Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1081: Chương 1081: Hoan nghênh về nhà




Oanh!

Thanh âm của hắn vừa dứt, mọi người còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe thấy trên chín tầng trời lăng không nổ vang, Tiên Kiếm tử sắc như trụ trời, biến thành lớn cỡ vạn trượng, tràn ngập đạo đạo Tiên quang, hơn nữa ở trên thân Tiên kiếm, có hai phù văn cổ tự rõ ràng xuất hiện ở trước mặt.

Huyền Thiên!

- Cái gì? Chẳng lẽ cái này là bổn mạng Tiên Kiếm của Huyền Thiên Chí Tôn mấy ngàn năm trước, Huyền Thiên Tiên Kiếm?

Mộ Dung Quán kinh hô một tiếng, trên mặt lộ ra thần sắc kích động, nếu như này thật sự là Huyền Thiên Tiên Kiếm, vậy trong đó đại biểu ý nghĩa không phải chuyện đùa.

Chín đại Chí Tôn nhìn về phía hai chữ Huyền Thiên trong hư không, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Chư vị, chúng ta đều bị gạt, trên Huyền Thiên Tiên Kiếm này rõ ràng còn có Nguyên Thần ấn ký, nếu như này thật sự là bảo vật của Huyền Thiên Chí Tôn, như vậy nói cách khác, Huyền Thiên Chí Tôn còn chưa chết!

Trên mặt Cơ Trì tràn đầy vẻ ngưng trọng, hít sâu một hơi, rất nghiêm túc nói.

Chín vị Chí Tôn ánh mắt chấn động, nhìn nhau, đều chứng kiến vẻ kinh hãi trong ánh mắt đối phương, Huyền Thiên Chí Tôn đã sớm ở mấy ngàn năm trước biến mất trong Cấm Ma Sơn Mạch, nếu như hắn không chết, vậy hắn ở nơi nào?

Một thanh bội kiếm của Huyền Thiên Chí Tôn cũng cường đại như thế, vậy bản thân Huyền Thiên Chí Tôn nên cường đại đến mức nào?

Trong nội tâm mọi người đều có chút trầm trọng, nhưng giờ phút này, bọn hắn rốt cuộc áp chế không nổi thanh tiên kiếm này, hư không loạn lưu tràn ngập ra, Huyền Thiên Tiên Kiếm như một tấm lụa thần hồng, lập tức dung nhập vào trong hư không, không thấy tung tích.

Giờ phút này, nếu nói kinh hãi nhất, là Khương Tư Nam.

Hắn ở trong Cấm Ma Sơn Mạch Huyền Thiên động phủ, đã nhận được Huyền Thiên Chí Tôn chú đạo truyền thừa, lúc ấy còn tưởng rằng Huyền Thiên Tiên Kiếm cùng với Kiếm đạo truyền thừa của Huyền Thiên Chí Tôn ở trong Huyền Thiên Thánh Địa, nhưng hôm nay xem ra không phải như thế, tại sao Huyền Thiên Chí Tôn lại phong ấn Huyền Thiên Tiên Kiếm ở nơi này?

Trong nội tâm tất cả mọi người đều có chút nghi hoặc, đồng thời cũng không có ngăn trở.

Đã biết là Tiên Kiếm của Huyền Thiên Chí Tôn, hơn nữa Huyền Thiên Chí Tôn còn sống, chín đại Chí Tôn đều ăn ý lựa chọn mặc cho Tiên Kiếm tự hành ly khai.

- Hắc hắc, có ít người thật vô sỉ, dám đoạt bảo vật của Khương tộc ta, nhưng vừa nghe nói Huyền Thiên Chí Tôn còn chưa chết, lập tức liền sợ tới mức buông tay!

Khương Thái Xung lạnh lùng nhìn Tổ Vân cùng Tổ Tiềm, có chút khinh thường cười nói.

Thần sắc của Tổ Vân cùng Tổ Tiềm đều rất khó xem, bọn hắn cũng không có phản ứng Khương Thái Xung, mà nhìn cường giả Tổ tộc phân phó một tiếng:

- Chúng ta đi!

Nhìn người Tổ gia ly khai, thanh âm của Khương Thái Xung lạnh lùng nói:

- Tổ Vân, Tổ Tiềm, hôm nay ngươi tính toán Khương tộc ta, giết cường giả Hắc Sơn bộ lạc, lão tử nhớ kỹ, khoản sổ sách này về sau lão tử lại tính toán với ngươi!

- Khương Thái Xung, gần đây Thiên Ngoại Thiên chiến trường căng thẳng, ngươi cũng không nên chết ở bên ngoài mới tốt! Muốn tìm phiền toái, Tổ tộc ta tùy thời hoan nghênh!

Tổ Tiềm không cam lòng yếu thế cười lạnh một tiếng, mang theo phần đông cường giả lập tức rời đi rồi tại đây.

