Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 20: Chương 20




Edit: Điềm Điềm.

Beta: Cá.

*********************

Tin tức tố rải rác trong không khí làm cho nhiệt độ trong phòng trở nên cao hơn. Tiêu Chiến nằm ở đó, lông mi run rẩy, hai gò má trắng nõn xuất hiện vệt hồng nhạt, trên cơ thể xuất hiện dị thường làm cho cậu lần đầu tiên ý thức được mình là một Omega.

Cẩn thận đẩy vị Alpha ngất xỉu trong ngực cậu ra, 0520 đi tới, trong giọng nói đáng yêu lộ ra vẻ cẩn thận: "Chủ nhân 0520 cũng muốn giúp đỡ."

"0520 cùng tôi đưa anh ấy lên giường nhé." Trên người lộ ra vẻ mềm nhũn, quần áo bị mồ hôi ướt đẫm dán lên lưng rất không thoải mái, Tiêu Chiến vẫn kiên trì muốn đưa Vương Nhất Bác lên giường trước, không muốn để hắn nằm trên sàn nhà lạnh như băng.

"Được ạ, chủ nhân." Đây không phải là lần đầu tiên nó làm, 0520 rất có kinh nghiệm bắt lấy mắt cá chân Vương Nhất Bác, cùng Tiêu Chiến nâng người lên giường, lần này hắn rõ ràng không nghiêm trọng như lần trước.

Ít nhất từ mức độ thương tích mà nói, lúc này đây chỉ là trên mặt có thêm mấy vết trầy xước nhỏ mà thôi.

Nhưng vừa nghĩ đến đôi mắt thú kia, liền làm cho Tiêu Chiến rung sợ không thôi.

Mặc dù chỗ bị thương không nhiều lắm, cậu vẫn mang máy trị liệu đến, thuận tiện đốt hương liệu lên, sau đó cùng 0520 dọn dẹp phòng.

Dặn dò 0520 trông coi Vương Nhất Bác xong Tiêu Chiến mới ra khỏi phòng, chuyện linh thực cao cấp, nhất định phải nắm chặt thời gian.

Sau đó Tiêu Chiến chuẩn bị đi vào phòng bếp, lăn qua lăn lại lâu như vậy, Vương Nhất Bác tỉnh lại nhất định sẽ rất đói.

Chỉ là cậu muốn đi tắm rửa một cái, trên người thật nóng, hơn nữa ngoại trừ hương vị tin tức tố của cậu ra, giữa hơi thở tất cả đều là hương vị như tuyết mùa đông.

Dùng sức chớp chớp mắt, đè xuống rung động huyên náo trong lòng.

Mãi cho đến khi nước ấm rơi xuống thân thể, cậu mới cảm thấy tốt hơn nhiều.

Tiêu Chiến nhịn không được nghĩ, thì ra Vương Nhất Bác có mùi vị như vậy, trước đây cậu đã ngửi qua rồi nhưng không hề để ý qua.

Cậu đối với tin tức tố của người khác cũng không có phản ứng, vậy mà đối với tin tức tố của hắn lại có phản ứng.

Nghĩ đến khi đó, Vương Nhất Bác đặt cằm lên vai cậu nói câu "Thật thơm", Tiêu Chiến theo bản năng nắm tay, nước trong lòng bàn tay bởi vậy mà văng ra ngoài, cực kỳ giống như nội tâm hoảng loạn của cậu lúc này.

Thật vất vả mới đè xuống, khô nóng lại bò lên, cả phòng tắm đều là hương mật đào ngọt ngào, đưa tay che tuyến thể sau gáy, phế đi nhiều năm như vậy, giống như rốt cục đã tìm được hương vị yêu thích, hưng phấn có chút không khống chế được.

Làm thế nào lại như vậy, có chút không thích hợp.

Khi Vương Nhất Bác mở mắt ra, nhanh chóng nhìn sang một bên, đối mặt với "^ – ^" xuất hiện trên màn hình 0520, chống người ngồi dậy: "Tôi vừa..."

"Anh vừa mới đặt chủ nhân ở phía dưới, đầu đặt ở trên vai chủ nhân, còn nói chủ nhân thật thơm!" Không đợi Vương Nhất Bác hỏi ra miệng, 0520 đem toàn bộ quá trình nói ra.

Biểu tình của hắn theo lời nói của nó từng chút từng chút trở nên khó coi.

