CHƯƠNG SÁU MƯƠI.
.
.
Lăng Nguyệt Vụ dường như phát hiện có đường nhìn khác thường đang nhắm về bọn họ, khẽ nhíu mày, Lăng Sương Nhược trông thấy hắn không yên lòng định hỏi hắn có chuyện gì, nhưng chủ nhà trọ đã bước đến chào đón.
“Khách quan, là dùng bữa hay ở trọ?”
Chủ quán quan sát thấy bọn họ ăn mặc không tầm thường, nhất định là người có tiền, nở nụ cười nịnh nọt nhìn bọn họ, liếc mắt liền nhận ra được chủ quán này là thuộc về dạng người lanh lợi sắc bén, yêu tiền như mạng rồi.
“Cho hai gian phòng hảo hạng.”
Những việc nhỏ như vậy đương nhiên sẽ do Phúc Nhị phụ trách, Phúc Nhị biết thói quen của chủ nhân mình nên phân phó bọn họ đem thức ăn vào phòng, tiện thể bưng lên nước nóng để tắm rửa, chủ quán nghe bốn người ở hai phòng hảo hạng thì có chút kì quái, nhưng nhìn Phúc Nhị ra tay phóng khoáng như vậy thì cũng không hỏi gì nhiều.
Sau đó Lăng Sương Nhược bế Lăng Nặc đang cắn móng tay, cùng Lăng Nguyệt Vụ không có biểu tình về phòng trước.
Sau khi dùng xong bữa tối, Phúc Nhị ôm Lăng Nặc đến phòng bên cạnh để tắm, còn Lăng Sương Nhược vẫn ở ngay phòng đó tắm rửa, Lăng Nguyệt Vụ thì dựa ở một bên quan sát một cách hứng thú, chọc cho Lăng Sương Nhược bắn tới vài cái liếc mắt.
Lăng Nguyệt Vụ không biết đang nghĩ gì, nở một nụ cười nhẹ nhàng rồi nghiêng người ra ngoài, sau đó lại trở về, Lăng Sương Nhược cho rằng hắn đang xấu hổ, sau đó nhìn thấy hắn về, ánh mắt càng thêm lạnh hơn, dáng dấp này không giống như đùa giỡn với mình lúc nãy.
“Vụ nhi, tới đây giúp ta chà lưng…”
Lăng Sương Nhược gác người lên cạnh bồn tắm, dùng giọng nói dịu dàng hiếm có, Lăng Nguyệt Vụ do dự một chút rồi mềm mại bước đến, nhưng hắn vẫn chưa chà lưng giúp Lăng Sương Nhược.
Một câu cũng không nói, Lăng Nguyệt Vụ cúi người nhìn Lăng Sương Nhược vì nước ấm mà làn da trở nên mịn màng hơn, hai người nhìn nhau, ngón tay thon dài khẽ nâng chiếc cằm cương nghị của đối phương, dùng đôi môi có chút lành lạnh của mình ấn lên đó.
Lăng Sương Nhược vẫn đang chờ đợi bảo bối của mình đến đây dâng nụ hôn, hắn sẽ không buông tha nụ hôn khó có được này, tiểu quỷ lúc nào cũng xuất hiện thì làm sao có thể nhận được một nụ hôn nóng bỏng, hương diễm như vậy.
Vốn chỉ là nhẹ nhàng chạm vào nhau, dần dần lại bắt đầu luồn sâu vào trong, Lăng Nguyệt Vụ đặt tay trên vai Lăng Sương Nhược, Lăng Sương Nhược đem chiếc lưỡi nóng ấm của mình xâm chiếm, khuấy đảo bên trong, bàn tay vốn để bên mép bồn sớm đã nâng lên tóc Lăng Nguyệt Vụ, đè nặng lấy ót đối phương, khiến đôi môi ấy càng dán chặt vào mình, để chúng càng thêm hòa vào cảm xúc nồng nàn cùng kích tình mà trái tim này đang phát ra.
Cánh tay dài dùng sức kéo, Lăng Nguyệt Vụ đột nhiên bị Lăng Sương Nhược nhẹ nhàng ôm vào trong bồn, nước nhất thời dâng cao, thân thể của cả hai cũng càng thêm cận kề, cho dù cách một lớp áo ướt đẫm của Lăng Nguyệt Vụ, cả hai vẫn cảm giác ra nhiệt tình của đối phương.
Đã nếm được mỹ vị của người kia, hai đôi môi nóng cháy chậm rãi tách rời, Lăng Nguyệt Vụ thở gấp trên vai Lăng Sương Nhược, hắn không biết tiếng thở dốc này càng góp phần dấy lên ngọn lửa hùng phong mà nam nhân như Lăng Sương Nhược vốn có.
