“ Ta đột nhiên cảm thấy ngươi rất đáng yêu, không phải sao?” Nàng cười hì hì véo mặt hắn, khiến cho mặt hắn càng đỏ hơn.
Một đường hai người cùng nhau cười đùa, rất nhanh đã về tới Vương phủ.
————————-
Một màn xương vây trong Lân vương phủ, trong hoa viên đang có một người uống rượu giải sầu, xung quanh hắn tập trung không ít bình rượu, hơn nữa, tất cả đều trống rỗng.
“ Còn uống?”
Hiên Viên Quyết bước đến chòi nghỉ mát thấy bình rượu khắp mặt đất, châm biếm nói: “Vì tiện nhân kia mà ngươi làm khổ chính mình như vầy? Còn vì nàng mua rượu? Nàng đáng giá sao?”
“ Huynh muốn uống hay không?”
Hiên Viên Tiêu hừ một tiếng, ném cho hắn một bình rượu, miệng hắn nhếch lên: “Ngươi nghĩ rằng ta và huynh sẽ vì tiện nhân kia mượn rượu giải sầu sao? Chẳng lẽ huynh cho rằng trước kia ta yêu Triển Tình Ngữ sao?”
“ Thôi đi, nếu không phải thì ngươi làm vậy là vì cái gì?” Hai gương mặt giống nhau y như đúc làm cho người ta lẫn lộn. Hiên Viên Quyết uống rượu, vỗ vỗ bả vai hắn: “Tiêu, nếu ngươi cảm thấy khó chịu thì nói ra đi.”
Hiên Viên Tiêu hừ một tiếng: “Huynh nghĩ ta như vậy sao?”
Hắn lười biếng vứt chén rượu trong tay xuống dưới đất: “ Nói thật cho huynh, ta chưa từng có yêu Triển Tình Ngữ. Ngay từ đầu, chính là cô ta bò lên giường của ta, nếu không xem nàng là người thân cận bên mẫu hậu, còn có chỗ lợi dụng, ta mới lười cùng nàng diễn trò.”
Hắn tỏ vẻ không quan tâm.
Hiên Viên Quyết châm biếm nói: “Như vậy sao ngươi lại gấp gáp từ nơi xa trở về? Còn tức giận uống rượu giải sầu?”
Hiên Viên Tiêu cười ha ha: “Huynh thật ngốc, ta gấp gáp trở về là vì đại quân cũng đã quay trở về. Huynh viết thư cho ta nói là nàng phải gả cho Hiên Viên Mặc, ta rất không thích chuyện này. Sở dĩ khó chịu như vậy, đó là vì nàng vốn là nữ nhân của ta, mặc kệ nói thế nào để cho nữ nhân của mình bị người khác cướp đi, ta có thể cao hứng sao? Tuy rằng ta không yêu nàng, nhưng ta không đồng ý nhượng lại vật của ta, huống chi…”
Hắn nhớ tới biểu tình buổi sáng của Triển Tình Ngữ.
“ Huống chi, không thể để nàng tự rời khỏi ta, hẳn là ta không cần nàng.” Hắn hừ một tiếng.
Hiên Viên Quyết cười ha hả: “Sao? Nói như vậy kỳ thật ngươi căn bản không cần nàng?”
“ Ta vì cái gì mà cần nàng ta? Huống chi ta trở về còn có nguyên nhân khác. Mẫu hậu, sao lại đem nàng gả cho Hiên Viên Mặc, cái gì thần toán tử, huynh tin sao?”
Hiên Viên Quyết nhướn mày: “Ta không tin.”
“Chuyện này không đơn giản như vậy.” Hiên Viên Tiêu uống ngụm rượu rồi nói: “Còn có sự việc rất kì quái, huynh có phát hiện ra, Triển Tình Ngữ hiện tại hoàn toàn không giống Triển Tình Ngữ trước kia.”
“Đúng vậy, giống như…”
Hai người bọn họ nhìn thẳng nhau, cùng nói một lúc: “ một người khác.”
Hiên Viên Quyết vỗ bàn đứng dậy: “Có thể nàng là giả?”
“ Không, sáng sớm ta đã kiểm tra rồi, thân thể của nàng thật là Triển Tình Ngữ. Nhưng cách nàng nói chuyện, biểu cảm cùng động tác của nàng với Triển Tình Ngữ hoàn toàn không giống. Nàng nói mất trí nhớ? Huynh nghĩ có thể tin sao?”
Hiên Viên Tiêu nghĩ đến câu nói kia, vẫn cảm thấy buồn cười.