Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**********************
Carl được Ryan bế trở lại phòng, cẩn thận lau sạch cơ thể cho anh, thay quần áo thoải mái, và tự tay nấu cháo, gã làm mấy việc này cũng không có bất cứ ai ngạc nhiên.
Carl tuy yếu đuối, nhưng tinh thần rất tốt, dựa vào đệm nửa làm nửa ngồi trên giường, nhìn người bạn đời bận rộn cách đó không xa, đôi mắt tất cả đều là ôn nhu.
Ryan thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn anh với một nụ cười trọn vẹn.
Mang cháo đã nấu đến, Carl muốn tự mình ăn, nhưng bị Ryan từ chối: “ Em đút anh ăn, bây giờ anh chỉ cần không lộn xộn là được.”
“ Bây giờ anh cảm thấy tốt hơn nhiều, cơ thể anh không đau, hương liệu có tác dụng đáng kể, anh cảm thấy thời gian này anh có thể được chữa lành, Ryan cảm ơn em.”
Hốc mắt Ryan đỏ lên một lần nữa, tất cả sự yếu đuối của gã chỉ vì hùng tính trước mắt, hít mũi, mỉm cười và nói: “ Cảm ơn anh đã không bỏ cuộc, Carl.”
So với việc không thể tìm ra cách chữa trị cho Carl, điều khiến Ryan lo lắng nhất từ trước đến nay là Carl sẽ bỏ cuộc giữa chừng.
“ Ăn cháo đi.” Ryan cười đem cháo ấm áp đưa đến miệng anh, “ Hương vị thế nào.”
“ Cũng không tệ lắm.” Carl nuốt xuống cháo ngọt ngào trong miệng, anh đã thật lâu không ăn qua đồ Ryan tự tay nấu, hương vị đã lâu không gặp vẫn như cũ giống như tâm ý của hắn vậy, “ Hương liệu là tìm từ đâu ra, tốn rất nhiều công sức phải không? “
“ Là hương liệu từ một cửa hàng trực tuyến của Thú nhân Đế quốc, phải mất một thời gian mới thu mua được, đối với anh có hiệu quả thật sự quá tốt.”
“ Vất vả rồi, Ryan.”
“ Anh tốt là được rồi, hết thảy đều không vất vả.”
“ Phải cảm tạ đối phương thật tốt.” Carl đưa tay ôm lấy vai gã, nhẹ nhàng hôn lên trán gã.
“ Em sẽ làm.”
Carl sau khi ăn một chén cháo, liền ngủ thiếp đi, anh bị tra tấn đã lâu, rất cần thời gian an nhàn nghỉ ngơi như vậy.
Ryan không làm phiền anh, lặng lẽ rời khỏi phòng.
Tin tức Carl khôi phục tạm thời chưa thể công bố ra ngoài, nhưng ít nhất gã cũng có thể đến cửa hàng Đào Hoa Viên để lại tin nhắn cảm tạ.
•••52Hz•••
Lão Bạch khi biết Thích Vụ và Lâm Âu muốn đi theo Đồ Lẫm vừa mới ở không lâu, vô cùng bất ngờ.
Làm thủ tục trả phòng cho bọn họ, lão Bạch đỏ hốc mắt: “ Nói đi là đi, cũng không cho tôi có chuẩn bị. “
Lâm Âu ôm ông: “ Chúng tôi đi cũng không phải không trở về, không chừng ngày nào đó chúng tôi sẽ trở về nơi này, lão Bạch, nói thật lần sau tôi tới đây, ông có thể miễn tiền thuê phòng cho tôi không? “
“ Miễn tiền thuê là cái gì, phòng của cậu và A Thích tôi đều giữ lại cho các cậu, nhất định phải đến đây đó!”
“ Được rồi, phong cảnh đẹp như Thiên Mã Tinh, chúng tôi làm sao có thể không trở về.”
