Ngũ Đạo Tông nhìn mọi người cười nói:
- Đây là đại sự song hỷ lâm môn, từ hôm nay bắt đầu, chẳng những Vạn Tiên Liên Minh ta cao thấp một lòng, cộng đồng đối phó Yêu Ma nhất tộc xâm lấn, hơn nữa mượn lương thần cát nhật này, Đế Nhất cùng hai vị Tiên Tử kết làm đạo lữ, cái này chính là Thiên Địa nhân duyên, cũng biểu thị Vạn Tiên Liên Minh ta chắc chắn muôn đời hưng thịnh, triệt để diệt sát Ma tộc!
Ngũ Đạo Tông lộ ra cực kỳ hào khí, phất ống tay áo nói:
- Cho mời hai vị Tiên Tử đi ra!
Tất cả mọi người thần sắc lóe lên, chứng kiến từ trong cung điện đằng xa, bay ra một đội thị nữ, đều tay cầm lẵng hoa, hoa tươi rơi vãi, mang hai thân ảnh dáng vẻ thướt tha mềm mại, chậm rãi bay về phía bên này.
Giờ phút này Khương Tư Nam đã hóa thành hình tượng một đại hán tục tằng, lặng lẽ lẻn vào trong Ngũ Hành Thánh Sơn.
Hộ Sơn Đại Trận của Ngũ Hành Thánh Tông cực kỳ huyền ảo, vô cùng cường đại, nếu như dựa theo tu vi trận đạo của Khương Tư Nam mà nói, còn rất khó phá vỡ, chính yếu nhất vẫn là phù văn cổ tự sinh ra tác dụng kỳ diệu.
Nguyên lai Ngũ Hành Thánh Sơn là tịnh thổ còn sót lại từ thời Thượng Cổ, Hộ Sơn Đại Trận chính là do phù văn cổ tự hình thành trận pháp thần bí, về sau được tổ tiên của Ngũ Hành Thánh Tông chữa trị, nhưng mà đồ vật trọng yếu nhất vẫn là phù văn cổ tự.
Cho nên Khương Tư Nam có thể dựa vào tu vi trận pháp của mình, cùng phù văn cổ tự trong thức hải, lặng yên không một tiếng động lẻn vào trong Ngũ Hành Thánh Tông.
- Cái này là nội tình của thiên hạ đệ nhất tông sao?
Khương Tư Nam nhìn cảnh tượng trong Ngũ Hành Thánh Tông, coi như là hắn cũng nhịn không được phát ra một tiếng sợ hãi thán phục.
Đập vào mắt, khắp nơi đều là quỳnh lâu ngọc vũ, nơi nơi kỳ hoa dị thảo, bảo dược linh thụ, cung điện lầu các mọc lên san sát như rừng trên năm tòa thần sơn, lượn lờ ở trong tiên vụ, hoàn toàn là một bộ Tiên gia tịnh thổ.
- Không biết đám người Nhị sư huynh cùng Long sư tỷ bị nhốt ở đâu!
Trong nội tâm Khương Tư Nam âm thầm tự nói, trên đỉnh đầu của hắn tràn ngập vân hà ngũ sắc, chính là một Thiên Cung mênh mông, hắn biết rõ ở đó nhất định là hạch tâm của Ngũ Hành Thánh Tông, thậm chí hắn còn cảm nhận được khí tức rất cường đại từ trong đó.
Hắn biết rõ, hôm nay đại hội Vạn Tiên Liên Minh thành lập, nếu như không ra dự kiến, có lẽ ở trong Thiên Cung kia.
- Nhất định phải mau chóng tìm được đám người Nhị sư huynh cùng sư tỷ, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Trong lòng Khương Tư Nam cũng hiện ra một tia lo lắng.
Ở trong Đại La Thiên Tông, Lý Nguyên Sư nói cho hắn biết người Thiên Đạo Phong đều bị Đệ Nhất Thánh và Đế Nhất mang đến Ngũ Hành Thánh Tông, mặc dù mới đầu hắn có chút bán tín bán nghi, nhưng khi hắn đi vào Ngũ Hành Thánh Tông liền tin tưởng rồi.
Dù sao, Lý Nguyên Sư căn bản không có lý do lừa gạt hắn, thời điểm Khương Tư Nam ở Đại La Thiên Tông liền cảm nhận được, tu vi của Lý Nguyên Sư ít nhất là Vương giả đỉnh cấp, nếu hắn muốn gây bất lợi với mình, đã sớm xuất thủ, cho nên Khương Tư Nam tình nguyện tin tưởng, đối phương là có lý do bất đắc dĩ.
