Tận Thế Ca

Chương 37: Chương 37




Vì để có thể thuận lợi đến tỉnh, Tiêu Diệu cùng Trần Hạo tạm thời đạt thành đồng minh.

Bất quá thời gian hành động bị nàng kéo chậm lại một ngày, nàng cần một ngày một đêm để hấp thu tinh hạch.

Trần Hạo không tìm được dị năng giả tốc độ nào khác để thay thế, đành phải đáp ứng nàng.

Buổi sáng 9 giờ 30 phút, ngày 1 tháng 1 năm 2013, trên quốc lộ đến thành phố K tỉnh H.

Tại một tòa nhà chung cư bảy tầng cũ kỹ, vách tường bên ngoài phủ đầy rêu xanh, tầng cao nhất dường như đã bị cái gì tàn phá đến, toàn bộ sụp đổ, cửa sổ thủy tinh của mấy hộ lầu giữa đã sớm vỡ nát, tường cháy đen, khung cửa sổ biến hình vặn vẹo, một vết nứt thật dài bắt đầu từ tầng hai trực tiếp xuyên thấu đến tầng năm. Nơi tương giao giữa tầng bốn và tầng năm hiện tại một mảnh phế tích, một tảng đá màu đỏ vĩ đại lẳng lặng nằm đó, nó tản ra hồng quang mà mắt thường có thể thấy được, dưới băng thiên tuyết địa càng khiến người ta hoàn toàn vô pháp bỏ qua sự tồn tại của nó.

Tiêu Diệu từ trong xe buýt dùng kính viễn vọng quan sát tảng đá này, nàng nhìn thật lâu, lại đem ống kính viễn vọng di chuyển xuống phía dưới, thấy được một mảnh đen đầy tang thi, giống như con kiến trên mặt đất, một con liền một con, một con kề bên một con, đem tòa nhà chung cư vây chật như nêm cối. Mặt của đám tang thi toàn bộ ngẩng lên, phảng phất như những tín đồ thành kính đang đắm mình dưới thánh quang.

"Nơi đó có ít nhất năm vạn con tang thi... Quốc lộ bị chúng nó chặn lại hơn phân nửa." Trần Hạo đứng bên cạnh Tiêu Diệu, hắn có chút buồn bực nói.

Tiêu Diệu ân một tiếng, đem kính viễn vọng trả lại cho Trần Hạo, nhảy xuống xe buýt, cưỡi lên một chiếc xe máy. "Đi thôi, bắt đầu hành động!"

Xe máy khởi động, gào thét chạy đi.

Trần Hạo thấy Tiêu Diệu đã đi xa, ánh mắt tỏa sáng quay đầu lại chỉ huy mọi người phía sau. Một phút sau, xe buýt khởi động, xe Hummer thiếu kính chắn gió cũng đi theo, Trần Hạo ngồi trên một chiếc xe máy cuối cùng, ngồi phía sau hắn là nữ nhân xinh đẹp dáng người cao gầy kia, nhiệm vụ của bọn họ là sau khi xe máy của Tiêu Diệu cùng xe buýt của Tráng Tử dẫn dụ đi đám tang thi ở gần quân khu rời đi, vọt vào bên trong lấy đi súng máy cùng đạn dược.

Tiêu Diệu chạy xe máy rất nhanh, trong tầm mắt nơi nơi đều là tuyết, dần tiếp cận nội thành, bóng dáng tang thi liền xuất hiện, quân khu nằm ở phía bắc trung tâm thành thị, cách đám tang thi bị tảng đá màu đỏ hấp dẫn không quá xa. Tang thi ở đây cũng đều ngửa đầu hướng về phía tảng đá, chẳng qua số lượng không nhiều bằng tang thi tự tập xung quanh tảng đá màu đỏ kia.

Thành phố K chỉ là một thành thị nhỏ, dân cư chưa tới ba mươi vạn, Tiêu Diệu tin tưởng trong thành phố này nhất định còn có người sống sót, nhưng bọn họ có lẽ đang trốn ở một góc nào đó, có lẽ ở phía dưới quầy bán hàng, có lẽ ở trong ngăn tủ văn phòng, có lẽ khóa chặt cửa trốn ở trong nhà, tóm lại bọn họ sẽ không xuất hiện trên đường, cho nên trước mắt Tiêu Diệu có thể thấy cũng chỉ có tang thi.

Tiếng xe máy gầm rú giống như viên đá ném vào mặt nước yên tĩnh, đám tang thi bỗng nhiên bắt đầu chuyển động, tang thi dũng mãnh lao ra từ khắp nơi dần dần tụ tập. Mấy trăm con tang thi tru lên chặn lại mặt đường, Tiêu Diệu điều khiển xe máy né tránh, thật sự tránh không thoát liền đâm thẳng, chèn qua! Nàng mặc quần áo rất dày, nhưng vẫn không thể tránh khỏi bị tang thi cào thương. Một con tang thi nhi đồng cấp độ tiến hóa khá cao bỗng nhiên nhảy lên, ở trên má Tiêu Diệu cào ra một đường vết thương, Tiêu Diệu cũng không nhàn rỗi để ý tới nó.

Địa phương cách tảng đá màu đỏ gần nhất lại có mấy con tang thi tiến hóa ra dị năng, chúng nó nghe được tạp âm của xe máy, tru lên đẩy ra tang thi bên cạnh, từ bên trong thi đàn lao ra ngoài. Tang thi trước cửa quân khu cũng bị Tiêu Diệu hấp dẫn, bắt đầu chạy đuổi theo xe máy của Tiêu Diệu, số lượng dần dần đột phá mấy trăm ngàn con.