Một lần nữa khôi phục lại đôi mắt màu vàng nâu lộ ra cô đơn, bàn tay đặt trên đầu gối bị tay 0520 phủ lên, xúc cảm lạnh lẽo, Vương Nhất Bác ngước mắt nhìn 0520, nghe nó nói: "Chủ nhân nói muốn 0520 nhìn anh thật tốt, hiện tại anh tỉnh rồi, 0520 phải nói cho chủ nhân một tiếng, miễn cho cậu ấy lo lắng, anh có thể nghỉ ngơi một chút nữa."

"Tôi đi cùng cậu." Vương Nhất Bác chống đỡ thân thể đứng lên, di chứng của tinh thần lực cuồng bạo còn chưa hoàn toàn biến mất, lúc này tinh thần trì của hắn từng đợt co rút đau đớn.

Lúc này Tiêu Chiến để đồ ăn đã nấu xong lên khay, đang chuẩn bị bưng lên liền nhìn thấy 0520 bước chân ngắn đẩy cửa vào, không đợi cậu mở miệng, liền nhìn thấy Vương Nhất Bác đi theo phía sau 0520: "Anh..."

Sao lại đến đây.

Đôi mắt màu vàng nâu đảo qua thức ăn trên khay, lòng nổi lên mềm mại tê dại: "Vừa rồi dọa đến cậu rồi."

Bàn tay buông xuống bên cạnh bất giác nắm chặt, tựa như vậy có thể đè xuống sự bất an cùng khủng hoảng trong lòng.

Hai má Tiêu Chiến chợt nóng lên: "Quả thật là có, nhưng tôi tin anh."

Trái tim lạnh lùng cứng rắn lần nữa nứt ra, lớp vỏ bị lột đi, hoàn toàn bại lộ phần mềm mại bên trong, Vương Nhất Bác lăn yết hầu khát nước: "Tin tôi cái gì?"

Thanh âm khàn khàn lộ ra dịu dàng, hai tay nắm chặt chậm rãi buông ra, trong lòng bàn tay lại bị móng tay cắt ra vết máu.

"Tin anh sẽ không thương tổn tôi."

Đối mặt với đôi mắt đen nhánh mềm mại của tiểu omega, đôi mắt của Vương Nhất Bác thần bí như mặt hồ thu, mang theo cảm xúc Tiêu Chiến không hiểu, chỉ nghe thấy hắn nói: "Không sợ lúc ấy tôi đánh dấu cậu sao?"

Vành tai mơ hồ nóng lên, tình huống lúc đó... ngẫm lại Tiêu Chiến cũng có chút sợ, dù sao dấu hiệu cuối cùng của AO đối với Omega mà nói là không thể đảo ngược, tuy rằng có thể thông qua phẫu thuật loại bỏ, nhưng lại phải trải qua thống khổ rất sâu, cho dù là dấu hiệu tạm thời, trong thời gian dấu hiệu cũng sẽ có ảnh hưởng, nhưng......

"Anh không có..." Không có là gì nếu Vương Nhất Bác vào thời điểm đó khống chế được mình.

Trái tim lạnh lẽo và cứng rắn giống như được ngâm trong dòng nước ấm áp, dần dần tan chảy: "Cảm ơn cậu."

"Đừng khách sáo nữa, anh đã tới đây tôi cũng không cần đi tìm anh, đến ăn cơm đi, lạnh thì không tốt." Tiêu Chiến cười rộ lên, đôi mắt xinh đẹp cong thành lưỡi liềm nhỏ, nhu thuận lại đẹp mắt.

Vương Nhất Bác nghĩ đến hương mật đào ngọt ngào kia, trong lòng lại nổi lên rung động tê dại, thật sự rất thơm.

Bữa tối kết thúc, Tiêu Chiến lại làm cho Vương Nhất Bác một ly nước cam vàng, bảo hắn mang về phòng uống.

Mứt cam vàng với đá, hương vị mát mẻ, chua ngọt vừa vặn trong mùa nóng nực này.

Từ phòng bếp đi ra, Vương Nhất Bác cũng không vội vàng trở về phòng, mà ngồi xuống ghế ngoài sân.

Lúc này hoàng hôn buông xuống, bầu trời đêm lấp lánh, đêm thổi lên làn gió yên tĩnh, mát mẻ, thiếu đi nóng bức ban ngày.

Hắn chưa bao giờ được an toàn như vậy.

0520 bước đôi chân ngắn ngồi xuống bên cạnh Vương Nhất Bác, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm với hắn.

Tiêu Chiến đi ra, thu một màn này vào trong mắt, cười đi qua: "Thân thể cảm giác tốt hơn một chút rồi sao?"

