Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1080: Chương 1080: Kiếm tên Huyền Thiên




Mộ Dung Quán là đệ đệ của đương kim Thiên Đế, ở trong mọi người thân phận xem như cao nhất, tuy trong lòng hắn rất bất mãn Khương Thái Xung bá đạo, nhưng sắc mặt lại không có chút biến hóa nào, khẽ cười nói:

- Ta cũng cho rằng, Tiên Kiếm là vật vô chủ, mọi người cùng nhau ra tay!

Oanh!

Mộ Dung Quán hất Kỳ Lân bào, trong tay xuất hiện một thanh Tử sắc trường tiên, mơ hồ có Lôi Điện tràn ngập, phóng về phía hư không.

Độc Cô Bạch, Tây Môn Tuyệt cùng Văn Nhân Vũ đều là ánh mắt lóe lên, đối mặt Tiên Khí trấn áp số mệnh, bọn hắn tự nhiên cũng động tâm, giờ phút này ở đâu còn nói tình cảm gì, đều đồng thời xông tới.

- Lão gia hỏa, lúc này đây là bị ngươi kéo xuống nước rồi!

Cơ Trì thở dài một hơi, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy chiến ý, cũng nhảy vào trên chín tầng trời, nhưng không gia nhập vào hàng ngũ tranh đoạt Tiên Kiếm, mà là cùng Khương Thái Xung song song đứng đó.

- Hắc hắc, lão gia hỏa, đa tạ!

Khương Thái Xung cười ha ha nói, hào khí ngất trời, Cự Kiếm trong tay quét ngang hư không, thẳng đến Tiên Kiếm.

Ầm ầm!

Chín đại Chí Tôn đồng thời tranh đoạt một thanh tiên kiếm, lập tức bạo phát chiến đấu kịch liệt.

Chỉ là cường giả Chí Tôn lực phá hoại quá mạnh mẽ, bọn họ đều không hẹn mà cùng bay đến chín tầng trời, chín người vây khốn Tiên Kiếm tử sắc ở chính giữa, hơn nữa bắt đầu kịch liệt tranh đoạt.

Phía dưới, Khương Tư Nam cùng đám người Khương Văn Xương, cùng với Hoàng giả Tổ tộc cũng không có tiếp tục chiến đấu, ánh mắt đặt ở trên chín tầng trời.

Chín đại Chí Tôn tranh đoạt, quyết định thanh tiên kiếm này thuộc về ai, bọn hắn lại đánh sống đánh chết tự nhiên đã không có ý nghĩa.

Nhưng dù như vậy, cường giả Tổ tộc nhìn về phía Khương Tư Nam cũng đầy sát cơ cùng hận ý, bởi vì bên Khương tộc tuy chết hai Hoàng giả, nhưng Tổ tộc tổn thất càng thêm thảm thiết, chết tám Hoàng giả, chỉ là chết ở trong tay Kiếm Hoàng Khôi Lỗi thì có năm cái.

Oanh!

Khương Thái Xung tóc đen cuồng vũ, nhãn quang lạnh thấu xương, Thái Dương Huyền Thiết Kiếm tản mát ra hào quang sáng chói, thẳng đến Tiên Kiếm.

Mà Sư Chung cùng Tổ Vân thì không hẹn mà cùng vây công về phía Khương Thái Xung, Tử sắc thần tiên trong tay Mộ Dung Quán cũng ngang trời đánh tới, trong hư không mảng lớn mảng lớn khe hở xuất hiện, hư không loạn lưu tràn ngập, khí tượng vô cùng kinh người.

- Cút ngay cho ta!

Khương Thái Xung điên cuồng hét lên một tiếng, cả người như một mặt trời, vô số kiếm quang quét ngang tứ phương, quanh thân hắn xuất hiện hơn một ngàn đạo kiếm khí, từng sợi tản ra phong mang ngập trời, phô thiên cái địa bao phủ về phía mọi người.

- Ngọc Hoàng kiếm khí?

Ánh mắt của Khương Tư Nam chấn động, hắn thật không ngờ Khương Thái Xung cô đọng hơn một ngàn đạo Ngọc Hoàng kiếm khí, mỗi một đạo rực rỡ tươi đẹp chói mắt, sáng chói đến cực hạn, ẩn chứa sát cơ khủng bố.

Trong tay Sư Chung xuất hiện một thanh chủy thủ kỳ dị, hắn xuất quỷ nhập thần, ẩn vào trong hư không, đánh về phía Khương Thái Xung, Tổ Vân thì đao cương bá đạo, chém ra từng đạo đao khí trường hà, cộng thêm Lôi Điện thần tiên của Mộ Dung Quán, coi như là Khương Thái Xung dũng mãnh vô song, trong lúc nhất thời, cũng không cách nào đột phá mọi người phong tỏa, tiếp cận Tiên Kiếm.