May mắn đa phần tang thi đã tiến hóa ra dị năng tại thành phố K hai ngày trước đã bị đám người Trần Hạo dẫn đi giết chết. Hai con tang thi lợi hại nhất ngày hôm qua cũng bị Tiêu Diệu bắn vỡ đầu, còn thừa lại tuy rằng so với tang thi các tỉnh khác tiến hóa nhanh hơn, nhưng cũng không đến trình độ nghịch thiên, chúng nó hiện tại cũng chỉ là so với tang thi tỉnh khác khí lực lớn hơn một chút, lại càng thêm linh hoạt mà thôi.

"Rống..." Càng ngày càng nhiều tang thi chắn ở phía trước xe máy, mấy con tang thi dị năng cũng sắp phá tan thi đàn. Trong lúc đó Tiêu Diệu bỗng nhiên chạy xe hướng về phía mấy tòa kiến trúc, cưỡi xe máy trực tiếp vọt vào không gian của bản thân.

Tang thi đầy đất nhất thời mất đi mục tiêu công kích, chúng nó tại chỗ thét lên vài tiếng lại lâm vào trạng thái du đãng, tang thi đã tiến hóa thì phản hồi đường cũ, trở lại nơi tảng đá màu đỏ phát ra phóng xạ.

Tráng Tử lái xe buýt rất nhanh đã chạy đến gần quân khu, hơn phân nửa tang thi đã bị Tiêu Diệu dụ tới phía trước, còn lại cũng bị xe buýt của Tráng Tử dẫn đi.

Một thanh niên làn da ngăm đen đứng trên nóc xe buýt đối với xe Hummer phía xa làm ra một thủ thế.

Đường xá tại thành phố K chẳng phải bình bình thẳng tắp, cho nên tầm nhìn cũng không tốt, Tráng Tử đang lái xe bỗng nhiên kinh hãi hô to một tiếng, vội vàng đổi tay lái định quay đầu xe, hắn nhìn thấy trên đường phía trước là một biển tang thi đông nghìn nghịt, đó đều là tang thi vừa rồi bị Tiêu Diệu dụ đi.

Trần Hạo giao cho Tiêu Diệu nhiệm vụ là tận lực dẫn dụ tang thi chạy đi, dẫn càng nhiều càng tốt, đem tang thi dẫn đi càng xa càng tốt, chờ bọn hắn thu thập tốt súng ống trong quân khu lại đến tiếp ứng nàng.

Tiêu Diệu làm tốt một nửa phần trước, nhưng không có làm được nửa phần sau.

Sau khi nàng tiến vào không gian lập tức nhảy xuống xe máy, cầm vũ khí từ trong không gian vọt ra, bên cạnh là khu dân cư, cách đó không xa chính là đại quân tang thi, sau khi chúng nó phát hiện ra Tiêu Diệu lại lao đến.

Tiêu Diệu mặc kệ đám tang thi phía sau, nàng căn cứ theo bản đồ Trần Hạo vẽ ra tìm được đường đến quân khu, thẳng hướng đi qua. Thành phố này đối với nàng mà nói hoàn toàn xa lạ, thu thập vũ khí cùng vật tư cũng không nằm trong kế hoạch ban đầu của nàng. Mục tiêu duy nhất của nàng sau khi trọng sinh chính là tìm được cha mẹ, hảo hảo bảo hộ bọn họ, nhưng một đường đi tới, nàng phát hiện có rất nhiều việc cũng không thể diễn ra theo ý nàng, tựa như trước mắt, vì tìm được vũ khí, nàng không thể không lấy sinh mệnh ra mạo hiểm.

Tiêu Diệu cấp tốc từ trong khu dân cư đã rêu hoá chạy ra, xuyên qua một mảnh kiến trúc hai bên ngã tư đường, đi đến tường ngoài quân khu. Hàng rào điện bên ngoài đã không còn điện lực cung ứng, Tiêu Diệu từ ngoài tường nhảy vào, vài phút sau, Trần Hạo cũng lái xe tiếp cận cửa lớn quân khu.

Trần Hạo xuất thân từ gia đình quân nhân, tự nhiên biết vị trí kho súng ống đạn dược, nhưng lúc hắn hao hết khí lực giết chết tang thi lưu lại quân khu, đi đến kho vũ khí, lại phát hiện cửa kho đã sớm bị người mở ra... Vũ khí trong kho một mảnh tán loạn, trong ngăn tủ chỉ còn lại rải rác vài khẩu súng cùng một ít vũ khí cảnh giới.

Trần Hạo tỉnh táo xem xét chung quanh, nhưng trừ bỏ một khối thi thể tang thi nằm trên đất, hắn cũng không phát hiện thêm được gì khác. Hắn uể oải cầm lấy mấy khẩu súng, lại ở bên cạnh tìm được vài hộp đạn, nữ nhân xinh đẹp đi cùng hắn mở ra không gian đem vũ khí cảnh giới thu vào. Đây cũng là nguyên nhân nàng đi cùng Trần Hạo, nàng là một dị năng giả không gian.

Hai người tìm tòi một hồi lại phát hiện thêm vài món rải rác ở trong góc, thanh âm động cơ ô tô từ bên ngoài truyền đến, Trần Hạo liền chạy ra, lại chỉ nhìn thấy tuyết trắng cùng thi thể tang thi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.