- Đám người Nhị sư huynh cùng sư tỷ, khẳng định đều bị nhốt ở chỗ bí ẩn, nếu chỉ bằng vào ta, chỉ sợ rất khó tìm được tung tích của bọn hắn!
Trong ánh mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia suy tư.
Ngũ Hành Thánh Sơn, chính là năm tòa Thái Cổ Thần Sơn cao vút trong mây, ẩn chứa linh mạch bảo tàng vô tận, khắp nơi đều là tiên cầm bảo dược, thanh sơn lục thủy, cổ thụ mọc lên san sát như rừng, có thể thường xuyên chứng kiến đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông khống chế phi kiếm bay qua dãy núi vạn khe, vô cùng tiêu sái.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, bỗng nhiên nghĩ tới một biện pháp.
Hắn vận chuyển Già Thiên Bí Thuật, thu liễm thân ảnh của mình đến cực hạn, coi như là cường giả Ngũ Hành Thánh Tông đứng ở trước mặt hắn, cũng không nhất định có thể phát hiện.
Dù sao Già Thiên Bí Thuật cũng là thần thông chí cao của Long tộc, vô cùng thần bí, chất chứa quy tắc Đại Đạo mênh mông, chỉ bằng vào đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông bình thường, căn bản không phát hiện được.
Khương Tư Nam cẩn thận từng li từng tí bay đến giữa sườn núi của một tòa Thần Sơn, lúc này, hắn thấy được trên hư không phía trước, có một thanh niên anh tuấn đang bay nhanh tới, giẫm đạp ở trên phi kiếm, thoạt nhìn vô cùng tiêu sái.
- Chính là ngươi rồi!
Khương Tư Nam mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra một tia hào quang, thân hình của hắn hóa thành một bóng dáng nhàn nhạt, phảng phất như giấu ở trong hư không, căn bản nhìn không tới thân hình của hắn.
- Oanh!
Kim quang mênh mông, hào quang vô tận bộc phát, Khương Tư Nam vung ra một quyền, trực tiếp oanh thanh niên kia xuống, hơn nữa ở trong khoảng khắc bố trí ra Ẩn Nặc Trận pháp cường đại, không có để cho bất luận kẻ nào chú ý.
- Nếu như không muốn chết, thì đừng có lên tiếng!
Thanh âm của Khương Tư Nam lạnh như băng, một tay bóp chặt yết hầu của thanh niên kia, trong ánh mắt lộ ra sát cơ lạnh thấu xương.
Người thanh niên này chẳng qua là Thông Thiên Cảnh sơ kỳ, ở trước mặt Khương Tư Nam căn bản không có bất luận sức phản kháng gì, lập tức liền bị Khương Tư Nam áp chế.
- Thiếu hiệp. . . Tha mạng! ! !
Trong ánh mắt thanh niên kia tràn đầy vẻ sợ hãi, gian nan hộc ra mấy chữ.
- Ta hỏi ngươi, người Thiên Đạo Phong của Đại La Thiên Tông, còn có Đan Khí Tông Diệp Tích Quân, Tử Huyên, Khương Vũ Điệp cùng Phương Tình Tuyết bị nhốt ở đâu!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào thanh niên này, phảng phất như chỉ cần hắn có chút chần chờ, sẽ bầm thây hắn thành vạn đoạn.
- Ngươi là. . . Khương Tư Nam?
Ánh mắt của thanh niên kia chấn động, chứng kiến bộ dạng của Khương Tư Nam, phảng phất như nhớ ra cái gì đó, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ khó có thể tin.
- Ít nói nhảm, mau nói bọn hắn bị nhốt ở đâu!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lạnh lẽo, lực đạo trong tay tăng lớn thêm vài phần, để cho khuôn mặt người thanh niên kia đỏ bừng, phảng phất như không thở nổi.
- Thiếu hiệp tha mạng! Kỳ thật ta cũng không rõ bọn hắn bị nhốt ở đâu, bất quá ta thường xuyên chứng kiến Đệ Nhất Thánh ra vào một động quật ở Quỳ Thủy Phong, ta nghĩ có khả năng bọn hắn bị nhốt ở đó!
Trong ánh mắt thanh niên hiện lên một tia sợ hãi, nhưng vẫn thành thành thật thật khai báo sự tình mình biết.
- Địa phương Đệ Nhất Thánh thường xuyên đi sao?