Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 258: Chương 258: Tại sao lại là anh




Edit: Nấm

“Hạ tiểu thư, cô không cần quá lo lắng, chúng tôi đã liên lạc với người hiến tủy rồi, rất nhanh, Tiểu Vũ Điểm sẽ có thể làm phẫu thuật, vì vậy, không có việc gì, cô có thể yên tâm, kiên trì mấy ngày, chỉ mấy ngày thôi.”

“Tuy nhiên bệnh tình của cháu bé rất nghiêm trọng, có điều vẫn còn nằm trong sự kiểm soát của chúng tôi,” bác sĩ lại nói một tràng những lời an ủi, chỉ là những lời này đối với Hạ Nhược Tâm đều là bất lực và yếu ớt.

Sau đó bác sĩ lấy ra một số tư liệu, “Hạ tiểu thư, đây là tư liệu của vị tiên sinh kia, có lẽ thật sự là rất khéo, anh ta ở rất gần đây, cô có thể tìm hiểu một chút.”

Ông đặt tư liệu trong tay xuống trước mặt Hạ Nhược Tâm, lúc này mới đứng lên, “Anh ấy sẽ tới đây làm kiểm tra toàn thân, cho nên cô không cần quá lo lắng.”

Hạ Nhược Tâm thẫn thờ gật đầu một cái, cúi đầu ôm tư liệu trong tay, sau đó cô cúi xuống, lật trang đầu tiên, nhưng khi xem đến cái tên được ghi, đột nhiên sắc mặt cô càng thêm nhợt nhạt hơn.

Sở Luật, sao lại có thể là anh ấy, sao có thể là……

Anh chính là người hiến tủy cho Tiểu Vũ Điểm, trong lòng cô lúc này rất rối, căn bản là không thể nghĩ được.

Đây là ý trời, hay là cái gì.

Vì sao lại trùng hợp như vậy?

Tại sao lại là anh?

“Hạ tiểu thư, vị Sở tiên sinh này, tôi nghĩ cô có thể cũng biết, dù sao anh ấy cũng là người của một gia đình nổi tiếng trong nước, thường thấy trên các tạp chí kinh tế và nhận được một loạt cuộc phỏng vấn, cũng coi như là một minh tinh, không thể ngờ được người như anh ấy, sẽ cứu một đứa trẻ mới quen biết, bên ngoài đều truyền anh ta là người lạnh lùng vô cùng, lúc này xem ra quả nhiên lời đồn chỉ là lời đồn, không thể tin hoàn toàn.”

“Hạ tiểu thư……”

Bác sĩ còn muốn nói gì đó, chỉ là Hạ Nhược Tâm đã rời đi, hơn nữa là đi rất nhanh.

Bác sĩ lấy lại những tài liệu đặt trên bàn, không thể không nói đây chính là một kỳ tích, thực sự là rất trùng hợp, nhưng cũng coi như là đứa bé Tiểu Vũ Điểm kia may mắn.

Ngồi ở bên cạnh giường bệnh, Hạ Nhược Tâm vẫn vẫn có cảm giác chưa hoàn hồn, tay cô nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé của con gái, mà Tiểu Vũ Điểm vẫn ôm con búp bê trong lòng ngực.

“Tiểu Vũ Điểm, con biết không? Hóa ra có một số việc thật sự đã là định mệnh, người cứu con là cha của con, Tiểu Vũ Điểm, có lẽ cha không biết sự tồn tại của con, thế nhưng, cha con vẫn đang cứu con.”

Cô không hận, thật sự không hận, có lẽ từ trước đến nay cô đều không có hận.

Bây giờ, cô có thể chịu đựng được bất cứ điều gì, chỉ cần con gái của cô có thể sống sót, như vậy dù cô có mất đi, nhưng cũng chỉ là một cái mạng, dùng một mạng đổi một mạng cho con gái, cô không tổn thất gì.

Màn đêm buông xuống, bên trong một chung cư thỉnh thoảng truyền đến tiếng thở gấp của người đàn ông, còn có tiếng khóc hết sức đè nén người phụ nữ, cho đến khi kết thúc, dưới ánh đèn mờ, Hạ Nhược Tâm mới nhặt quần áo trên mặt đất lên, rồi mặc từng cái từng cái vào.

Cô đã không còn có lòng tự trọng nữa, giống như một gái bao, anh muốn, liền tìm cô, chơi đùa xong rồi, sau đó lại ném tiền cho cô, cô như thế này, còn cần gì lòng tự trọng đâu.

“Cầm đi,” Sở Luật vô cùng chán ghét quăng một đống tiền qua, rõ ràng rất ghê tởm, nhưng lại không nhịn được muốn chạm vào cô, cho nên anh mới có thể phát tiết tất cả sự tức giận của mình trên thân thể của cô.

Anh biết mỗi một lần cô đều sẽ đau, nhưng anh chính là muốn cô đau, nếu cô không đau, anh sẽ thấy không thoải mái, anh thừa nhận chính mình là tên biến thái thích hành hạ, nhưng anh cho cô tiền, cô liền thỏa mãn anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.