"Không cần lo lắng, hiện tại rất tốt."

"Vậy là tốt rồi, tôi muốn tiếp tục lên mạng xem một chút, gần đây có bán đấu giá linh thực cao cấp hay không."

"Kỳ thật không cần phiền toái như vậy, tôi có thể..."

"Vương Nhất Bác." Không để lời nói của hắn nói ra miệng, Tiêu Chiến nghiêm túc nhìn hắn: "Tinh thần lực không khống chế được rất thống khổ nhỉ, nếu như hoàn toàn mất khống chế kết quả cũng sẽ rất tệ đúng không?"

"Sẽ không hoàn toàn mất khống chế, đã không sao nữa rồi." Cho nên nhịn một chút cũng không sao, hắn có lòng tin không để cho mình hoàn toàn mất khống chế, cho dù thống khổ cũng sẽ không làm ra chuyện thương tổn cậu.

"Nhưng nhẫn nại rất vất vả, anh không cần như vậy, tôi cũng muốn anh tốt lên, như vậy tôi cũng có thể sống cuộc sống mà tôi muốn sống."

Trái tim Vương Nhất Bác khẽ run lên: "Cậu muốn sống cuộc sống như thế nào?"

Tiêu Chiến đi tới bục gỗ học 0520 ngồi xuống, thanh âm trong trẻo nói: "Giống như bây giờ, đóng cửa lại sống cuộc sống của mình, không ai nói ba nói bốn, khoa tay múa chân, tôi muốn làm cái gì thì làm cái đó, không sợ hãi. Mà tất cả đều là bởi vì anh, bởi vì bọn họ sợ anh, cho nên Vương Nhất Bác anh nhất định phải tốt lên, anh cường đại, tôi liền có chỗ dựa, tôi không muốn trở về thành Tứ hoàng tử nhìn sắc mặt người khác mà sống. Tôi hiện tại là bạn đời của Nguyên soái Đế quốc, tôi có chỗ dựa, anh không thể ngã xuống."

Nói xong câu cuối trái tim của Tiêu Chiến lại nhịn không được mà đập thình thịch, nhưng không muốn để cho đối phương nhìn ra chột dạ của cậu nên liền ra vẻ tự nhiên nhìn sao trên bầu trời, giả bộ rất cao thâm.

Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến lại bỗng nhiên nở nụ cười, khác với nụ cười yếu ớt trước kia, lúc này đây thật sự nở nụ cười.

Tiểu omega của hắn đang cần hắn bảo vệ, hắn không thể gục ngã.

"Tôi hiện tại có chút nghèo, linh thực cao cấp rất đắt. Nhưng đừng lo lắng, tôi sẽ nghĩ biện pháp."

"Ừm, được, sau này tôi sẽ trả lại cho cậu."

"Có lãi không?"

"Có."

"Vậy tôi chờ anh."

•••52Hz•••

Vì chuyện linh thực cao cấp, Tiêu Chiến sau khi trở lại phòng liền đăng nhập quang võng chuẩn bị đi khu giao dịch. Cậu dự định xem gần đây có cửa hàng nào bán linh thực cao cấp hay không nhưng mà loại vật này, cho dù trên mạng có thông báo, cũng đều là giao dịch offline.

Lúc này đây mặc kệ giao dịch ở đâu, cậu đều phải nghĩ biện pháp lấy được một gốc cây.

Chỉ là cậu vừa mới đăng nhập đã nhìn thấy hòm thư lần trước của mình nói qua một câu trong livestream nổ tung.

Bức thư bên trong rầm rầm rơi xuống, trực tiếp đè Tiêu Chiến ở phía dưới.

Làm thế nào có thể như vậy được??

Hòm thư là bán công khai, chỉ có người chú ý đến cậu mới có thể gửi email cho cậu, cậu mới chỉ có hơn một trăm lượt chú ý, cho dù mỗi người đều gửi email cho cậu, nhiều nhất cũng chỉ có một trăm, số lượng xếp chồng lên nhau đã vượt xa một trăm rồi!

Tiêu Chiến từ trong đống thư bò ra, vội vàng tắt hòm thư.

Tiện tay nhặt phong thư mở ra, liền thấy trên đó viết ——

[ Chủ kênh lợi hại nha, sau lưng có người, quan hệ gì vậy, trực tiếp nhảy dù đẩy lên vị trí đầu bảng, có biết mày như vậy sẽ hủy diệt nỗ lực của người khác không??? ]

Tiêu Chiến: "????"

