Ầm ầm!
Khương Tư Nam càng chiến càng mạnh, quyền quang huyễn hóa ra từng đạo thế giới thần bí, cả người tán phát ra uy áp Chân Long, huyết khí xung thiên, hắn dùng lực lượng nhục thân đối kháng cùng ba kiện tiên khí của ba vị Chí Tôn, tuy nhìn như bị áp chế, nhưng chiến ý hắn càng lúc càng mạnh, đến sau cùng, lại có một loại khí thế vô địch như muốn lật tung cả chín tầng trời!
Mà lúc này, trên người Khương Tư Nam đã xuất hiện rất nhiều vết thương, toàn là do Ảnh Sát kiếm gây ra, tử khí đen ngòm tràn khắp, khiến pháp lực trong người hắn cũng bắt đầu bị xâm thực.
- Ta nói muốn giết bọn họ, các ngươi ai cũng không đỡ được!
Trong mắt Khương Tư Nam lấp lánh phong mang, đóa tiên hoa đại đạo trên đỉnh đầu tán phát ra khí vận thần bí, hơn nữa ẩn ẩn có một đạo khí tức khác phảng phất cũng muốn thoát ra từ trên đỉnh đầu Khương Tư Nam.
Cơ hội đột phá tai thứ hai!
Nhãn thần Khương Tư Nam chợt lóe, biết dưới loại áp lực đến cực trí này, hắn bắt đầu cảm nhận được cơ hội vượt qua tai thứ hai, cũng đồng nghĩa với chỉ cần hắn vượt qua hư vô hoả tai liền có thể ngưng tụ hai đóa đại đạo chi hoa, thành tựu Chí Tôn nhị tai.
- Cái gì? ! Bị thương nặng như vậy mà vẫn có thể cảm ngộ được cơ hội đột phá?
Ánh mắt Mộ Dung Thừa Đức và Tổ Dương đồng thời chợt lóe, lộ vẻ chấn kinh không cách nào che dấu, sau đó lập tức trở nên âm trầm, tư chất Khương Tư Nam đúng là quá yêu nghiệt, không ngờ thân trúng Ảnh Sát tử khí mà vẫn có thể cảm thụ được khí tức của tai thứ hai.
Ba người bọn họ đều nhận ra uy hiếp cực đại, trong mắt hiện lên sát cơ dày đặc như thành thực chất.
- Tuyệt đối không thể để hắn tiếp tục sống tiếp!
Nhãn thần Mộ Dung Thừa Đức chợt lóe, lập tức mười tám đạo Thiên Cơ côn đỏ chói đan chéo ngang trời, mười tám kiện tiên khí hình thành nên một đạo Thiên Cực đại trận cự đại, bao phủ Khương Tư Nam ở trong đó.
Tử khí cuồn cuộn, côn ảnh trùng trùng, khí tức Tiên đạo nồng nặc tràn khắp, từng luồng trật tự thần liên phảng phất như muốn phong tỏa Khương Tư Nam.
Oanh!
Thiên Đao của Tổ Dương bá đạo vô cùng, mỗi một đao chém xuống liền sẽ có một khối tinh thần nổ tung, hư không ầm ầm phá toái, đao cương bắn tứ tung.
Về phần Sư Khôn thì tay cầm Ảnh Sát kiếm, tránh ở trong hắc ám, lặng lẽ tìm cơ hội tung một kích trí mạng về phía Khương Tư Nam!
- Giết!
Trong mắt Khương Tư Nam tràn đầy vẻ điên cuồng, cả người bao phủ bởi vô số lôi đình vàng rực, giống như là một Chân Long hình người nắm long quyển phong lôi (vòng xoáy sấm sét), đại sát tứ phương.
Dưới áp lực cường đại như thế, Khương Tư Nam cảm thấy toàn thân mình như bị thiêu đốt, cơ hội kia càng lúc càng rõ ràng, khí thế vọt thăng đến cực trí, phảng phất có thiên cơ nào đó bị đánh vỡ.
Ầm ầm!
Trong người Khương Tư Nam đột nhiên thăng lên từng trận hư vô chi hỏa, tán phát ra quang hoa thần bí, ngay cả Hồng Mông Tạo Hóa tháp đều không cách nào ngăn trở loại thiên địa ba động kỳ dị kia.
Hư vô chi hỏa không phải đến từ thiên địa, cũng không phải tới từ hư không, mà đến từ hư vô, giống như bỗng dưng thiêu đốt mà lên, pháp lực khắp người Khương Tư Nam hóa thành hỏa diễm không có màu sắc.
Xì xèo!
Một quyền của Khương Tư Nam oanh trên Thiên Đao, cỗ hư vô chi hỏa kia thuận theo nắm tay Khương Tư Nam, nháy mắt thiêu lên dọc Thiên Đao, lập tức khiến phù văn Tiên đạo trên đó đột nhiên nổ bung, Thiên Đao trở nên ảm đạm đi nhiều.
- Ha ha ha... Thống khoái! Các ngươi cứ ra tay giúp ta đột phá hư vô hoả tai đi!
Khương Tư Nam sảng giọng cười lớn, dưới áp lực khổng lồ từ ba đại Chí Tôn và ba kiện tiên khí cường đại, Khương Tư Nam cuối cùng kích phát được hư vô chi hỏa trong tối tăm, cả người bắt đầu thiêu đốt kịch liệt.