“ Nhớ đó.” Lão Bạch lau nước mắt một phen, đem ba người bọn họ đưa đến cửa, “ Cũng không biết các cậu vừa đi sẽ gặp phải cái gì, nhưng mặc kệ gặp phải cái gì cũng chúc các cậu con đường phía trước thuận buồm xuôi gió, tạm biệt A Thích, tạm biệt Tiểu Tiền, tôi sẽ nhớ các cậu.”
“ Chúng tôi cũng vậy, cũng đừng nghĩ đến nấu cơm nữa, mệt mỏi liền nghỉ ngơi, giữ gìn sức khỏe đi.” Lâm Âu vỗ vỗ bả vai lão Bạch dặn dò xong, lúc quay đầu len lén lau khóe mắt, túm lấy A Thích rời đi.
Đi tới bến tàu, nhìn chiến hạm khổng lồ màu đen đang neo đậu bên bờ, Thích Vụ có một loại cảm giác đã lâu không gặp.
Lâm Âu ngẩng đầu lên nhìn chiến hạm khổng lồ trước mắt giống như cự long, miệng bất giác mở ra, vẻ mặt kinh ngạc thoạt nhìn có chút ngốc nghếch, đưa tay kéo tay áo Thích Vụ: “ Các người rốt cuộc là ai, chiến hạm này cũng quá khí phách. “
Đồ Lẫm nghe thấy những lời này của hắn, nhếch khóe môi: “ Cảm thấy khí phách, không bằng lên xem một chút. “
Lâm Âu quay đầu nhìn anh: “ Anh vẫn luôn dụ dỗ tôi đi lên, mục đích của anh là gì, bây giờ cũng nên nói đi?”
Đồ Lẫm cùng Thích Vụ liếc nhau một cái: “ Chính thức giới thiệu một chút, Đồ Lẫm, Thượng tướng tàu viễn chiến, đặc biệt mời Lâm Âu trở thành hương liệu sư cao cấp của chiến hạm này, được hưởng đãi ngộ cấp bậc chuyên viên chuyên nghiệp đặc biệt. “
Lâm Âu bị hắn ném ra một chuỗi danh tiếng lớn, chấn động có chút chưa kịp hoàn hồn, sững sờ mở miệng: “ Cho nên anh không phải tới bắt tôi sao?”
Thích Vụ cười xoa đầu hắn một cái: “ Anh ấy coi trọng tài hoa của cậu.”
“ Nhưng tôi không thể chế tạo được hương liệu trị thời kỳ xao động, các người vì sao...”
“ Chỉ vì cậu là cao cấp hương liệu sư, điểm này là đủ rồi.” Đồ Lẫm không để hắn nói hết lời, trực tiếp tán thành thân phận của hắn.
Trái tim đang lơ lửng của Lâm Âu lập tức trầm tĩnh lại: “ Tuy rằng làm cho người ta cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh*, nhưng ánh mắt của anh không tệ, hy vọng sau này hợp tác vui vẻ, Thượng tướng Đồ Lẫm.”
*Được yêu thích mà lo sợ.
“ Hợp tác vui vẻ, Tiểu Lâm đại sư.”
“ Anh xưng hô kiểu này ngược lại không tệ.” Lâm Âu cười sửa sang lại ba lô phía sau một chút, dẫn đầu cất bước đi về phía chiến hạm cách đó không xa, đây có thể là lựa chọn phi thường kích thích mà cả đời này hắn làm ngoại trừ trốn hôn ra.
Nhưng hắn không hối hận, thú sinh không phải là muốn sống cuộc sống nhiều màu sắc sao!
Đồ Lẫm và Thích Vụ nhìn nhau, nắm lấy tay Thích Vụ, kéo y trở lại trên tàu.
Sau khi Thích Vụ trở về, trước tiên thở phào nhẹ nhõm chính là phó quan của Đồ Lẫm, có Thích Trung tướng, Đồ Thượng tướng rốt cục sẽ không phát bệnh thần kinh.
Thích Vụ nhìn phó quan đang gật đầu với y, cười nói một câu: “ Vất vả rồi. “
“ Hoan nghênh trở về Trung tướng.”
Một câu ngữ khí vô cùng chân thành.
