Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 19: Chương 19




Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

*********************

Tiêu Chiến rời khỏi livestream chưa lâu thì hình ảnh livestream vừa kết thúc đã xuất hiện ở vị trí đầu bảng xếp hạng của người mới trên trang chủ. Giữa một đống người mới, xuất hiện một đôi bàn tay trắng nõn mảnh khảnh trông đặc biệt bất ngờ, thu hút sự chú ý của nhiều người.

Trần Tư với tư cách là chủ kênh mới ký hợp đồng lần này của "Gia", vì để đẩy lên vị trí đầu bảng, lúc trước không biết đã bỏ ra bao nhiêu tiền để tích lũy nhân khí cho mình. Kết quả ngay khi gã đẩy người mới đầu bảng lần trước "về hưu" chuẩn bị "kế nhiệm", đột nhiên nhảy dù một người mới trước kia chưa từng thấy qua, hơn nữa lượng chú ý ngay cả số lẻ gã cũng không bằng, không biết gà rừng ở nơi nào!

Trần Tư thiếu chút nữa sụp đổ, chỉ là không rõ đối phương có phải có bối cảnh gì không thể nói cho người khác biết hay không, không dám tùy tiện hành động, lặng lẽ liên hệ với người đại diện ký với anh ta: "Lần này người mới kia là chuyện gì xảy ra vậy, không phải là thiết bị có bug chứ?"

Người đại diện: "Không phải bug, là sắp xếp của phía trên, sau này vị trí top 3 trong bảng xếp hạng người mới ngoại trừ xem xét mức độ chú ý, công ty còn muốn đánh giá giá trị của người mới, quy tắc là ngày hôm qua họp mới xác định được. Tôi vốn định hôm nay đến nói cho cậu biết, vừa vặn cậu tìm tôi, nhưng lần này coi như còn tốt, điều động nội bộ trong công ty chỉ có một cái này. Tuy rằng không lên được thứ nhất, nhưng có thể trụ vững vị trí thứ hai cũng được. Về sau nói không chừng nhân khí của cậu cao như vậy, ở đâu cũng sẽ phát sáng, thứ hai nghiền ép thứ nhất, ngẫm lại loại so sánh này, công ty cũng sẽ nhìn thấy cậu, tôi nghĩ rằng đó là một điều tốt cho cậu, cậu cảm thấy sao?"

Gã cảm thấy cái gì mà cảm thấy, những người khác không biết sự nổi tiếng này của gã đến từ đâu, trong lòng gã còn không rõ sao? Đều là tiền của gã đập vào, chỉ chờ được lên vị trí số một của người mới. Bảng xếp hạng tiếp theo có thể được đề cử để kiếm tiền trở về hay không ai mà biết, nếu không phải chỉ có một vé này, gã làm sao lại bỏ ra vốn liếng như vậy?

Hiện tại một ngụm máu chảy trong cổ họng gã, không lên không xuống, muốn làm gã tức chết đúng không?

Hết lần này tới lần khác trong hợp đồng nền tảng "Gia" viết, cấm xoát bảng, phát hiện không chỉ phải trả tiền phạt vi phạm hợp đồng, còn có thể đưa vào sổ đen, sau này mặc kệ gã đi đâu, cũng sẽ không có nền tảng ký với gã nữa.

Cái buồn bực này gã ăn cũng phải ăn, không ăn cũng phải ăn, ai bảo trên hợp đồng viết đối với bất kỳ bảng xếp hạng nào, nền tảng vì phát triển tốt hơn giữ sẽ lại quyền giải thích lý do cuối cùng.

Chỉ là không nghĩ tới quyền giải thích này, vừa vặn bị gã đụng phải.

Bây giờ trái tim gã đang nhỏ máu, nhỏ máu không ngừng!!

Đệt!

Nhảy dù sẽ bị gãy chân!!!

Trong lòng đều là lỗ thủng, nhưng trên mặt vẫn phải duy trì tự nhiên: "Không phải Bug thì tôi liền yên tâm, thứ nhất thứ hai đều giống nhau, không có việc gì, vàng ở đâu cũng phát sáng. Anh đừng lo lắng cho tôi, tôi có thể làm được!"

