Tam Thái Tử

Chương 754: Chương 754: Thiên hỏa.




Hương Lân không nói gì, Thần cấp là lĩnh vực mà nàng còn chưa thể nhìn được, nhưng mà trước kia đã nghe người trong tộc nói qua, Thiên Hỏa đã có trí khôn, hơn nữa còn vận dụng hoàn mỹ lực pháp tắc của hỏa diễm. Có thể nói, mỗi một Thiên Hỏa đều là một cường giả Thần cấp thật sự.

- Các ngươi yên tâm đi, nếu không thể, ta sẽ lập tức buông bỏ!

Lý Lân nói.

Sau khi mọi người được Lý Lân đưa ra khỏi Hỏa Diệm Sơn, có cường giả bán Thần cấp như Tần Tuyết Linh, dù Lý Lân thật sự đánh cùng Thiên Hỏa thì cũng đủ cam đoan không bị dư ba ảnh hưởng tới bọn họ.

Lý Lân vọt vào sâu trong Hỏa Diệm Sơn, ngay khi hắn chuẩn bị tiến vào cấm địa của Thiên Hỏa, một tia ô quang bỗng nhiên từ dưới mặt đất bay lên, một thân ảnh mang hắc bào chắn trước đường đi của Lý Lân.

- Tiền bối?

Lý Lân nhướng mày.

- Tiểu tử, ngươi nên rời đi đi, Thiên Hỏa nơi này, ngươi còn chưa đủ để ngấp nghé!

Thân ảnh áo đen khàn khàn nói.

- Vì sao?

Lý Lân hỏi.

- Ngươi có biết Thiên Hỏa này hình thành như thế nào không?

Thân ảnh áo đen thấp giọng nói.

Lý Lân lắc đầu, trong Thiên Hỏa ẩn chứa pháp tắc hoàn chỉnh, trong suy nghĩ của hắn, chỉ có thiên địa mới dựng dục ra vật thần bí như thế.

- Thiên Hỏa chính là tinh phách do cường giả ngã xuống, là cường giả Thánh cấp đã lĩnh ngộ ra pháp tắc hoàn chỉnh, đây là cấp độ mà ngươi bây giờ còn không thể đụng!

Người thần bí trầm giọng nói.

- Tinh phách của cường giả Thánh cấp? Vậy tại sao lại xuất hiện nơi này?

Lý Lân khó hiểu hỏi. Theo hắn biết được, phàm là thứ gì liên quan tới Thánh cấp đều là không đơn giản. (Ai cũng biết, U don’t say! )

- Lão phu cũng không biết, bởi vì Thiên Hỏa này đã tồn tại rất lâu rồi, nó đã sinh ra ý thức của mình, đã không còn là Thiên Hỏa đơn thuần nữa. Dù là cường giả Thần cấp hậu kỳ cũng chưa chắc đối phó được. Ngươi tùy tiện đi vào, e là chỉ bị hại mà thôi!

Thân ảnh áo đen nói.

Lý Lân lộ vẻ ngưng trọng, một lúc lâu mới nói:

- Tiền bối ngăn cản ta là vì Tuyết Linh.

Thần bí nhân áo đen trầm mặc, Lý Lân nhìn chằm chắm vào hắn, hắn cần một đáp án, nếu không thì điều này liền vĩnh viễn trở thành bí ẩn trong lòng Tuyết Linh.

- Tiểu tử, ngươi là con trai của Thừa Càn?

Người thần bí không trực tiếp trả lời, người lại nói lời mê hoặc Lý Lân.

- Phụ hoàng của ta là Lý Chấn Viễn!

Lý Lân nói.

- Con của Chấn Viễn? Kỳ quái!

Người thần bí thì thào tự nói, nhưng với thực lực của Lý Lân cũng có thể nghe được.

- Tiền bối, thật sự thì ngươi muốn nói gì?

Lý Lân trầm giọng hỏi. Ánh mắt của hắn làm cho Lý Lân không thoải mái, hơn nữa, những lời này cũng làm Lý Lân để ý.

- Tốt nhất ngươi đừng nên xúc động tới Thiên Hỏa này. Hai năm trước, Vũ vương đã tới chỗ này, cuối cùng vẫn là rút lui!

Lời của người này làm cho Lý Lân biến sắc.

- Ngươi nói là Vũ vương đã từng tới đây?

Lý Lân hỏi.

- Đúng vậy, nhưng ngươi yên tâm, hắn cũng không phát hiện ra những người dưới trướng của ngươi. Lúc đó, hắn trực tiếp tiến vào sâu trong Hỏa Diệm Sơn,cũng giao thủ cùng Thiên Hỏa, vì không chiếm được chỗ tốt nên phải rút lui. Lúc ấy lão phu ở không xa, một kích kia của đối phương, lão phu tự nhận không địch nổi. Tiểu tử, ngươi còn trẻ đã tiến nhập hàng ngũ Thần cấp, không nên đi mạo hiểm!

