...
Giờ phút này, đại chiến trên huyết sắc bình nguyên đã đến thời khắc kịch liệt nhất.
Thiên Sơn ấn là Linh khí Chí Tôn, vốn chỉ có Tôn Thiên Cảnh Chí Tôn mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực, mà hôm nay ở dưới Vương Vũ Thần kích thích Thiên Địa đại đạo thúc dục, vậy mà tản mát ra một cỗ uy năng mênh mông.
Thiên Sơn ấn huyền nổi giữa không trung, lượn lờ lấy sương mù vô tận, tiên quang tràn ngập, như một Thái Cổ Thần Sơn, phía trên có vô số Thần Thú, Tiên Cầm ẩn núp, tản mát ra một loại khí tức Hồng Hoang, hung hãn cùng phong cách cổ xưa.
Ầm ầm!
Vô số Thần Thú đánh giết về phía Ma Tôn, những cái này đều là phù văn của Thiên Sơn ấn biến thành, trông rất sống động, mang theo Thượng Cổ Man Hoang chi khí, để cho tất cả mọi người ở chung quanh đang xem cuộc chiến cảm thấy cực kỳ áp lực, kinh hồn táng đảm.
Sắc mặt Ma Tôn cũng rất ngưng trọng, thân thể của hắn lập tức như điện phi tốc bắn vào trong hư không, quanh thân lượn lờ lấy một cỗ Ma khí ngập trời, nhãn quang của hắn trở nên lạnh như băng mà bạo ngược, phảng phất như là lực lượng nào đó thức tỉnh.
- Ám Ma Thiên! Mở ra!
Phảng phất như Địa Ngục Chi Môn mở ra, sau lưng Ma Tôn xuất hiện một thế giới to lớn, Ma quang tung hoành mà mãnh liệt, vô số bóng người bao phủ ở trong sương mù gầm thét vọt ra, dữ tợn đáng sợ, như là Ma Thần trong địa ngục được thả ra.
Ầm ầm!
Tiên quang lượn lờ Thần Thú cùng Ma ảnh Ma khí ngập trời đụng vào nhau, vậy mà phát ra thanh âm như thiên quân vạn mã, thần quang nổ tung, ma vụ bốc lên, thỉnh thoảng có Ma ảnh bị Thần Thú xé thành phấn vụn.
- Cái kia là cái gì?
Có người kinh hô một tiếng, bọn hắn chứng kiến ở trong thế giới sau lưng Ma Tôn, những Ma ảnh kia có chút là Nhân tộc, có chút là Yêu tộc, còn có một chút chủng tộc kỳ kỳ quái quái, càng có một Yêu Vương thân ảnh khôi ngô, dĩ nhiên là vừa rồi bị Ma Tôn đánh chết!
- Ám Ma Thiên này quá kinh khủng, lại có thể đem đối thủ bị Ma Tôn đánh chết qua, tạo thành một không gian, giam cầm lại, lúc cần thiết phóng ra giết địch, hơn nữa cơ hồ có được tất cả lực lượng khi còn sống?
Sắc mặt Trọng Lê Trận Vương cũng rất ngưng trọng, không nghĩ tới át chủ bài của Ma Tôn nhiều như vậy, cường đại đến thâm bất khả trắc, coi như là hắn cũng sinh ra một loại cảm giác vô lực.
- Buồn cười chúng ta còn tưởng rằng có thể bằng những người này trấn áp Ma Tôn, xem ra đều là một chuyện cười, trước kia Ma Tôn có lẽ cũng không sử xuất toàn lực, nếu không chúng ta đã sớm toàn bộ chết rồi!
Trọng Lê Trận Vương đắng chát, bất quá ánh mắt lập tức lại phát sáng lên, nhìn chằm chằm vào Thiên Sơn ấn nói:
- Bất quá thoạt nhìn, Thiên Sơn ấn có lẽ vẫn càng hơn một bậc, không hổ là Linh khí Chí Tôn!
Trên hư không, tuy những Ma ảnh kia rất cường đại, nhưng lại bị Thần Thú hư ảnh kích liên tiếp lui về phía sau, thậm chí trực tiếp hóa thành tro bụi.
Sắc mặt Ma Tôn cũng hơi có chút trắng bệch, hôm nay lực lượng của hắn có hạn, tu vi tế đàn bị Vương Vũ Thần hủy diệt, ngay cả thi triển ra Ám Ma Thiên cũng cố hết sức, trong nội tâm cảm giác vô cùng biệt khuất.
Nhưng mà những Ma ảnh kia bị Thần Thú đánh tan, thần sắc hắn cũng không có bất kỳ cải biến.