- Đã nơi đây sự tình rồi, chúng ta cũng cáo từ!

Bọn người Độc Cô Bạch, Tây Môn Tuyệt cùng Văn Nhân Vũ cũng nhìn Khương Thái Xung ôm quyền, biến mất ở trong hư không.

Mộ Dung Quán nhìn Khương Thái Xung, khẽ cười nói:

- Khương huynh, ta nhớ được ngươi phải đi Thiên Ngoại Thiên chiến trường a, tự ý rời cương vị như thế, nếu làm cho chiến tuyến sụp đổ, ngươi gánh được trách nhiệm sao!

- Hừ, không cần ngươi quan tâm, đại ca ta đã đi Thái Dương Chi Thành tọa trấn, hôm nay Khương tộc ta phòng thủ kiên cố, không có dị tộc đui mù nào dám đến quấy rối!

Khương Thái Xung phảng phất như cực kỳ không thích Mộ Dung Quán, cười lạnh nói.

- A? Khương Thái Nhất xuất quan?

Ánh mắt Mộ Dung Quán lóe lên, lộ ra một tia ngưng trọng, thần sắc có chút biến ảo, để lộ ra một tia mất tự nhiên, nhưng cuối cùng vẫn l khẽ mĩm cười nói:

- Đã có Khương đại huynh tọa trấn, vậy tự nhiên là không có vấn đề gì, ta cũng cáo từ!

Chín vị Chí Tôn ở đây, ngoại trừ Khương Thái Xung cùng Cơ Trì, những người khác lập tức đi sạch sẽ.

- Hừ! Vừa nghe đến danh tự của Thái Nhất huynh trưởng, liền sợ tới mức tè ra quần, thực là một đám chuột nhắt nhát gan!

Khương Thái Xung có chút khinh thường nói.

Cơ Trì ở một bên khẽ cười nói:

- Khương Thái Nhất đạo huynh hôm nay là Thiên Đế Sơn Khương tộc Tộc trưởng, cũng là phong chủ của Thái Dương nhất mạch, có thể nói là người mạnh nhất của Khương tộc, cường giả Chí Tôn Ngoại Vực dị tộc chết trong tay hắn vô số kể, ngàn năm trước cùng Khương Thái Hư đạo huynh đặt song song là Khương tộc song tuyệt, bọn hắn tự nhiên kính sợ!

Khương Thái Xung thở dài một hơi nói:

- Hôm nay Khương tộc bấp bênh, Thái Nhất huynh trưởng cũng là vì Khương tộc, mới một mực áp chế tu vi, nếu không hắn sớm có thể độ kiếp phi thăng rồi, cũng không đến mức chịu tra tấn như thế...

Đến cuối cùng, Khương Thái Xung phảng phất như không muốn nói tiếp, ánh mắt chậm rãi rơi vào trên người Khương Tư Nam.

- Ngươi là Khương Tư Nam?

Thanh âm của Khương Thái Xung rất nhạt, nghe không ra có cảm xúc chấn động gì.

Khương Tư Nam sững sờ, thật không ngờ Khương Thái Xung nhận ra mình, nhưng nghĩ lại, hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt chỉ sợ sớm đã trở lại Thiên Đế Sơn, Khương Thái Xung biết rõ tên của mình cũng chẳng có gì lạ.

- Vãn bối đúng là Khương Tư Nam, bái kiến Thái Xung lão tổ!

Khương Tư Nam cung kính thi lễ.

Khương Thái Xung nhãn quang như điện, rừng rực chói mắt, phảng phất như có thể nhìn thấu toàn thân Khương Tư Nam, tràn đầy một loại khí chất thâm thúy cùng uy nghiêm, đến cuối cùng ánh mắt của Khương Thái Xung trở nên sợ hãi than.

- Khá lắm! Khí huyết như rồng, pháp lực như biển, Nguyên Thần như Ddương, ngươi vậy mà có thể rèn luyện lực lượng thân thể đến tình trạng như thế, thực lực khủng bố, trong Vương Thiên cảnh của Khương tộc ta, có thể so với ngươi chỉ sợ cũng không có mấy người, không tệ, không tệ!

Khương Thái Xung từ trên hư không rơi xuống, đứng ở trước mặt Khương Tư Nam, Khương Tư Nam cũng cảm giác được một cỗ uy áp bàng bạc tràn ngập ra, để cho hắn có chút không thở nổi.

Vẻ tán thưởng trong ánh mắt Khương Thái Xung càng ngày càng đậm, cười ha ha nói:

- Tiểu gia hỏa, hoan nghênh về nhà!

Nghe được Khương Thái Xung nói, trong nội tâm Khương Tư Nam nóng lên, dâng trào một dòng nước ấm, hắn tự nhiên có thể nghe ra cao hứng trong nội tâm của Khương Thái Xung, về nhà là một từ mỹ hảo cỡ nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.