Cậu không rõ lắm mở phong thứ hai ——

[ Sau lưng có người chính là lợi hại, nói nhảy dù liền nhảy dù, thao tác này quả thực 666, chủ kênh ưu tú nha!!!!! ]

Bức thư thứ ba

[ Người mới đẩy lên đầu bảng, xin hỏi mặt mày lấy ở đâu ra???? ]

Nhảy dù, người mới đẩy,... Tiêu Chiến bắt được mấy từ khóa này, đem lá thư rải rác trên mặt đất thanh lý sạch sẽ. Cậu tìm được trang chủ livestream của "Gia", bởi vì không thường xuyên đi dạo nơi này, tìm nửa ngày mới tìm được người mới leo bảng xếp hạng này, quả nhiên ở vị trí thứ nhất nhìn thấy hình ảnh phát sóng trực tiếp của cậu.

Làm thế nào điều này có thể xảy ra, cậu không ký hợp đồng chính thức mà?

Tiêu Chiến vội vàng viết thư cho dịch vụ khách hàng của nền tảng "Gia":

[ Xin chào, tôi là người dẫn chương trình Đào Tử.

Hiện tại tôi là người mới được đẩy lên đứng đầu bảng, có phải là nhầm lẫn hay không?

Tôi không có ký hợp đồng không nên có bảng xếp hạng, nếu là Bug, xin các người nhanh chóng xử lý, không cần ảnh hưởng đến hình ảnh những người khác. ]

Gửi tin nhắn riêng xong, Tiêu Chiến thay đổi tiêu đề livestream trước đó của mình thành "Xin lỗi, lỗi hệ thống, đã báo sai, chờ xử lý "

Về phần khu bình luận, Tiêu Chiến căn bản không dám mở ra, không cần nhìn cũng biết khẳng định cùng hòm thư giống nhau, đều là bình luận tương tự.

Nhìn thấy vượt qua năm vạn người chú ý, Tiêu Chiến khẽ thở dài, những người này là bởi vì ở khu bình luận không nhận được hồi âm, cố ý gửi mail mắng cậu sao?

Có chút dở khóc dở cười, lắc đầu.

Đây là chuyện gì vậy?

Ngay khi cậu chuẩn bị đi khu giao dịch xem thông báo, tin nhắn riêng vừa mới gửi đi không lâu đã nhận được hồi âm:

[ Xin chào, chủ kênh Đào Tử, tôi là giám đốc nền tảng Âu Á hợp tác với Gia.

Trước mắt công ty chúng tôi và nền tảng Gia hợp tác cùng nhau xây dựng khu sinh hoạt chung, vô tình nhìn thấy livestream của ngài, cảm giác rất tốt, cảm thấy ngài không nên bị chôn vùi.

Hơn nữa livestream của ngài rất phù hợp với chủ đề quảng bá lần này của chúng tôi, cho nên sau khi họp nghiên cứu, trực tiếp đưa phát sóng của ngài lên vị trí đầu bảng, muốn cho càng nhiều người biết đến ngài. Trước mắt xem hiệu quả rất rõ ràng, về phần bất tiện mang đến, chúng tôi sẽ nhanh chóng xử lý, đồng thời chúng tôi cũng chân thành hy vọng ký hợp đồng với ngài.

Mong chờ câu trả lời của ngài —— Hứa Sam. ]

Vốn tưởng rằng là Bug, kết quả lại là nền tảng đẩy*.

Tiêu Chiến kinh hỉ đồng thời lại có chút phức tạp.

[ Xin chào giám đốc Hứa, tôi là Đào Tử, rất cảm ơn anh thưởng thức.

Việc ký kết tôi sẽ nghiêm túc cân nhắc, chỉ là đẩy như vậy có chút không công bằng, xin rút tôi xuống, đừng để nỗ lực của những chủ kênh khác uổng phí, cám ơn. ]

Lúc này Vương Nhất Bác đem tất cả thu vào trong mắt, lợi dụng hệ thống theo dõi 0520 vừa mới thăng cấp, đến hộp thư của Tiêu Chiến cùng với đại bộ phận tin nhắn trong khu bình luận, tỉ mỉ phân giải theo dõi, cuối cùng khóa mục tiêu.

*********************

*Ở đây "Nền tảng Gia đẩy Tiêu Chiến có thể hiểu là lăng xê để cho cậu được nhiều người biết đến, đề cử lên trang chủ, thu hút nhân khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.