Người đại diện: "Tôi biết cậu làm được, cho dù kỳ sau không được, tôi cũng tranh thủ cho cậu những bảng xếp hạng khác, nhưng cậu ở đâu tôi cảm thấy vấn đề này cũng không lớn."

"Ừm, cám ơn anh, làm phiền rồi."

Trần Tư cắn răng đánh dòng chữ này, quay đầu lại đi tìm người: "Tìm một nhóm người, đi chỗ người mới đang ở đầu bảng, khiêu khích, thao tác ngầm cũng được, tóm lại chính là để cho tất cả mọi người biết, sau lưng hắn có người chống lưng, nền tảng không công bằng!!!"

Cũng không tin làm không chết người mới nhỏ như mày!!!!

Gã đã tiêu một khoảng tiền lớn rồi, như này có là bao, xuy!!

Người mới nhỏ ở bên này đang bị thanh âm 0520 đánh thức, một khắc tỉnh lại, không chỉ là thanh âm 0520 tràn ngập lo lắng, còn có mùi vị thanh lãnh như tuyết mùa đông rải rác trong không khí.

"Chủ nhân, sư tử lớn phát bệnh rất thống khổ, 0520 không biết làm thế nào." Trong âm thanh loli dễ thương lộ ra ấm ức rõ ràng, là cảm thấy áy náy cùng tự trách mình không giúp được gì.

Tiêu Chiến vội vàng từ trên giường nhảy xuống, mang theo 0520 đẩy cửa ra chạy về phía phòng ngủ của Vương Nhất Bác.

Cũng may khoảng cách không xa, theo bọn họ tới gần, trong không khí tản ra mùi hương lạnh lẽo như tuyết mùa đông, càng ngày càng nồng đậm, thân thể Tiêu Chiến bị quấy nhiễu mơ hồ nóng lên, chỉ là loại thời điểm này, cậu không nghĩ nhiều như vậy, vội vàng đẩy cửa ra.

Tình huống trong phòng giống như từng bị cướp bóc, lộn xộn vỡ nát, vị Alpha hóa thú một nửa chật vật nằm trên mặt đất. Tóc cách đây không lâu vừa mới được cậu cắt tỉa giờ đây lộn xộn cả ra, trên mặt không biết từ đâu mà có vết trầy xước, tăng thêm vài phần tà khí cho gương mặt vốn cấm dục của hắn.

Cảm nhận được hơi thở của một người khác, Vương Nhất Bác ngẩng đầu lên, đôi mắt vốn màu vàng nâu lúc này đã biến thành mắt thú màu hổ phách trong suốt, khi nhìn về phía cậu thiếu đi sự hiền hòa ngày thường, ngược lại mang theo gió lạnh thấu xương.

Tiêu Chiến trong lòng từng đợt đau đớn tê dại.

Bản năng muốn đi vào xem hắn bị thương như thế nào. Tuy nhiên, hành động này đã làm phiền vị Alpha trên mặt đất.

Tiếng gầm đột ngột cùng tin tức tố nồng đậm giống như gió tuyết hướng cậu đánh tới.

Tiêu Chiến dừng bước chân tiến lên, gió tuyết lạnh thấu xương bay đến làm cho chân cậu có chút nhũn ra, theo bản năng cắn môi, cố gắng đè nén thân thể muốn thần phục.

Một lúc lâu sau, một thanh âm khàn khàn truyền đến: "Đi ra ngoài, đừng lại đây."

Tin tức tố nhào về phía Tiêu Chiến theo thanh âm này bỗng nhiên tản ra, áp lực trên thân thể biến mất, cho cậu cơ hội thở dốc.

Ổn định tinh thần, Tiêu Chiến không do dự trực tiếp chạy tới ôm lấy Vương Nhất Bác, mang theo hương mật đào ngọt ngào ấm áp hoà quyện: "Đừng sợ, tôi ở đây."

