Tam Vương Nhất Phi: Vương Phi Ngoại Tình

Chương 31: Chương 31: Châu Báu Yêu Thương




Nàng nở nụ cười: “Đồ ngốc, ta là của chàng…”

Hiên Viên Mặc nhìn nàng chăm chú, đôi mắt đen láy hiện lên một tia tình cảm chầm chậm lan tỏa, hắn nhẹ nhàng hôn nàng, giống như châu báu trân quý, dùng tất cả dịu dàng.

Nắng sớm chiếu vào bên trong, rèm lụa buông xuống dấu đi xuân tình, lúc cảm xúc mãnh liệt, nàng thấp giọng kêu lên, đầu ngón tay của nàng để lại dấu ấn màu đỏ trên lưng hắn.

Mãi cho đến khi hoan ái xong, hắn vẫn liên tục hôn lên môi nàng thật nhẹ nhàng.

Đầu ngón tay của Triển Tình Ngữ lướt qua ngực hắn, da thịt thiếu niên trơn mịn, chạm vào giống như sờ lên tơ lụa, màu sắc da rõ ràng, không phải kiểu da tái nhợt.

Nàng trực tiếp hôn xuống ngực hắn, cảm thấy được da thịt hắn có chút run rẩy.

“Ngữ nhi…” Âm thanh hắn du dương, trầm xuống, hoan ái qua đi, lại có một loại ám muội.

“ Về Ngũ cầm hí, chàng dạy ta luyện nhé, nếu có thể giúp thân thể khỏe mạnh, ta cũng muốn thử xem.” Nàng cười nói.

“ Đươc, ta dạy cho nàng.” Hắn gật đầu: “Kỳ thật rất tốt, nhưng đối với bệnh của ta lại vô dụng.”

“ Sao lại vô dụng, ta cảm thấy thân thể chàng mạnh khỏe như vậy, cũng đâu có yếu ớt lắm” Nàng ngồi dậy, tóc đen như thác nước chảy trên tấm lưng trắng như tuyết, ngoái đầu lại thấy hắn nhìn mình chằm chằm, nàng hôn vào môi hắn: “Rời giường, chẳng phải chàng nói muốn dạy ta Ngũ cầm hí sao”

“ Đúng, nên dậy rồi.” Lông mi hắn sụp xuống,mặt lại đỏ lên.

Triển Tình Ngữ cười thầm, người này sao lại dễ đỏ mặt như vậy? Cũng hơi có chút thẹn thùng.

Quả thực khiến cho nàng nghĩ rằng, chính mình mới là lão công, hắn là lão bà.

Đợi rửa mặt chải đầu xong, hai người bắt đầu luyện Ngũ cầm hí.

Lại nói tiếp, loại hình này cũng không khác tập thể dục theo nhạc là mấy, tuy rằng cách thức khác nhau, đều dùng để rèn luyện thể chất.

Hai người luyện một lúc, Triển Tình Ngữ cũng đã học xong tất cả.

Một lúc lâu sau hai người cùng nhau ra phòng khách dùng cơm.

Hiên Viên Mặc bọn họ cũng định mời Hoắc Ưng đến dùng bữa, vừa tới thì nhìn thấy Hoắc Ưng đang ngồi trong phòng đọc sách.

Hôm nay hắn một thân bạch y, càng nhìn càng có vẻ phong lưu phóng khoáng, tiêu sái tự tại, khiến cho nha hoàn tới lui đều nhìn trộm hắn.

“ Hoắc tiên sinh, người đã tới rồi.” Hiên Viên Mặc cười nói: “Để người đợi lâu.” Hắn phân phó người mang đồ ăn lên.

“Buổi sáng tốt lành, Hoắc tiên sinh.”

“Vương gia, vương phi chào.” Hoắc Ưng cười nói: “Vương gia, có cần ta bắt mạch không?”

“Mời.”

Hoắc Ưng đặt tay lên cổ tay hắn, bắt mạch một lát, bỗng nhiên nheo mắt, ngẩng đầu nói: “Khụ khụ, ta biết đây là tân hôn của Vương gia, nhưng mà, ta muốn người chú ý chuyện phòng the, tuy rằng thân thể của người so với trước kia khỏe hơn rất nhiều, nhưng….”

Hắn nói tới đây bỗng ngừng lại.

Sắc mặt Hiên Viên Mặc nhất thời chuyển thành màu hồng, Triển Tình Ngữ cũng có chút xấu hổ.

Ý tứ của hắn là bọn họ miệt mài quá độ, cần bọn họ kiềm chế.

“ Được, ta sẽ nhớ kỹ.” Một lúc sau Hiên Viên Mặc mới nhỏ giọng nói.

Hoặc Ưng đưa mắt nhìn Triển Tình Ngữ: “Vương phi, bệnh của Vương gia ta rõ ràng nhất, người bình thường phải quản Vương gia cho kĩ, nhắc nhở hắn chú ý sức khỏe của mình.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.