Hư vô chi hỏa đến từ trong hư vô, thiêu đốt hết thảy pháp lực, pháp lực càng hùng hậu, thế lửa lại càng hung mãnh!
Pháp lực khắp người Khương Tư Nam có cường độ gấp chục thậm chí gấp trăm Chí Tôn đồng giai, thế nên hư vô chi hỏa tán phát ra trên người hắn cũng vô cùng khủng bố.
Oanh!
Ngọn lửa vô hình kia nháy mắt đã cuốn sạch phương viên vạn trượng, khiến Mộ Dung Thừa Đức, Tổ Dương và Sư Khôn không thể không giật lùi ra sau, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
- Đáng ghét! Sao lúc hắn đột phá vẫn có thể chiến đấu không chút kiêng kỵ như thế? !
Trong mắt Mộ Dung Thừa Đức chất đầy vẻ băng lãnh, hư vô chi hỏa này không gì không đốt được, ở trước mặt nó dù là tiên khí cũng gặp phải thương hại vô cùng nghiêm trọng.
Thế nên ba người bọn họ đều phải thu lại tiên khí, lúc này đối mặt Khương Tư Nam ngược lại càng bó tay bó chân.
Ầm ầm!
Khắp người Khương Tư Nam tán phát ra hỏa diễm vô hình, ngang trời đánh tới ba đại Chí Tôn, đối với tai kiếp trí mạng trên người mình, Khương Tư Nam lại hồn nhiên bất giác.
Người khác muốn vượt qua tam tai thì đều cẩn thận hết mức có thể, dù thế vẫn không tránh khỏi phong hiểm hình thần câu diệt, sắp thành lại bại.
Nhưng ai có thể ngờ, ngay lúc độ hư vô hỏa tai, Khương Tư Nam cánh nhiên vẫn cứ đại chiến?
Sưu!
Tốc độ Khương Tư Nam nhanh đến cực trí, thừa lúc ba vị Chí Tôn thập phần kiêng sợ, nháy mắt đã đi tới trước mặt Mộ Dung Quán, bàn tay quấn đầy hỏa diễm phách xuống!
Một chưởng này, phảng phất bao phủ trọn cả mảnh thiên địa, thần sắc Mộ Dung Quán đại biến, căn bản không kịp né tránh, chỉ biết trơ mắt nhìn một chưởng kia rơi xuống.
- Tiểu súc sinh, ngươi đi chết cho ta!
Mắt Mộ Dung Quán đỏ bừng, cảm nhận được lực lượng khủng bố từ cỗ hư vô chi hỏa kia, phảng phất có uy hiếp tử vong bao phủ trong tâm đầu.
Hắn rống giận một tiếng, nháy mắt liền phóng thích ra tất cả linh khí, thần thông, linh phù trên người, đồng loạt oanh giết về phía Khương Tư Nam.
Đồng thời, hắn tế ra một kiện bán tiên khí viên thuẫn vô cùng cường đại, kích phát chiến giáp trên thân, chỉ cần tránh qua kích này, hắn liền có thể trốn qua tai kiếp!
Trong mắt Mộ Dung Quán toát ra ý niệm cầu sinh cường liệt!
- Khương Tư Nam, ngươi dừng tay cho ta!
Thần sắc Mộ Dung Thừa Đức đại biến, rống giận gầm gào, ba mươi sáu thanh Thiên Cơ côn được hắn đồng loạt phóng ra, quét ngang về phía Khương Tư Nam.
Mộ Dung Quán là huynh đệ ruột của hắn, lúc này mắt thấy sắp phải chết trong tay Khương Tư Nam, sao hắn có thể không phẫn nộ?
- Ta nói rồi, các ngươi không ngăn trở được đâu!
Thanh âm Khương Tư Nam vô cùng bình tĩnh, bàn tay hỏa diễm ngang trời mà xuống, nháy mắt đám linh khí, linh phù bị phá vỡ, riêng bán tiên khí viên thuẫn thì tán phát ra một cỗ khí tức cường đại, phảng phất hình thành nên một tôn ảnh tượng Huyền Vũ trong hư không, khiến cho bàn tay hỏa diễm thoáng dừng lại.
- Được cứu rồi!
Mắt Mộ Dung Quán sáng lên, nghĩ đều không nghĩ, tức tốc hóa thành một đạo trường hồng, cực tốc vọt tới nơi xa.
Ầm ầm!
Nhưng vừa lúc đó, hư ảnh Huyền Vũ ầm vang nổ tung, bàn tay hỏa diễm mang theo một cỗ khí tức ngất trời trực tiếp vỗ lên người Mộ Dung Quán.
- A...
Tiếng kêu thảm im bặt mà dừng, nháy mắt thân xác Mộ Dung Quán đã hóa thành một mảnh tro bụi, thậm chí tất cả bảo vật, giới chỉ trữ vật trên người cũng đều thành tro bụi.
Qua đó đủ thấy sự khủng bố của hư vô chi hỏa lớn đến cỡ nào!
- Đệ đệ...
Mộ Dung Thừa Đức hét to một tiếng, mắt đỏ rực như máu, vẻ điên cuồng vọt thăng trong mắt.
- Khương Tư Nam, ta muốn ngươi phải chết, ta muốn Khương Tộc nhà ngươi phải tuyệt diệt. A a a!
Mộ Dung Thừa Đức cuồng hống một tiếng, ba mươi sáu đạo Thiên Cơ côn đột nhiên trấn áp thẳng xuống Khương Tư Nam.