“Vụ nhi.”
Thanh âm trầm thấp chứa nhiều từ tính, trong lúc Lăng Nguyệt Vụ thở gấp thì Lăng Sương Nhược sớm đã cởi ra thắt lưng, vị trí chợt thay đổi, lúc này biến thành Lăng Nguyệt Vụ tựa lưng cạnh bồn, y phục bị kéo xuống lõa lồ đến vai, Lăng Sương Nhược cúi đầu khẽ hôn lên vành tai đối phương, hơi thở trầm thấp đặc biệt chỉ Lăng Sương Nhược có chậm rãi hòa vào không khí, ánh mắt trở nên mê ly, hai tay đặt lên cổ Lăng Sương Nhược, Lăng Sương Nhược tiếp tục hôn lên xương quai xanh đối phương, từng nụ hôn khắc khoải rơi trên đầu vai Lăng Nguyệt Vụ, không muốn buông tha cho vùng da trắng nõn nào mà hắn nhìn thấy, tất cả những gì của Vụ nhi đều khiến hắn mê muội.
“Ưm…”
Khẽ hôn liếm một nụ hoa đang đợi chăm sóc, một tay nhẹ nhàng vuốt ve nụ hoa đỏ tươi bên kia, Lăng Nguyệt Vụ cúi đầu rên rỉ, thanh âm không lớn nhưng quá đủ để kích thích Lăng Sương Nhược đang tiến hành đoạn đầu, Lăng Sương Nhược hung hăng xé nát quần áo, một tia không để lại.
Thân thể trắng nõn lập tức hiện ra trước mắt Lăng Sương Nhược, ngón tay liên tục giúp Lăng Nguyệt Vụ mở rộng, Lăng Nguyệt Vụ có chút khó chịu, hơi ngưỡng đầu về sau, khẽ cắn môi dưới, gương mặt hiện ra sắc hồng mê người như đào xuân, mái tóc đen dài vì cuốn vào nước mà trở nên ẩm ướt, chiếc cổ thon trắng để lại những dấu hôn mê ly.
Hạ thể Lăng Sương Nhược từ lâu đã đứng vững, chờ đợi phía sau của Vụ nhi mở rộng đầy đủ, cho đến khi hắn nghĩ tự chủ của mình không còn nén được nữa thì, “Vụ nhi, ta có thể vào không?”
Đôi mắt hẹp dài xinh đẹp, mê hồn người khác của Lăng Nguyệt Vụ vô ý nâng lên: “Ngốc à, ngươi nhịn được nhưng ta sớm đã không chịu nổi nữa!”
Đương nhiên, Lăng Sương Nhược nghe được liền lập tức nâng lên bờ mông trắng mịn như trẻ con mới sinh của Lăng Nguyệt Vụ, dùng sức nhập sâu vào trong, tay cũng không ngừng vận động hạ thân của người trong lòng.
“Đợi cùng nhau, có được không?”
Lăng Nguyệt Vụ mang theo đau nhức cùng thoải mái, ngoại trừ những tiếng rên rỉ nhỏ bé thì hắn không muốn trả lời vấn đề của Lăng Sương Nhược, hai người kề cận giao hoan trong nước, làm chuyện mà họ đã lâu chưa làm, đương nhiên sẽ không rảnh để nghĩ đến chuyện khác.
Lăng Sương Nhược khẽ thì thầm bên tai Lăng Nguyệt Vụ, thổ lộ tưởng niệm dành cho hắn bao năm qua tựa như thủy triều, không thể giải trừ, Lăng Nguyệt Vụ ngập vào *** thì chỉ nhìn chằm người trước mắt, không muốn đối phương nói thêm gì nữa, liền dùng đôi môi đặt lên đó, cả trên lẫn dưới đều đang vận động, sự phối hợp của hai người ăn ý đến nỗi không giống tầm thường.
Rời khỏi bồn nước, *** của nam nhân vẫn còn tràn đầy, xâm nhập thêm vài lần, cho đến khi đêm đã khuya, hai người mới ôm nhau mà ngủ, y phục còn chưa mặc.
Vì không muốn người trong lòng cảm lạnh, Lăng Sương Nhược cẩn thận đắp chăn kỹ càng, gói hai người lại kín bưng, đôi mắt đẹp lạnh lùng thường ngày khi nhìn dung nhan say ngủ yên bình không nhiễm nhân khí của người trong lòng thì, trở nên nhu hòa hơn, tuy rằng hạ thân lại bắt đầu có phản ứng, thế nhưng nghĩ lại đành thôi vậy.
Đêm mặc dù dài, nhưng giấc ngủ cũng rất cần thiết.