Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Chương 51: Chương 51




Edit: Rabbit

“Đã trốn một tháng rồi không chuẩn bị trở về sao?”Trên tầng cao nhất của tập đoàn Đan thị, trong phòng làm việc, bên cạnh quầy rượu, có một người đàn ông mệt mỏi đang ngồi, hắn chính là Chung Minh Hiên. Vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn về phía người đàn ông trầm tĩnh ngồi trước bàn công tác, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ.

“Cậu cho rằng, bây giờ tớ trở về sẽ có tác dụng sao?” Không có kiên nhẫn và lạnh lùng, Đan Sâm Duệ có vẻ bình tĩnh dị thường. Nghĩ đến nguyên nhân thực sự mà Nhan Nặc Ưu muốn ly hôn với hắn, khóe miệng không tự giác cong lên.

“Vậy cậu bỏ mặc cô ấy ở trong tòa biệt thự lạnh lùng kia mấy tháng, mà cũng không quan tâm sao ?” Chung Minh Hiên liếc bạn tốt một cái, chẳng lẽ hắn không biết hắn làm như vậy sẽ khiến cho Nhan Nặc Ưu hoàn toàn hết hy vọng hoặc có thể làm ra chuyện khiến cho người ta không thể tưởng tượng được sao?

“Chung Minh Hiên, chớ quên kế hoạch của chúng ta.” Người đàn ông kia, là hắn sơ sẩy tự tay bồi dưỡng ra dã lang, nay đầu cánh của dã lang cũng đủ cứng rắn, có thể đối đầu với hắn.

“Nhưng cậu ngay cả Tân quản gia cũng gạt, làm cho Nhan Nặc Ưu thật sự nghĩ rằng cậu đã vứt bỏ cô ấy , như vậy đối với cô ấy sẽ tạo thành thương tổn lâu dài về sau không thể bù lại.” Có chút lo lắng nhìn bạn tốt, hắn không hy vọng bạn tốt thật sự làm như thế. Bởi vì hắn biết, nếu bạn tốt thật sự làm như vậy , như vậy tình cảm của hắn và Nhan Nặc Ưu sợ là cũng sẽ xuất hiện vết nứt.

“Vậy cậu cảm thấy chúng ta còn có thể có một kế hoạch khác hoàn mĩ hơn sao, ta không ngại diễn một lần nữa.” Lạnh lùng liếc mắt một cái với Chung Minh Hiên, Đan Sâm Duệ biết lần này vô cùng nghiêm trọng, cho nên hắn chỉ có thể áp chế rung động trong lòng, làm cho chính mình thanh tỉnh một chút. Trong khoảng thời gian này là then chốt nhất, người đàn ông kia đã bộc lộ rõ dã tâm của hắn, lần này trở về, hắn không chỉ muốn trả thù chính mình, càng muốn trả thù Ưu nhi. Hắn sợ, hắn không sợ nguy hiểm, nhưng hắn sợ Ưu nhi bị thương tổn, cho nên hắn chỉ có thể làm ra kế hoạch như vậy, để cho người đàn ông kia thực sự nghĩ hắn và Ưu nhi có mâu thuẫn, tương kế tựu kế làm cho hắn rơi vào cạm bẫy của chính mình.

Nghĩ đến chuyện công ty đã làm cho người ta đau đầu, dĩ nhiên cũng là do người đàn ông kia phái người phá, trong lòng có chút tức giận. Nhưng vì suy nghĩ đại cục, hắn cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn.

“Tớ…… Nhưng, người đàn bà kia……Cậu thật sự muốn dẫn trở về? Còn nữa, cậu thật sự muốn để cho Nhan Nặc Ưu ra đi, ly hôn với cô ấy sao?” Đôi mắt khiếp sợ nhìn bạn tốt, trời ạ, bạn tốt này quá độc ác, thế nhưng có thể vĩ đại như vậy vì sự an toàn của người phụ nữ hắn yêu thương mà để hắn phụ cô ấy? Người khác không biết, hắn chẳng lẽ còn không rõ ràng sao? Năm đó vì để có được Nhan Nặc Ưu, bạn tốt không tiếc bỏ qua mọi nguyên tắc làm việc, làm một chuyện cầm thú.

“……Tất cả, theo kế hoạch tiến hành.” Ưu nhi, xin lỗi, lúc này anh không thể đặt em vào vòng nguy hiểm, xin em hãy tin tưởng anh, người Duệ trước sau yêu nhất vẫn là em.

Không nói thêm gì nữa, Chung Minh Hiên chỉ lẳng lặng ngồi ở trong sô pha nhìn bạn tốt. Nhìn trong mắt bạn tốt như thế nào cũng không che dấu được sựu đau thương, trong lòng cũng rầu rĩ . Đan Sâm Duệ từng bễ nghễ thiên hạ, nay vì một người phụ nữ, thế nhưng trở nên không tự tin, yếu đuối như vậy. Trong lòng bắt đầu cũng phức tạp và mâu thuẫn, rốt cuộc…… Bạn tốt thay đổi như vậy là đúng hay sai?