Oanh!

Độc Cô Bạch xuất thủ, thần sắc hắn đạm mạc, một đạo kiếm minh kinh thiên xông lên trời, Kiếm Ý ngập trời, như một thanh thần kiếm ra khỏi vỏ, ngang trời chém về phía Tiên Kiếm tử sắc trong hư không.

Văn Nhân Vũ cùng Tây Môn Tuyệt cũng không cam lòng yếu thế, nhao nhao thi triển ra thần thông cường đại, Trích Tinh cầm nguyệt, hư không cự thủ chụp vào Tiên Kiếm.

- Cút ngay!

Khương Thái Xung như một Chân Long đảo loạn thiên địa, hắn chợt quát một tiếng, Cự Kiếm trong tay đẩy ra ba người Mộ Dung Quán vây công, hơn một ngàn đạo kiếm khí thì hạo hạo đãng đãng bắn về phía ba người Độc Cô Bạch.

- Tới tốt!

Ánh mắt Độc Cô Bạch lóe lên, Kiếm Ý xông lên trời, sau lưng cổ kiếm ngang trời mà đến, trong hư không hóa thành một mảnh kiếm chi hải dương, vô cùng lợi hại, Kiếm Ý hủy diệt tràn ngập ra, cùng Ngọc Hoàng kiếm khí đụng vào nhau, bộc phát ra thần mang vô tận.

Ở trong Thiên Đế Sơn tám tộc, Độc Cô nhất tộc cùng Khương tộc đều là gia tộc tu luyện Kiếm đạo, chỉ là Độc Cô tộc cực tình ở kiếm, ngoài kiếm không có gì, chính là Kiếm đạo thuần túy nhất, từng đệ tử Độc Cô tộc đều là Kiếm Si.

Khương tộc thì không giống, Khương tộc tu luyện Kiếm đạo, nhưng căn bản là vận dụng Cửu Dương Đại Đạo, dùng lực lượng dương cương vô thượng, khống chế thông thiên kiếm khí, có thể bộc phát ra sức chiến đấu cường đại, thường thường đều là cùng giai vô địch.

Ngọc Hoàng kiếm khí cùng Ngọc Hoàng thần quang là truyền thừa thần thông của Khương tộc, huyền diệu khó lường, để rất nhiều người đố kỵ.

Cho nên ở trong Thiên Đế Sơn tám tộc, chiến lực của người Khương tộc có thể nói mạnh nhất, chỉ là những năm gần đây Thiên Ngoại Thiên chiến trường tiêu hao lực lượng nhiều lắm, khiến cho thực lực chỉnh thể của Khương tộc ở trong Thiên Đế Sơn ngược lại là yếu nhất.

Độc Cô nhất tộc một mực xem Khương tộc là đối thủ mạnh nhất của mình, bởi vậy giờ phút này thấy Khương Thái Xung, Độc Cô Bạch càng chiến ý xông lên trời.

Ầm ầm!

Trên chín tầng trời, mây đen áp đỉnh, Lôi Đình lập loè, hư không loạn lưu bành trướng, thần quang vô tận tung hoành, ngay cả mặt trời cũng mất đi nhan sắc.

Chín đại Chí Tôn vì một thanh Tiên Kiếm tử sắc mà chiến ra Cchân hỏa, để tất cả mọi người kinh hồn táng đảm.

Chín đại Chí Tôn hỗn chiến, mặc cho ai muốn tới gần Tiên Kiếm, cũng đụng phải mọi người đồng thời công kích, đồng thời ánh mắt mọi người đều rơi vào trên thân Tiên kiếm, chín đại Chí Tôn đồng thời ra tay, coi như là Tiên Khí, cũng không cách nào đào thoát.

Ông ông!

Tất cả mọi người không có chú ý tới chính là, Tiên Kiếm tử sắc chiến minh, vầng sáng càng sáng chói, rít gào sục sôi, từng sợi Tiên quang tràn ngập ra, áp sụp đại địa, vỡ tan hư không.

- Chuyện gì xảy ra?

Đến cuối cùng, mọi người cảm nhận được Tiên Kiếm phát ra khí cơ khủng bố, thần sắc chấn động, không biết chuyện gì xảy ra.

Ông!

Tiên Kiếm chiến minh càng kịch liệt, hư không chung quanh cũng bị quấy nát, khắp nơi đều là hư không loạn lưu, phong mang cũng càng thêm mênh mông.

- Không tốt! Tiên Kiếm này không phải vật vô chủ, thậm chí có người muốn thúc dục thanh tiên kiếm này!

Ánh mắt Cơ Trì lóe lên, phảng phất như nghĩ tới điều gì, lập tức lên tiếng kinh hô, trong ánh mắt mang theo vẻ khiếp sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.