Con ngươi vị Alpha đang bị ôm lấy chuyển đổi qua lại giữa màu nâu và màu hổ phách, giống như đang chơi trò chơi với dã thú trong cơ thể.

Thắt lưng Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác ôm ghì lấy, sức lực lớn đến mức phảng phất một giây sau sẽ bị siết nát, cậu kêu lên một tiếng nhưng cũng không đẩy hắn ra.

Tận lực ôm hắn, giống như chỉ có như vậy mới có thể làm cho hắn dễ chịu một chút.

Đột nhiên cái cổ mẫn cảm bị đến gần, mùi tuyết mùa đông độc quyền thuộc về vị Alpha trong ngực vây quanh cậu, Tiêu Chiến có chút không được tự nhiên rụt cổ lại.

Kháng cự nho nhỏ làm vị Alpha bất mãn, cổ tay cậu bị nắm lấy đè ở hai bên thân thể, cậu không thể không nằm trên sàn nhà, bị đối phương từ trên phủ xuống thân.

Trong đôi mắt xinh đẹp nổi lên hoảng loạn, đối diện với đôi mắt thú màu hổ phách trong suốt kia, Tiêu Chiến khẩn trương đến đầu ngón tay tê dại, ép buộc chính mình bình tĩnh: "Vương Nhất Bác, anh tỉnh chưa?"

Vị Alpha hóa thú một nửa thoạt nhìn cực kỳ nguy hiểm, làm cho đáy lòng Tiêu Chiến dâng lên hoảng loạn bất an, lý trí cậu tin tưởng Vương Nhất Bác sẽ không thương tổn cậu, nhưng bản năng Omega khiến cậu muốn thần phục vị Alpha trước mắt.

Đôi mắt thú màu nâu lộ ra sự chiếm hữu và tham lam đối với cậu, phảng phất một giây sau sẽ đâm thủng tuyến thể của cậu, đánh dấu cậu.

Trong lúc bối rối, hương mật đào ngọt ngào tản ra, quấn vào tuyết mùa đông, mang theo màu sắc của mùa xuân.

Vương Nhất Bác đè Tiêu Chiến xuống mang theo tính công kích nồng đậm, theo bản năng cậu nhắm mắt lại, tránh né nghiêng đầu sang một bên, lại ngoài ý muốn đem cần cổ yếu ớt của mình bại lộ trước mắt đối phương.

Tuyến thể đang tỏa ra một hương thơm ngọt ngào hấp dẫn đối với Alpha.

Một thanh âm không ngừng ở trong đầu nói cho Vương Nhất Bác biết, đánh dấu người này, để cho người này trở thành của ngươi, chỉ cần cắn xuống, người này chính là của ngươi...

Nơi mẫn cảm cảm giác được một loại ấm áp ẩm ướt, đồng tử Tiêu Chiến đột nhiên mở to, thanh âm ra khỏi miệng mang theo run rẩy: "Đừng mà..."

Ý thức được đối phương muốn làm cái gì, Tiêu Chiến thật sự có chút hoảng hốt, cậu lần đầu tiên cảm giác được chênh lệch giữa mình và Alpha, cái loại rung sợ từ trong lòng nổi lên, lại làm cho cậu muốn thần phục.

Cơ thể càng toát ra một loại nhiệt độ chưa từng trải qua.

Cậu ngửi thấy mùi tin tức tố của mình.

Hương vị trộn lẫn với tuyết mùa đông, hương vị ngọt ngào lại lạnh lùng.

"Thật thơm!" Tiêu Chiến nghe thấy Vương Nhất Bác ở bên cổ cậu phát ra một tiếng than khàn khàn.

Ngay khi Tiêu Chiến chuẩn bị tâm lý sẽ bị đối phương cắn nát tuyến thể, sức nặng ấn cánh tay cậu chậm rãi buông tay ra, một giây sau cậu liền nhìn thấy vị Alpha vốn còn hung thần sát ác ngã xuống...

Hết chap 19.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.