Ầm ầm!
Chân Long Thiên Phượng hùng cứ bầu trời, hào quang sáng chói, tuy không phải Chân Long cùng Thiên Phượng chân chính, mà là phù văn biến thành, nhưng loại uy thế này, đã để cho người cảm thấy vô cùng chấn kinh rồi, nhất là khí tức Man Hoang cùng uy áp thần bí, như Thái Cổ Thần Thú đến thế gian.
Há miệng thôn phệ, thì có mấy Ma ảnh không có lực phản kháng bị Chân Long nuốt vào, há miệng nhổ, hỏa diễm thần quang rừng rực, mấy Ma ảnh bị Thiên Phượng chi hỏa đốt thành hư vô.
Nhưng mà sắc mặt Ma Tôn như trước không có bất kỳ biến hóa, đợi đến lúc Ma ảnh trên hư không cơ hồ đều tiêu tán, hắn mới lạnh lùng hộc ra mấy chữ.
- Đạo cao một thước, ma cao một trượng!
Chỉ trong nháy mắt, những Thần Thú do phù văn của Thiên Sơn ấn biến thành kia đều kịch liệt phiên cổn, hơn nữa có Ma khí màu đen tràn ra, nhanh chóng tràn ngập toàn thân, đến cuối cùng tất cả Thần Thú đều biến thành màu đen dày đặc, gào rú một tiếng, quay người vọt về phía Vương Vũ Thần.
- Cái gì?
- Tại sao có thể như vậy?
Mọi người cơ hồ đều sợ ngây người, căn bản không thể tưởng được Ma Tôn vốn nhìn như rơi vào hạ phong, sao lại đột nhiên tầm đó liền chiếm cứ ưu thế áp đảo.
- Những Ma ảnh kia lại có thể từ bên trong đồng hóa phù văn Thần Thú!
Trên mặt của mọi người đều lộ ra thần sắc lo lắng, xa xa thiếu niên ôm đại miêu, ngồi ở trong hư không sắc mặt của rất yếu ớt, toàn thân bao phủ một tầng sương mù hồng sắc quỷ dị, để cho người thoạt nhìn đều cảm giác được tim đập nhanh.
- Không hổ là Ma Tôn, quả nhiên thủ đoạn huyền diệu!
Vương Vũ Thần khẽ thở dài một tiếng, ngón tay thon dài duỗi ra, lập tức liền đặt ở trên ba căn đại đạo người khác nhìn không tới, như rất nhẹ, nhưng lại rất trầm trọng, thoáng cái kích thích ra.
Phốc!
Vương Vũ Thần như bị sét đánh, lại phun ra một ngụm máu tươi, nhận lấy Thiên Địa cắn trả, sương mù hồng sắc trên người lại trở nên dày đặc rất nhiều.
Oanh!
Theo ba căn đại đạo bị kích thích, Thiên Sơn ấn khẽ run lên, một đạo kim sắc sáng chói chấn động nhộn nhạo, lập tức liền nghiền nát những Ma khí Thần Thú kia, tiếp tục đánh về phía Ma Tôn.
Phanh!
Trong ánh mắt Ma Tôn lộ ra thần sắc vô cùng hung hãn, không lùi mà tiến tới, một quyền oanh ra, hư không run rẩy.
- Nghiệp lực hóa sương mù, rất nhanh sẽ Nghiệp Hỏa đốt người đi à nha? Ta nhìn ngươi còn có thể kiên trì tới khi nào!
Ma Tôn cười lạnh một tiếng, đã nhìn ra Vương Vũ Thần là nỏ mạnh hết đà, mạnh mẽ đi kích thích thiên địa đại đạo, bị cắn trả có thể nghĩ, coi như là Ma Tôn cũng không dám thừa nhận, hơn nữa bên người Vương Vũ Thần bao phủ sương mù hồng sắc, Ma Tôn cũng nhận ra được, đúng là nghiệp lực dày đặc biến thành.
- Thiên Địa cũng đồng ý ta xuất thế, ngươi làm sao ngăn cản? Cưỡng ép ngăn cản, sẽ chỉ làm chính ngươi Nghiệp Hỏa đốt người, ngươi như vậy là nghịch thiên, nghịch thiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Ma Tôn cười lạnh, tiếp tục đi tới, tuy bị oanh toàn thân cháy đen, tạng phủ chấn động, nhưng vẫn không tránh không né, công giết về phía Vương Vũ Thần.
Sắc mặt Vương Vũ Thần rất ngưng trọng, ánh mắt Tiểu Đinh Đương trong lòng ngực nhìn xem hắn càng vô cùng lo lắng.