Tam Vương Nhất Phi: Vương Phi Ngoại Tình

Chương 1: Chương 1: Tự Nhiên Xuyên Không




“ Không, không được.”

Giọng nói hỗn loạn chứa đầy sợ hãi cùng kinh hoàng: “ Không điện hạ, người không thể làm như vậy, không thể.”

Giọng nói thê lương kia ngày càng giảm dần.

Tấm màn che không hoàn toàn, giống như đem hết thảy mọi việc bày ra.

Trong đêm tối dường như có mùi hương bay tới, là loại hương vị cổ quái.

“Ầm…” một tiếng, tiếng sấm nổ vang phía chân trời, mưa to tầm tã.

Giữa mưa, bên trong một ngôi nhà hoa lệ, trên xà ngang, một dải lụa trắng được treo lên.

Vẫn thế, thanh khiết, mĩ lệ.

Tựa như con bươm bướm xinh đẹp nở rộ.

Một đôi tay thon dài cầm lấy dải lụa màu trắng: “Chết rồi, hết thảy liền đều được giải quyết a.”

………………………………………………………………………..

Trên sàn nhà lạnh như băng, một đôi nam nữ nằm với tư thế ám muội, quần áo không chỉnh tề.

Nàng một thân y phục đỏ thẫm, Loan Phượng kết hợp, y phục tươi đẹp giờ phút này có chút hỗn độn, mũ phượng trên đầu cũng lỏng lẻo, tạo ra một đống lộn xộn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhợt nhạt, trong y phục màu đỏ tươi lại càng tạo nên vẻ điềm đạm đáng yêu, nhưng khuôn mặt bình thường tuyệt mĩ như chạm ngọc giờ lại không một chút sinh lực.

…………………………………………………………………………

Đôi tay kia cột được dải lụa trắng.

Nhưng mà, tân nương xinh đẹp kia đột nhiên mở mắt.

………………………………………………………………………….

Nàng đột ngột mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn nam nhân đang cột dải lụa trắng: “ Ta không phải là đang nằm mơ đi? Vị soái ca này, ngươi không phải tính ở trước mặt ta thắt cổ chứ? Này nha, đây rốt cuộc là địa phương gì?”

Nàng mở lớn mắt.

“ Chẳng lẽ ta còn đang nằm mơ? Tên thần tài chết tiệt kia đi đâu rồi?”

Nàng chính mình nhớ rõ sau khi mình cùng ca ca cãi nhau một trận ầm ĩ liền mơ một giấc mộng, mơ thấy thần tài nói nàng thu được một đống tiền lớn, vì hoàn thành giấc mộng của nàng, làm cho nàng xuyên đến một thế giới.

Vì thế, nàng nói ra một đống lớn điều kiện.

“ Ta muốn soái ca, phải có tiền nhưng không cần quá nhiều tiền, phải có quyền lợi nhưng không cần quá nhiều quyền lợi, phải là mĩ nam nhưng không cần gay, còn muốn là nhiều loại hình mĩ nam.”

Nàng từng bị người ta nói là thặng nữ, liền nghĩ nàng đường đường là thiên kim Hắc đạo, cư nhiên lại không tìm thấy nam nhân, hiện giờ lại bị ca ca gả cho nam nhân chưa từng gặp mặt, ngẫm lại nàng liền cảm thấy bực bội.

Nàng đau đầu xoa huyệt thái dương, cuối cùng nhìn thấy nam nhân mặc y phục đỏ thẫm quay người lại, “ Ngươi không phải đã…”

Lời nói chưa xong mà hắn đã im bặt, mang theo vài phần kinh ngạc nhìn nàng.

“Đã cái gì? Ngươi còn ở trên đó làm gì, muốn làm quỷ treo cổ à? Đừng làm liên lụy tới ta, ta không muốn bị cảnh sát tra khảo đâu.”

Nha….

Nam nhân này quá đẹp!

Ánh mắt của nam nhân trước mặt có chút mờ mịt, phảng phất có sương mù nhàn nhạt ở trong con ngươi hắn chậm rãi dật khai mở, có loại mông lung không rõ cảm giác, lại để cho người ta phảng phất thấy không rõ con mắt hắn.

Thân hình hắn thoạt nhìn thấy cao gầy, hé ra khuôn mặt hoàn mỹ tựa như tác phẩm chạm ngọc, da thịt bạch bích không tỳ vết, môi anh đào giờ tái nhợt không chút huyết khí, có loại yếu ớt làm cho người ta cảm thấy yêu thương, mắt còn đọng lại chút nước mắt, mái tóc đen dài. Hắn đứng lẳng lặng ở đấy, khuôn mặt gầy nhưng lại tuyệt mĩ đến mê người.

Giống như một đóa hoa quỳnh.

“ Ngươi là ai?” Nàng nói một câu làm cho hắn không thể tin nổi.

“ Cái gì?” Hắn càng thêm kinh ngạc. “ Ngươi nói cái gì?”

Này, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, trở mình một cái xem thường, mĩ nam này là ai, Please, thế nào nàng lại tự nhiên xuyên qua?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.