, hắn tiếp tục tìm kiếm nguyên linh thú nuôi dưỡng ba con thần long . Hiện tại thực lực mỗi một con thần long đều không thua gì Võ Hoàng ngũ phấm đỉnh phong , có thể nói dọc theo con đường này gần như không cần Lý Lân phải ra tay, ba con thần long liên thủ, ngay cả nguyên linh thú cấp bậc Võ Hoàng lục phẩm cũng chỉ có thể nuốt hận.

- Đi theo Lý đại ca thật là thoải mái, chỉ đáng tiếc là những nguyên linh châu cấp bậc trên Võ Hoàng này đều bị đút cho ba con thần long kỳ lạ kia.

Lâm Vũ Vi có chút tiếc muối nói.

- Chỉ còn một ngày nữa sẽ kết thúc thời hạn mười ngày, cuối cùng ta sắp thông qua thử luyện để trở thành đệ tử ngoại viện của Thần Ma học viện rồi, hy vọng ngày cuối cùng cũng không có gì ra ngoài ý muốn thì thật tốt.

Trương Thanh có chút kích động, trở thành đệ tử ngoại viện là mục tiêu y đã theo đuổi mấy năm nay, hiện tại đã sắp thành, Trương Thanh kích động rất nhiều, ngoài ra cũng có nhiều phần lo được lo mất.

Đột nhiên, đang đi tới Lý Lân bỗng nhiên dừng bước lại.

- Lý đại ca, làm sao vậy?

Lâm Vũ Vi khó hiểu cất tiếng hỏi.

- Chỉ biết là sẽ không dễ dàng như vậy, xem ra đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng dị thường rồi.

Lý Lân nhìn ánh sáng vàng trên bầu trời nói.

- Lão đại, ngươi đây là ý tứ gì?

Trương Thanh lập tức khẩn trương hỏi, cùng đi trên đoạn đường này, Trương Thanh đã khâm phục Lý Lân sát đất, cho nên hiện tại y đã gọi Lý Lân là lão đại, đối với y thì có thể nói là nói gì nghe nấy, Lý Lân cũng không phản đối, dù sao thì thực lực hai người chênh lệch cũng hơi lớn, gọi là huynh đệ gây cho Trương Thanh áp lực không nhỏ.

- Thì ra là ý tứ này, Lãnh Băng, ngươi đem nguyên linh châu chia làm ba phần, ba người các ngươi mỗi người mang theo một phần ở trên người.

Lý Lân trầm giọng nói.

Lãnh Băng cũng không chần chờ, nàng nhanh chóng thu gom nguyên linh chia làm ba phần, hai phần giao cho Lâm Vũ Vi cùng với Trương Thanh.

- Lý đại ca, còn ngươi?

Lâm Vũ Vi nhìn hai tay trống trơn của Lý Lân hỏi.

- Ta không cần!

Dứt lời, một con thần long màu vàng đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đẩu của Lý Lân, con rồng khổng lồ này hóa thành khu vực lớn nhỏ khoảng một trượng xoay quanh trên đầu Lý Lân, giống như mui xe đem thân hình Lý Lân bao phủ, cái đầu rồng uy vũ màu vàng hướng lên không trung lớn tiếng rít gào.

Chỉ thấy bầu trời bao la nguyên bản bình lặng đã xuất hiện từng đạo lốc xoáy, một cỗ hấp lực kinh khủng truyền đến.

- Quả nhiên là như vậy, trong mắt Lý Lân hiện lên một chút tinh quang.

Ở trên đỉnh đầu của bốn người xuất hiện bốn đạo lốc xoáy khác nhau bao phủ cả bốn người, hấp lực khủng bố trong nháy mắt xông đến dường như muốn đem đám người trong cái tiểu thế giới này lôi ra, sắc mặt ba người Trương Thanh đại biến, bọn họ phát hiện ra cỗ lực lượng này vượt xa thực lực của bọn họ, căn bản là bọn họ không thể chống cự được.

Nhưng vào lúc này, trên người của bọn họ đột nhiên phát ra màu trắng ngà hình thành năng lượng bao vây lấy ba người, cổ hấp lực kinh khủng kia lập tức biến mất không thấy gì nữa, giống như nó chưa từng xuất hiện bao giờ.

