Tam Vương Nhất Phi: Vương Phi Ngoại Tình

Chương 21: Chương 21: Yến Tiệc Tân Hôn.




“ Đúng vậy, chờ đến lúc ở trước mặt thái hậu, còn muốn ngươi nhắc nhở, nếu không ta sẽ bị mất mặt.”

Hắn mỉm cười, giống như ánh trăng trong vắt lan tỏa, “ Được, có một số chuyện ta có thể nói với nàng.”

Hắn nói về một số thứ mà thái hậu yêu thích, Triển Tình Ngữ cẩn thận lắng nghe, không biết từ lúc nào đã vào đến cung.

Xuống xe đi bộ, một thái giám đi đến cười ha hả chúc mừng bọn họ: “Chúc mừng Vương gia cùng quận chúa, ai nha, nên gọi là Vương phi. Người xem mồm miệng lão phu này, kêu ngài là quận chúa nhiều năm như vậy, nhất thời không quen miệng.”

Triển Tình Ngữ thưởng cho hắn một ít đồ: “ Công công không cần khách sáo, Thái hậu vẫn đang đợi sao?”

“ Đang chờ người cùng Vương gia đến.” Trương công công vui vẻ ra mặt, lập tức dẫn bọn họ vào trong Từ Trữ cung của thái hậu.

Vừa mới bước vào Từ Trữ cung, ngay lập tức liền cảm nhận được vẻ cung kính, nghiêm túc của nơi này, trong đây so với Vương phủ có chỗ khác nhau, nét uy nghiêm của hoàng gia đập vào mặt, làm cho người khác không tự chủ quỳ lạy chào hỏi.

Hiên Viên Mặc thấp giọng nói: “ Đợi khi gặp mẫu hậu, nàng không hiểu cái gì có thể hỏi ta.”

Tiển Tình Ngữ gật đầu, hai người nhanh chóng theo Trương công công đi thẳng một đường vào trong điện.

“ Thái hậu đang chờ ở bên trong, hai người mau vào đi.” Trương công công cười nói.

“ Đa tạ công công.” Triển Tình Ngữ kéo tay Hiên Viên Mặc vào trong điện, liếc mắt liền nhìn thấy được người ngồi trong điện, một phụ nhân trung niên mũ áo đẹp đẽ quý giá, thanh lịch đoan trang.

Dung mạo của phụ nhân đoan trang diễm lệ, tuy rằng đã đến tuổi trung niên, nhưng chăm sóc một cách hợp lí, cặp mắt uy nghiêm khiến cho kẻ khác sợ hãi, nhất thời làm cho người ta không tự chủ được chúi đầu.

Nhìn thấy bọn họ đi vào, nàng nở một nụ cười, khí thế uy nghiêm liền biến mất, chỉ còn lại hòa ái hiền lành.

“ Tình nha đầu rốt cuộc cũng đã đến, còn có Mặc nhi, nhanh đến bên cạnh mẫu hậu.”

“ Tham kiến mẫu hậu, chúc mẫu hậu vạn an.” Hai người hành lễ, tay nàng bị kéo lên: “Không cần khách khí với ai gia, ngồi đi.”

“ Tạ ơn mẫu hậu.” Hiên Viên Mặc nhìn thái hậu câu nệ, từ đầu đến cuối vẫn bình thản cười, cũng không nói lời nào.

Thái hậu cười giữ lấy tay nàng xem xét: “Không ngờ được, Tình nha đầu sau một đêm đã khác. Làm thê tử của người ta, nhìn xem con hiện tại, nét mặt đều tỏa sáng.”

“ Người cứ nói đùa, cũng không nên bắt nạt người thành thật như con chứ.” Nàng nói xong liền cười mỉm, cúi đầu giả dạng e thẹn.

Ác…….

Nàng thực cảm thấy chính mình ghê tởm.

“ Nha đầu, ngươi từ khi nào học được mồm mép láu lỉnh vậy?” Thái hậu trêu ghẹo: “Xem ra lập ra đình xong quả là khác. A, đúng rồi, ai gia thưởng cho các con vài món đồ, xem như là quà mừng tân hôn các con.”

“ Tạ ân điển của Thái hậu.”

Thái hậu cười cười, thở dài: “Mặc nhi, Hoàng thượng gần đây bệnh phát tác càng trầm trọng, con đi thăm hắn đi, ta và Tình nha đầu có thể nói chuyện riêng một chút.”

“ Dạ, mẫu hậu, nhi thần sẽ đến thăm Hoàng thượng.” Hắn nhìn Triển Tình Ngữ, thấy nàng có chút lưỡng lự, hắn mỉm cười: “Tình Ngữ, ta đi đây.”

Thái hậu cố ý bảo Hiên Viên Mặc lui đi là muốn làm gì?

Triển Tình Ngữ nhíu mày, nếu hỏi vấn đề này nàng ta sẽ nhất định sẽ không đáp, vạn nhất lộ ra thì sẽ thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.