Sâm Duệ, kế hoạch như vậy, hy vọng cậu đừng hối hận. Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, tớ dường như có thể đoán được, sau khi cậu dẫn người phụ nữ kia về nhà, Nhan Nặc Ưu sẽ có phản ứng gì, sẽ làm chuyện gì. Người phụ nữ kia tuy rằng bề ngoài thoạt nhìn ôn hòa vô hại, thực ra cặp đôi mắt lợi hại kia và tính cách kiêu ngạo, là tuyệt đối sẽ không cho phép cậu sau khi lợi dụng cô ấy như vậy rồi giải thích cho cô ấy. Cho dù có thể hiểu được tâm tình của cậu, cô ấy cũng tuyệt đối sẽ không cho cậu cơ hội……

Có thể là tớ ích kỷ đi, cho nên tớ cũng không hi vọng Nhan Nặc Ưu ở lại bên cạnh cậu. Lần này là minh chứng tốt nhất, cô ấy là uy hiếp của cậu, là con tin mà kẻ địch dễ dàng nắm bắt.Người phụ nữ như vậy, ở lại bên cạnh cậu, sẽ chỉ làm cho cậu càng thêm phiền toái mà thôi. Phiền toái như vậy, đối với cậu mà nói là uy hiếp trí mạng.

“Chung Minh Hiên cậu ngẩn ngơ gì thế, rốt cuộc cậu có đang nghe tớ nói chuyện hay không.” Từ sau vài ngày thương tâm, nhận được kết quả điều tra của thủ hạ, suốt hơn hai mươi ngày, tính tình Đan Sâm Duệ đều vô cùng nóng nảy. Tuy rằng bình thường lạnh lùng bình tĩnh, nhưng thực ra khi bốc hỏa sẽ làm cho thủ hạ sợ đến muốn ngất. Nhưng Chung Minh Hiên cũng không phải là người bình thường, hắn tuy rằng là bác sĩ tư nhân của nhà Đan Sâm Duệ, nhưng cũng là trợ thủ đắc lực của Đan Sâm Duệ, Đan Sâm Duệ phát hảo với mình, Chung Minh Hiên sau khi phục hồi tinh thần lại cũng vẫn ôn hoà, không phản ứng kịch liệt và kinh hách gì.

“Vừa rồi thất thần , không nghe rõ ràng.” Lời nói ôn hoà, nhưng không khiến cho Đan Sâm Duệ tức giận, mà nhẹ nhàng gật đầu tiếp tục bắt đầu nói kế hoạch của mình.

Chung Minh Hiên đã theo Đan Sâm Duệ gần được mười năm , năm đó lần đầu nhìn thấy cậu bé chói lọi như ánh mặt trời kia, trong lòng hắn không tự chủ sinh ra thiện cảm, trở thành bạn tốt với hắn. Nay bạn tốt đã trở thành bá chủ một phương, làm cho tất cả lực lượng toàn cầu cũng không dám bỏ qua, thời gian thật sự trôi quá nhanh, mà có thể đi đến bước này, năng lực của bạn tốt cũng rất quan trọng. Nhưng người đàn ông từ trước đến nay lì lợm cũng đã có nhược điểm, có điểm trí mạng.Người phụ nữ kia, có khả năng làm cho hắn buông xuôi tất cả, thậm chí hy sinh tính mạng. Nay có cơ hội tốt như vậy, hắn cũng chỉ có thể vì bạn tốt làm người xấu, vi phạm quy tắc của Sâm duệ một lần .

Trời dần dần chuyển thành đêm đen, màn đêm không có một chút ánh sáng, đêm bầu trời âm u làm cho trong lòng người ta có chút khó chịu.

Nhan Nặc Ưu ngồi ở ngoài ban công, ngẩn ngơ nhìn vào bầu trời đêm không có một ngôi sao. Đây là một đêm vắng vẻ, một cảm giác bi ai. Bình thường khoảng không vắng vẻ còn có một vài ngôi sao làm bạn, cũng sẽ vô cùng rực rỡ. Mà đêm nay bầu tời mất đi ngôi sao làm bạn cùng làm nền, làm cho chính mình trở nên ảm đạm không có ánh sáng, không còn chói mắt.Dường như đêm nay cũng tản ra sự hiu quạnh.

Nhan Nặc Ưu lại cảm nhận được sự cô tịch và ưu thương trong lòng cô, nhưng không nghĩ đến, bầu trời đêm nay tuy rằng vắng vẻ không hề sáng ngời, nhưng cô chỉ là một người bình thường không thể nhìn thấy nơi ẩn giấu những ngôi sao làm bạn trong bóng đêm, chỉ là đêm nay chúng không xuất hiện trên bầu trời mà thôi.

Còn cô thì sao? Đan Sâm Duệ và cô, cô một lòng cho rằng Đan Sâm Duệ đã hết hy vọng với cô , không cần cô . Cho nên, cô thương tâm, cô khổ sở . Nhưng tất cả nhwunxg điều này không phải là ý muốn của cô sao?

“Duệ, nếu muốn hận em, vậy hận đi.” Cô đã thương tổn một người đàn ông, tự hủy một người đàn ông tốt nhất thế gian. Cho nên cô không thể lại ích kỷ hủy diệt một người đàn ông tốt khác. Bọn họ so với cô đều vô cùng đáng giá, cô không thể ích kỷ cướp đoạt đi hạnh phúc của bọn họ.

Cô cũng là một người phụ nữ không rõ ràng, khiến cho hai người đàn ông không có được hạnh phúc. Cho nên, cô nguyện hi sinh tất cả hạnh phúc của mình, chỉ hy vọng ông trời co thể cho hai người đàn ông ấy hạnh phúc, như vậy cũng là đủ rồi……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.