Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1370: Chương 1370: Ảnh Sát kiếm đánh lén




Oanh!

Tuy không trực tiếp đụng thẳng vào lưỡi đao, nhưng tiên khí thiên đao dù sao cũng là một thanh tuyệt thế hung đao giết chóc vạn ngàn sinh linh, đao cương sắc bén nổ tung, nắm tay Khương Tư Nam lập tức bị cắt nát, đao khí tứ ngược trong kinh mạch hắn.

Đầu bên kia thiên đao cũng bị một quyền của Khương Tư Nam chấn cho vang lên ông ông, khiến cánh tay Tổ Dương tê rần, thần sắc chấn kinh.

- Giết!

Khương Tư Nam lạnh giọng quát một tiếng, thân hình như thiểm điện, trực tiếp lướt qua bên người Tổ Dương, đánh tới Sư Chung ở ngay sau lưng.

- Tìm chết!

Thần sắc Mộ Dung Thừa Đức chuyển lạnh, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một trường côn màu đỏ, đột ngột bổ về phía Khương Tư Nam!

Oanh!

Một côn rơi xuống như là cột chống trời đổ sụp, tung hoành mấy chục vạn trượng, tán phát ra khí tức Tiên đạo cường đại không gì sánh kịp.

Lại là một kiện tiên khí!

- Thiên Cơ côn ư? Trấn tốc chi bảo trong truyền thuyết của Mộ Dung tộc là ba mươi sáu thanh Thiên Cơ côn, mỗi thanh đều là một kiện tiên khí, thống nhất lại thậm chí còn mạnh hơn cả Thiên Đao của Tổ gia!

Tâm niệm Khương Tư Nam vừa động, hắn đã từng chứng kiến Mộ Dung Đạt thi triển linh khí cấp bậc Chí Tôn là Thiên Cơ côn, biết rõ nó cực kỳ cường đại, bây giờ nhìn thấy Thiên Cơ côn cấp bậc tiên khí, mới biết độ bất phàm thậm chí còn hơn xa tưởng tượng.

- Cút ra cho ta!

Tuy là tiên khí, nhưng Khương Tư Nam tịnh không có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại tiếp tục oanh ra một quyền, như Chân Long ngạo tiếu cửu thiên, trực tiếp đón đỡ một kích từ Thiên Cơ côn.

Nhục thân Khương Tư Nam đã đạt tới cấp bậc tiên thể, kim cương bất hoại, thậm chí có một tia khí tức bất hủ, lúc này sau khi cường hành đón đỡ một kích từ Thiên Cơ côn, cánh tay chỉ hơi cảm thấy tê rần, về phần Thiên Cơ côn thì đã bị một quyền của hắn đánh bạt đi.

Ba mươi sáu thanh Thiên Cơ côn thống nhất lại thì đúng là rất mạnh, nhưng chỉ mỗi một thanh trong đó thì vẫn không bằng được Thiên Đao của Tổ gia.

Thừa cơ này, tốc độ Khương Tư Nam trở nên càng nhanh, gần như nháy mắt đã đến trước mặt Sư Chung.

- Tiểu tạp chủng, cút ra cho ta!

Thần sắc Sư Chung đại biến, hắn không ngờ rằng, Khương Tư Nam cánh nhiên có thể đột phá phong tỏa của Tổ Dương và Mộ Dung Thừa Đức, hơn nữa khí tức tán phát trên người Khương Tư Nam khiến hắn lạnh gan không thôi.

Trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm bán tiên khí trong suốt, tán phát ra sát khí nồng nặc, đột nhiên đâm thẳng về phía mi tâm Khương Tư Nam.

Oanh!

Khương Tư Nam oanh ra một quyền, thanh trường kiếm kia bị Khương Tư Nam trực tiếp oanh vụn, tứ tán ra, đồng thời thế đi của quyền này vẫn không giảm, đâm thẳng tới mi tâm Sư Chung.

Tốc độ Khương Tư Nam quá nhanh, nhanh đến mức Sư Chung căn bản không kịp phản ứng, thậm chí trong ánh mắt đã chớp qua một tia tuyệt vọng.

- Hả?

Ngay lúc quyền của Khương Tư Nam sắp sửa oanh giết Sư Chung, đột nhiên trong lòng hắn dâng lên một cỗ uy hiếp trí mạng.

Khương Tư Nam nghĩ đều không nghĩ, chỉ trong sát na, một quyền kia lập tức chuyển hướng oanh tới hư không bên trái, đồng thời thân thể hắn cường hành dịch chuyển sang bên cạnh ba xích.

Phốc!

Một thanh trường kiếm trong suốt, nhìn qua cực kỳ bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ cảm thấy tâm kinh đảm hàn, phảng phất chìm vào trong núi thây biển máu vô tận.

Nháy mắt thanh trường kiếm kia đã xuyên thủng lồng ngực Khương Tư Nam.

Oanh!

Một quyền kia của Khương Tư Nam cuồng bạo không gì ngăn trở được, cũng đánh vỡ hư không trước mắt, từ trong đó có một bóng người màu đen giật lùi ra sau!

Sát khí vô cùng vô tận tràn ngập trong thân thể Khương Tư Nam, dù hắn đã vận chuyển pháp lực toàn thân cực lực áp chế, nhưng vẫn không có hiệu quả nào.

Kiếm đó chính là tuyệt thế sát cơ chi kiếm, ẩn chứa sát khí Tiên đạo cực kỳ nồng nặc.