Chờ sau khi phó quan rời đi, Thích Vụ nhịn không được hỏi Đồ Lẫm: “ Trong khoảng thời gian em không có ở đây, rốt cuộc anh tra tấn người ta như thế nào? “
“ Anh tra tấn ai chứ, gần đây anh bởi vì nhớ bạn đời của anh, hiếm khi nói lời nào!”
“ Phải vậy không?” Thích Vụ bộ dáng em tin anh mới có quỷ.
Đồ Lẫm không biết xấu hổ cười tiến lại gần: “ Phải chứ sao, đặc biệt ngoan! “
Thích Vụ chịu không nổi nhẹ nhàng đẩy anh một cái: “ Hôm nay em ngủ ở đâu? “
Đồ Lẫm nhận được tín hiệu, lập tức ôm người vào trong ngực: “ Đương nhiên ngủ với anh. “
Thích Vụ liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó cười rộ lên, ngược lại cũng không cự tuyệt.
Đồ Lẫm trong lòng nhất thời nở hoa.
Thích Vụ trở về ngày hôm sau liền phục chức, đi xuống phía dưới.
Tiêu Chinh đang dùng bữa trưa, nhìn thấy Thích Vụ biến mất đã lâu đột nhiên xuất hiện trở lại, trong lòng căng thẳng.
Nghe gã to lớn hô một tiếng: “ Thích ca đã lâu không gặp, gần đây ngài đang bận cái gì? “
Nghe thấy giọng của gã, Thích Vụ trực tiếp cười đi tới, cánh tay nhẹ nhàng khoác lên vai hắn, ánh mắt lại nhìn về phía Tiêu Chinh: “ Đi ra ngoài xử lý một số việc, mới trở về, sao, ngươi muốn làm ăn với ta? “
Gã to lớn nghe vậy nhất thời cười hắc hắc: “ Không phải ta, là gã, gã chính là ngóng Thích ca đã lâu, nói là muốn tìm ngươi mua tin tức. “
Tiêu Chinh bị chỉ vào: “........”
Thích Vụ nghe vậy vỗ vỗ thân thể to lớn, ý bảo gã dịch sang bên cạnh, sau đó ngồi đối diện Tiêu Chinh: “ Nghĩ thông suốt rồi, nói đi, muốn tìm ta mua tin tức gì? “
Thái độ tùy ý của cậu làm cho Tiêu Chinh cảm thấy rất không đáng tin cậy: “ Nói ở chỗ này sao? “
Thích Vụ nhìn đám người bên cạnh tràn đầy hưng phấn, sau đó cười rộ lên: “ Xem ra là bí mật nhỏ không thể để cho người ta biết, vậy đợi cơm nước xong chúng ta đi nơi không có người len lén nói.”
Dứt lời, Thích Vụ đứng lên, đi tới phía trước lấy cơm.
Cậu vừa đi, gã to lớn lập tức tiến lại gần nói với Tiêu Chinh: “ Thích ca chúng ta lần này xuất hiện, cảm giác cả người đều đang phát sáng, ta dám thề, một mình hắn nhất định kiếm được không ít tiền!”
Tiêu Chinh rũ mắt ăn bánh bao trong tay, trong lòng xem xét Thích Vụ này.
Có thể tự tiện rời khỏi chiến hạm, cho dù là tư cách lão làng, đặc quyền rời khỏi chiến hạm cũng không khỏi quá lớn.
Trong lòng gã chắc chắn y không phải người bình thường.
Tuy rằng cùng y giao dịch tồn tại nguy cơ không thể đoán trước, nhưng đồng dạng cũng là cách duy nhất có thể thu hoạch tin tức bên ngoài, tục ngữ nói đầy đủ cho kẻ dạn dĩ, đói kém cho kẻ rụt rè.
Gã phải biết tin tức bên ngoài mới có thể phán đoán tình huống nơi này.
Thích Vụ vững vàng ăn xong bữa trưa của mình rồi đứng lên, thuận tiện cầm một quả táo.
Thấy y đứng dậy, Tiêu Chinh cũng đứng lên theo.