- Đây phải chăng là… Lực lượng nguyên linh châu?

Ba người lập tức hiểu được lời nói của Lý Lân lúc trước, thì ra nguyên linh châu này có thể triệt tiêu được hấp lực của lốc xoáy, nghĩ đến đây cả ba người đột nhiên nhìn về phía Lý Lân, ở trên người hắn thì đến một quả linh châu thôi cũng không có.

Trên người Lý Lân quả thực không có một quả linh châu nào, nhưng hắn có thần long do ngưng tụ nguyên linh châu, chỉ là thần long đã chống cự với hấp lực này như thế nào trong lòng Lý Lân cũng không để ý tới.

Gầm!

Thần long màu vàng rít gào giữa lốc xoáy trong không trung đột nhiên xông thẳng lên trời, đầu rồng tăng vọt lên gấp trăm lần, một cái mồm rồng to lớn mở ra vậy là chỉ một ngụm nó đã nuốt xuống lốc xoáy kia.

-Ực ực!

Ba người Trương Thanh theo bản năng nuốt nước bọt bọn họ nhìn về phía Lý Lân, ánh mắt giống như đang nhìn một con quái vật.

- Đã từng gặp qua biến thái, nhưng chưa thấy biến thái nào như thế này, quả thực mạnh mẽ giống như quái vật.

Tuy rằng không rõ ràng lôc xoáy này nó là vật thể gì, nhưng có thể phát ra được hấp lực khủng bố như thế tuyệt đối người thường không có thể thoải mái đối phó được, nhưng khi đối mặt chơi đùa với loại quỷ dị như vậy thì thần long lại càng phát huy ra sức mạnh của mình.

Gầm!

Thần long gào lên một tiếng, trong nháy mắt nó đã nhập vào trong cơ thể của Lý Lân, ngay sau đó trên mặt Lý Lân lộ ra một thần sắc vui mừng.

Một lát sau, lốc xoáy bao phủ ở trên đỉnh đấu ba người Trương Thanh biến mất, Lý Lân nói với ba người:

- Đi thôi, lốc xoáy này sẽ không chỉ xuất hiện một lần mà biến mất, nếu các ngươi muốn thành công vượt qua ngày thứ mười, nhất định là càng cần phải có nhiều nguyên linh châu mới có thể nắm chắc.

Ba người tự nhiên là không có ý kiến gì, thấy cảnh tượng kỳ lạ này mọi người thấy rõ được nguyên linh châu quý báu tới mức nào.

Quả nhiên biến cố lần này làm cho tất cả mọi người ý thức được giá trị của nguyên linh châu, trước đây mọi người đối với giá trị của nguyên linh châu cũng còn rất mơ hồ, bây giờ nhìn thấy có được nguyên linh châu này sẽ ít bị lốc xoáy hút đi, những người còn lại đương nhiên là trăm phần coi trọng nguyên linh châu. Thậm chí vì để chống cự lần sau khỏi bị lốc xoáy cắn nuốt, rất nhiều tu sĩ bắt đầu đem ánh mắt để ý đến những người có được nguyên linh châu. Giữa người với người trong nhân loại tàn sát lẫn nhau, tự nhiên nguyên linh thú bắt giết con người hoàn toàn biến thành uy hiếp thứ hai.

Trên đường đi tới, những cao thủ chú ý đánh Lý Lân là không ít, Thần Ma học viện mở ra thu nạp những thanh niên cao thủ trước ba mươi tuổi, bởi vậy rất nhiều cao thủ thiên tài gần ba mươi tuổi có tu vi Võ Hoàng tứ phẩm hoặc ngũ phẩm, thậm chí còn có cả người đã đạt đến Võ Hoàng lục phẩm. Tuy rằng không tính là cao thủ siêu cấp, nhưng cũng là cao thủ cực kỳ khó đối phó, hơn nữa tại đây trên đảo tiên thần bí này, giữa cao thủ và cao thủ luôn vô ý hữu ý gặp nhau, giết chóc nhau lại càng tăng, gặp phải cao thủ thì cũng càng nhiều, giống như toàn bộ trên đảo tiên có ý thức hấp dẫn cho siêu cấp cao thủ tự giết lẫn nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.