Hơn nữa, nàng tuyệt đối không giống Triển Tình Ngữ, một khắc trước đó, hắn thật sự hoài nghi, người đang khiêu khích trước mặt mình là một người khác.
“ Hừ, bổn vương không đánh nữ nhân, loại người như ngươi ta không cần phải đánh, làm ô uế tay của ta.” Hắn nghênh ngang bước đi.
Triển Tình Ngữ mở to mắt khinh thường, tên vô lại này tốt nhất nên chết đi.
“ Vương phi, người đừng để ý, tính tình của Tam điện hạ chính là như vậy.” Nha đầu kia bộ dạng giống như đã quen biết nàng, mi thục thanh tú, nhìn nàng nói: “Thái hậu phân phó, về sau nô tỳ Mộng nhi sẽ đi theo người.”
Triển Tình Ngữ nhíu mày.
Nàng ta chính là Mộng nhi?
Người giám sát cũng tới.
Được, về sau về nhà còn phải đề phòng cơ sở ngầm này rồi vừa phải diễn trò, vừa phải phối hợp.
Nhất định phải tìm ra biện pháp đuổi nàng đi.
Triển Tình Ngữ cười cầm lấy tay nàng: “Mộng nhi, ngươi cũng là người mẫu hậu tín nhiệm, về sau tới bên ta, ta cũng sẽ đối xử tốt với ngươi.”
Mộng nhi bình thản nói: “Đa tạ Vương phi, người xem, Vương gia đã tới.”
Hiên Viên Mặc đi lên cầu, thở dài: “ Bệnh của hoàng huynh phát ngày càng trầm trọng. Tình Ngữ, có phải chào tạm biệt mẫu hậu nữa không?”
“ Mẫu hậu đang niệm Phật, chúng ta không nên đi quấy rầy người, về phủ đi.” Nàng cùng hắn bước đi.
Ngồi trên xe ngựa, Triển Tình Ngữ hỏi: “Đương kim hoàng thượng bệnh rất nặng sao?”
“Đúng vậy, à, nàng cũng không nhớ rõ chuyện này. Phụ hoàng từ trần hai năm trước. Hoàng thượng là con cả của phụ hoàng, do Hiếu Hiền hoàng hậu sinh ra, hoàng hậu chết sớm, sau phụ hoàng mới lập mẫu hậu.”
“Thì ra là thế.” Trong xe ngựa có giường mềm, nàng dựa vào đó rồi kéo hắn nằm xuống, “ Nếu Hoàng Thượng kia băng hà…”
Hắn hoảng sợ, vội vàng che miệng nàng: “Lời này không thể nói.”
Triển Tình Ngữ bĩu môi: “Được rồi, vậy không nói.”
Nàng còn có thể không rõ sao?
Bệnh của Hoàng thượng không chừng có liên hệ với thái hậu, nàng muốn giúp đứa con của mình trở thành hoàng đế đi.
Đã chết, ai có thể thay chỗ?
Hơn nữa, nàng còn làm tốt chuyện đem nàng giám thị Hiên Viên Mặc, có thể nàng nghĩ rằng Hiên Viên Mặc sẽ chiếm ngôi vị này?
“ Ngươi không phải con thái hậu thân sinh ra sao?”
Hiên Viên Mặc gật đầu: “Lúc ta bảy tuổi mẫu phi đã chết, thái hậu thấy ta bơ vơ đáng thương, liền nhận ta nuôi lớn bên cạnh nàng. Tam ca cùng Tứ ca mới là con nàng thân sinh ra.
Triển Tình Ngữ hừ một tiếng: “Ta nói, quả nhiên…”
Nếu là đứa con thân sinh ra, sao nàng lại có thể đối xử như vậy với Hiên Viên Mặc.
“ Cái gì?” Hắn nghi hoặc trừng lớn mắt.
Triển Tình Ngữ vươn tay ôm lấy mặt hắn, cười nói: “Không có việc gì, ta nói quả nhiên ngươi không phải cùng anh em cùng một mẹ sinh ra với họ, chọc ngươi đau như vậy, bọn họ không thích ngươi. Quả nhiên là có nguyên nhân.”
Trong lòng nàng cảm thấy nguy hiểm đang tới, người này có biết chính mình đang gặp nguy hiểm hay không?
Sau này hắn tuyệt đối sẽ không còn an toàn. Triển Tình Ngữ nhất thời muốn đứng lên bảo vệ hắn.
Không được, nàng phải bảo vệ hắn, bảo vệ tốt ngốc tử này.
Càng thấy tình trạng hắn như vậy, nàng càng không thể ngồi yên.