Thích Vụ chú ý tới gã, cười hướng gã ngoắc ngoắc ngón tay, sau đó dẫn gã đi kho hàng không có người.
Khép hờ cửa, Thích Vụ cắn quả táo, buồn bực nói: “ Muốn tin tức gì nói đi, nơi này không có giám sát, rất an toàn.”
“ Ngươi đến tột cùng là ai?”
“ Đây là tin tức ngươi muốn mua?” Thích Vụ kinh ngạc nhìn gã, có chút không thể tin được, tin tức của gã lại đơn giản như vậy.
“ Đương nhiên không phải, nhưng nếu chúng ta đã giao dịch, ta cũng không thể cái gì cũng không biết chứ, ngươi vạn nhất lừa ta thì làm sao bây giờ?”
Thích Vụ cắn quả táo, từng ngụm từng ngụm, ánh mắt nhìn gã như kẻ ngốc, cho đến khi một quả táo vào bụng, Thích Vụ tiện tay nhét hạt táo vào trong ngực gã, lau miệng: “ Nếu ngươi lo lắng bị lừa, cũng đừng tìm ta làm giao dịch. “
Nói xong liền đi ra ngoài, Tiêu Chinh ghét bỏ đem hạt táo ném xuống đất: “ Chờ một chút, nếu không tiện nói, ngươi dù sao cũng phải nói một ít quy củ đi. “
“ Quy củ?” Thích Vụ hình như nghe thấy từ vựng mới mẻ gì đó, cười rộ lên, gật đầu, “ Quy củ chính là không có quy củ, ngươi muốn làm thì làm, tin không được thì thôi.”
Tiêu Chinh: “...”
Thích Vụ đối với sự trầm mặc của gã không có hứng thú, lúc cất bước muốn đi lần nữa, rốt cục bị Tiẻu Chinh hạ quyết tâm lại gọi lại: “ Ta có hai giao dịch muốn cùng ngươi làm, thứ nhất là ta muốn biết người trên tàu chiến này đều có thân phận gì, một cái nữa là toàn bộ quá trình tố cáo Đại điện hạ kết đảng riêng.”
Thích Vụ nghe vậy lông mày nhẹ nhàng nhướng lên: “ Vấn đề thứ nhất, rõ ràng giá 1000 vạn tinh tệ, không chấp nhận những thứ khác chuyển đổi, vấn đề thứ hai, có thể dùng giờ làm của ngươi đổi, ba năm tới mỗi đêm trước mười giờ không được tan tầm, thế nào?”
Thái độ Thích Vụ có lệ không mang vài phần chân thành.
Làm cho Tiêu Chinh có một loại cảm giác chính mình đang bị lừa gạt rõ ràng, rồi lại không thể không lựa chọn tự lừa mình dối người.
“ Không thể chuyển đổi tất cả thành giờ làm việc sao?” Tiêu Chinh kỳ thật không hiểu, Thích Vụ để cho gã dùng giờ làm để đổi, gã lại có thể từ đó lấy được chỗ tốt gì?
“ Cái đầu tiên không chấp nhận trao đổi những thứ khác ngoài tiền bạc, sau khi giao dịch hoàn thành, ta có thể sẽ cút đi rồi, ngươi nói xem ta có thể dùng giờ làm để đổi hay không, đương nhiên không có tiền ngươi có thể lựa chọn không làm, con người ta rất công bằng.”
Thích Vụ vẻ mặt ngươi là người mua, tùy ngươi chọn thôi, Tiêu Chinh nhíu mày: “ Cái thứ hai, ta khi nào có được thứ ta muốn? “
“ À, hẳn là rất nhanh, có tin tức ta sẽ tìm ngươi, đến lúc đó dẫn ngươi đi chỗ quan trưởng xác nhận thông tin tăng ca là được rồi, tóm lại ngươi xác định chỉ làm một cái đúng không?”
“ Ừm.”
“ Được, biết rồi.” Thích Vụ nói xong, xoay người rời đi, không hề dừng lại cùng gã nói thêm gì nữa, phải quan tâm cảm xúc của vị khách hàng này một chút.
Hết chap 105.