Trước lồng ngực Khương Tư Nam xuất hiện một lỗ sâu hoắm, máu tươi vàng óng chảy ra, rất nhanh liền chuyển thành màu đen.

- Hiểm quá!

Nhãn thần Khương Tư Nam chợt lóe, vừa nãy nếu không phải hắn kịp thời dịch sang, chỉ sợ nháy mắt tâm tạng hắn đã bị kiếm kia đâm xuyên!

Tuy tâm tạng nát vụn chưa chắc đã chết, nhưng thanh Tiên đạo chi kiếm cất chứa sát cơ ngất trời kia nhất định sẽ hủy đi nhục thân hắn, khiến hắn phải chịu thương nặng!

- Ảnh Sát kiếm của Sư gia đây ư? Quả nhiên bất phàm!

Khương Tư Nam nhìn chằm chằm bóng dáng màu đen phía đối diện, chính là tộc trưởng Sư gia Sư Khôn!

Lúc này sắc mặt Sư Khôn cũng có vẻ hơi trắng bệch, trong mắt chất đầy thần sắc băng lãnh khát máu, một kiếm vừa nãy hắn đã tích súc rất lâu mới tìm được cơ hội phát ra một kích tất sát, không ngờ vẫn bị Khương Tư Nam tránh thoát.

Hơn nữa, trong sát na nguy cấp Khương Tư Nam vẫn kịp chuyển hướng quyền đầu oanh tới Sư Chung đánh về phía hắn, trên người hắn tuy có mặc chí bảo phòng ngự cường đại, nhưng vẫn bị kình lực của một quyền kia gây thương, tạng phủ chấn động.

- Khương Tư Nam, ngươi trúng Ảnh Sát kiếm của ta, Ảnh Sát tử khí sẽ dần dần ăn mòn tạng phủ ngươi, khiến ngươi sống không bằng chết, đầu hàng đi, chỉ cần ngươi có thể khiến cho ba vị Chân Tiên lão tổ tông mãn ý, có lẽ sẽ tha cho ngươi một mạng!

Sư Khôn lạnh lùng nói, đồng thời Mộ Dung Thừa Đức tay cầm Thiên Cơ côn, Tổ Dương tay cầm Thiên Đao cũng xông tới, ai nấy sát khí đằng đằng, cùng lúc vây Khương Tư Nam ở chính giữa.

Vết thương trên ngực Khương Tư Nam bắt đầu tán phát ra từng đạo quang mang đen ngòm, bị Ảnh Sát tử khí xâm tập, Khương Tư Nam vận chuyển tạo hóa pháp lực trong cơ thể, song chỉ có thể tạm thời áp chế, chứ không thể tiêu trừ hoàn toàn.

- Ảnh Sát kiếm của ngươi đúng là rất mạnh! Có điều chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ bằng đó liền có thể ngăn được ta? Không khả năng!

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, chiến ý trong mắt càng trở nên cường liệt, nháy mắt hắn đã ngang trời mà lên, lôi đình vô tận nổ vang quanh mình như là thiên uy.

Thực lực ba đại gia chủ này đều cực mạnh, một vị Chí Tôn nhị tai, hai vị Chí Tôn nhất tai, hơn nữa tiên khí trong tay bọn họ toàn là trấn tộc chi bảo, cực kỳ khủng bố.

Chiến lực như thế, dù phải đối mặt với một vị Chí Tôn tam tai thì cũng đủ sức đánh một trận!

Khương Tư Nam vốn cũng có bài tẩy của mình là Âm Dương Kiếm Hoàn, hắn tin tưởng chỉ cần Âm Dương Kiếm Hoàn vừa ra, ba người này tuyệt đối không là đối thủ, nhưng hắn muốn kiểm nghiệm xem, rốt cuộc chiến lực bản thân đạt tới trình độ nào!

Khương Tư Nam muốn biết, nếu không có Hồng Mông Tạo Hóa tháp, cũng như không có Âm Dương Kiếm Hoàn, cực hạn cuối cùng của mình sẽ đạt tới đâu!

Hơn nữa, hắn còn muốn thông qua loại áp lực này, tranh thủ tìm được cơ hội vượt qua tai thứ hai.

- Giết!

Quyền mang của Khương Tư Nam bao la như biển trời, mỗi quyền rơi xuống đều giống như Chí Tôn tinh thần trên chín tầng trời, hơn nữa nương theo đó là lôi quang ngất trời, cùng với tiếng long ngâm cao vút.

Ầm ầm!

Tốc độ Khương Tư Nam quá nhanh, hơn nữa loại chiến ý bị kích phát đến cực trí này khiến ba đại gia chủ đều không khỏi biến sắc.

- Giết!

Mộ Dung Thừa Đức và Tổ Dương cùng chợt quát một tiếng, Thiên Cơ côn hạo hạo đãng đãng chẻ xuống, Thiên Đao tung hoành ngang dọc, phong kín mọi đường đi của Khương Tư Nam, trong khi Sư Khôn lại lần nữa ẩn tàng vào trong hư không, tìm cơ đánh lén bất cứ lúc nào!

Mộ Dung Thừa Đức và Tổ Dương đều giở hết toàn lực, tuy có thể báo cho ba vị Chân Tiên đến đây, nhưng bọn họ cũng biết, ba vị Chân Tiên đang đi tìm cách khống chế Hồng Mông Tạo Hóa tháp, đó mới là ưu tiên hàng đầu.

Bây giờ Khương Tư Nam có vẻ đã bị thương nặng, nếu ba người bọn họ còn không bắt được Khương Tư Nam, vậy quả thực chỉ còn nước đi chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.