Người thần bí trầm giọng nói.

Lý Lân lắc đầu, nói:

- Ta phải đi vào, nếu vì nguy hiểm mà không đi, ta tu luyện võ đạo còn có ý nghĩa gì. Mặt khác, nếu như tiền bối là Tần Tranh, hi vọng ngài có thể đi gặp Tuyết Linh. Ta biết trong lòng Tuyết Linh, phụ thân của nàng là anh hùng, hi vọng ngài không nên phá hỏng hình tượng tốt đẹp này trong lòng nàng.

Nói xong, Lý Lân không chút cố kỵ vọt vào.

Người thần bí thở dài, lộ vẻ phức tạp nhìn ra ngoài Hỏa Diệm Sơn, nơi đó có bóng dáng của Tuyết Linh đang yên lặng đứng nhìn vào trong Hỏa Diệm Sơn.

Cuối cùng, người thần bí vẫn thở dài, chậm rãi nhập vào trong lòng đất tràn ngập hỏa diễm.

Lý Lân bước vào khu vực hạch tâm của Hỏa Diễm Sơn, vừa bước vào liền bị một luồng thần niệm tập trung vào, dưới hỏa sơn đột nhiên bùng nổ, giống như là quân vương nổi giận.

Lý Lân vẫn không đổi sắc, nhưng vẫn đề phòng xung quanh, Thiên Hỏa bị mình thức tỉnh, theo trước mắt mà nói, đối phương cũng không hữu hảo gì với hắn.

Roạt roạt…

Một dòng nham thạch cực lớn từ dưới trào lên, phun về phía Lý Lân.

Lý Lân hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ đánh lại một quyền. dòng nham thạch nóng chảy bị đánh nát, nhiệt lượng tản mát hóa thành phấn vôi bay lả tả đầy bầu trời.

- Kẻ nào dám cả gan xông vào phủ đệ của bổn hoàng?

Một giọng nói khàn khàn từ dưới dòng nham thạch nóng chảy truyền lên.

Lý Lân không trả lời, trực tiếp đi thẳng về phía trung tâm.

Đối mặt với hành động khiêu khích của Lý Lân, tiếng gầm giận dữ từ bên dưới truyền lên, một cự nhân bằng lửa cực lớn từ dưới dòng nham thạch lao lên, một quyền đấm về phía Lý Lân.

Hung kích xuất hiện trong tay Lý Lân, đột nhiên vung về phía cự nhân bằng lửa kia, sát khí khủng bố phô thiên cái địa, cự nhân bị bao trùm lấy trong chớp mắt.

- Hừ, ngươi cũng nên xuất hiện đi, không cần dùng những thủ đoạn vô dụng này!

Lý Lân lạnh giọng nói.

Dựa vào khí tức, đối phương đúng là vô cùng cường đại. Nhưng chiếu theo thủ đoạn mà nói, bây giờ đối phương đang ở trạng thái không tốt, thậm chí có thể nói Thiên Hỏa đã bị thương khi quyết đấu với Vũ vương lúc trước.

Ầm ầm…

Dòng nham thạch tách ra, một bóng người màu lửa đỏ từ trong dòng nham thạch nóng chảy đi ra.

Đó là một trung niên, mặt mũi bị che mờ, quần áo trên thân là một màu lửa đỏ, trong hai mắt cũng bắn ra hai luồng hỏa diễm.

- Ngươi là ai? Dám tới chỗ bổn hoàng giương oai?

Trung niên do Thiên Hỏa hóa thân trầm giọng nói.

- Ngươi chính là Thiên Hỏa? Là sinh mạng thể chứa đựng thiên địa pháp tắc đầy đủ?

Lý Lân lộ vẻ tò mò, khí tức trên người này rất đặc biệt, dù là ngoại hình Nhân loại, nhưng Lý Lân lại không thể nào thấy được có quan hệ gì với nhân loại.

- Hừ, ngươi cũng đến đây vì bản nguyên của bổn hoàng sao?

Sắc mặt Thiên Hỏa cực kỳ khó coi, trong lòng dâng lên sát cơ nồng đậm. Đúng như suy đoán của Lý Lân, Thiên Hỏa đã bị thương khi tranh đấu cùng Vũ vương. Trong thời gian này luôn ở sâu trong dòng nham thạch dưới đất để khôi phục thương thế, lại không nghĩ rằng thương còn chưa khôi phục, thì một tên Nhân tộc đui mù dám tìm tới phiền toái.

- Xem như thế đi, nhưng trước tiên ta muốn nhìn pháp tắc hoàn chỉnh lợi hại thế nào?

Lý Lân nói.

- Như ngươi mong muốn, hôm nay ngươi liền thành một phần của bổn hoàng đi!

Thiên Hỏa cười lạnh, ầm ầm ra tay, hỏa diễm ngập trời bao phủ cả người Lý Lân.

- Trước đó ta đã nói rồi, không cần dùng những thứ vô dụng này, để ta kiến thức chút bản nguyên pháp tắc của ngươi đi!

Lý Lân trầm giọng nói, sau đó hắn cũng mạnh mẽ ra tay, đánh tan hỏa diễm ngập trời.

- Đáng chết!

Thiên Hỏa lộ vẻ phẫn nộ, nếu không phải bị thương, tên trước mặt này căn bản không thể địch nổi mình. Kẻ lúc trước thật sự có chân khí bá đạo, đại bộ phận lực lượng của mình bây giờ đều dùng để áp chế luồng chân khí kia. Thực tế sức chiến đấu có thể phát huy ra căn bản không mạnh hơn Lý Lân bao nhiêu.

Nhưng hắn tuyệt đối không thể lộ vẻ yếu nhược hơn kẻ địch, Thiên Hỏa chuẩn bị dùng một kích toàn lực, đánh chết Lý Lân. Dù không đánh chết cũng phải bị thương nặng, hoàn toàn ép hắn rời khỏi nơi này.

Hạ quyết tâm, khí tức trên thân Thiên Hỏa đột nhiên thu lại, dòng nham thạch nóng chảy dưới chân giống như tiêu thất, sau đó, một luồng khí tức khủng bố từ trên người hắn bùng nổ, một quang cầu màu lửa đỏ từ phía dưới bay lên, đón gió mà to dần, nháy mắt đã bao lấy Lý Lân vào bên trong.

Lý Lân cảm thấy trước mắt trở nên sáng bừng, mình liền bị vây trong nơi quỷ dị này rồi. Xung quanh xuất hiện dòng xoáy vô tận, bên trong từng dòng xoáy đều truyền ra yên diệt chi lực khủng bố.

- Yên Diệt pháp tắc, không ngờ lại là Yên Diệt pháp tắc trong ba đại pháp tắc Phá Diệt thần bí nhất!

Lý Lân lộ vẻ rung động, toàn thân phóng ra chân khí bảo vệ, toàn lực chống lại dòng xoáy yên diệt khủng bố này.

Lý Lân toàn lực ra tay, đánh ra từng tia chân khí khủng bố, tiếc là công kích này gặp phải Yên Diệt pháp tắc liền không có chút tác dụng gì. Chẳng những bị cắn nuốt vô thanh vô tức, mà nó còn lớn mạnh do cắn nuốt được chân khí của mình.

Lý Lân hít sâu một hơi, hai tay vẽ ra pháp tắc huyền ảo, đánh ra pháp tắc mạnh nhất vào mảnh tinh không trước mặt.

- Thế giới mộng huyễn!

Lực pháp tắc bắt đầu khởi động, nháy mắt đã trở thành một mảnh chân không, bức vô số dòng xoáy yên diệt ra ngoài. Sau đó, lực pháp tắc của Thế Giới Mộng Huyễn ầm ầm đánh vỡ lực lượng Yên Diệt pháp tắc, trong nháy mắt đã tác dụng lên người Thiên Hỏa.

- Oa….

Phun ra một ngụm bản nguyên chi hỏa, lĩnh vực do Thiên Hỏa kiệt lực duy trì đã ầm ầm sụp đổ, lộ vẻ khó coi nhìn Lý Lân vẫn hoàn hảo từ trong lĩnh vực pháp tắc đi ra.

- Không có khả năng, sao ngươi có thể nắm giữ pháp tắc cao cấp hơn, còn phá tan Yên Diệt pháp tắc của bổn hoàng!

Thiên Hỏa không tin gào thét.

- Không có gì là không thể, pháp tắc của ta là dung hợp nhiều loại lực pháp tắc, trong đó có phần lớn là pháp tắc Yên Diệt. Dù lĩnh vực của ngươi có vẻ tinh thuần, nhưng ở trạng thái bị thương nặng thì không có khả năng chống cự được. Hiện tại, thương thế trong cơ thể ngươi đã bị ta hoàn toàn dẫn bạo, ngươi đã không còn là đối thủ của ta!

Lý Lân ngạo nghễ nói.

- Hừ! Nơi này là địa bàn của bổn hoàng, dù ngươi thắng được thì thế nào. Ta thân là Thiên Hỏa, trời sinh đã nắm giữ năng lực khống chế hỏa diễm, ngươi vẫn không đối phó được ta!

Thiên Hỏa tức giận nói, sau đó, hắn phóng về dưới dòng nham thạch nóng chảy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.