Giờ phút này Thiên Sơn ấn đã dần dần thu lại vầng sáng, biến thành một cự ấn cực lớn, phía trên khắc vô số phù văn kỳ dị, vừa tới gần, ba Vương giả cảm giác được một cỗ khí tức mênh mông đập đến.
Ba Vương giả đều ánh mắt vui vẻ, không hẹn mà cùng đưa tay đụng chạm đến Thiên Sơn ấn.
Oanh!
Thần lực bộc phát ra, đại địa ầm ầm, ba Vương giả đều dùng toàn lực, nhưng mà Thiên Sơn ấn không chút sứt mẻ.
- Ta cũng không tin, Linh khí Chí Tôn này ta ngay cả chuyển cũng chuyển bất động!
Một Yêu Vương nảy sinh ác độc, trực tiếp biến hóa, hiện ra nguyên hình, hóa thành một Thần Ngưu thanh sắc, cao tới trên trăm trượng, toàn thân bao phủ thần lực, hai ngưu nhãn như đèn lồng, tản ra một loại khí tức hung hãn.
Hai Vương giả khác cũng sử dụng tất cả thủ đoạn, đồng thời phát lực, rốt cục Thiên Sơn ấn ông ông run rẩy thoáng một phát, chậm rãi bị giơ lên.
- Lên!
Một Vương giả ánh mắt vui vẻ, nhưng mà vui mừng trên sắc mặt hắn còn không có biến mất, lập tức liền có một đạo hắc quang đột nhiên xỏ xuyên qua mi tâm, trực tiếp cắn nuốt nguyên thần của hắn.
Oanh!
Thiên Sơn ấn lại rơi xuống, đạo hắc quang kia lại trong khoảnh khắc xuyên thủng mi tâm một Vương giả khác, cuối cùng phóng về phía Thần Ngưu.
- Không tốt! Ma Tôn chưa chết!
Sắc mặt Trọng Lê Trận Vương bỗng nhiên đại biến, lên tiếng kinh hô, nhưng mà ở trong khoảng khắc, hắc quang xuyên thủng thân hình Thần Ngưu, hấp thu Nguyên Thần của hắn, ở trong hư không hóa thành bộ dạng Ma Tôn.
Chỉ là Ma Tôn giờ phút này thoạt nhìn cực kỳ chật vật, bao phủ ở trong một đoàn hắc quang, thân hình biến thành trong suốt, sắc mặt cũng rất yếu ớt, trong ánh mắt lộ ra thần sắc điên cuồng cùng phẫn nộ, tản mát ra một cỗ sát cơ ngập trời.
- Ha ha ha. . . Linh khí Chí Tôn thì như thế nào? Đồng dạng không làm gì được bổn tọa, bất quá chính ngươi lại gặp Nghiệp Hỏa đốt người, trọn đời không được siêu sinh, hiện tại ta muốn giết sạch các ngươi!
Ma Tôn bạo ngược cười to, hắn hung hăng nhìn thoáng qua đoàn Nghiệp Hỏa hừng hực, sau đó đột nhiên giết về phía mọi người.
- Ma Tôn không chết? Trời ạ, Ma Tôn vậy mà không chết. . .
- Cái này đã xong, Chân Cương giới chúng ta triệt để xong. . .
- Mọi người không nên sợ, hôm nay Ma Tôn chỉ là nỏ mạnh hết đà, mọi người cùng nhau xông lên, giết hắn đi!
Mọi người lập tức sôi trào, trong ánh mắt lóe ra thần sắc kinh khủng, nhưng vẫn có Vương giả gào thét, thi triển ra thần thông cường đại, giết về phía Ma Tôn.
Oanh!
Nhưng mà giờ phút này Ma Tôn trở nên cực kỳ đáng sợ, thân thể của hắn hóa thành một đạo hắc quang cực tốc, cũng không cùng bất luận kẻ nào liều mạng, mà nháy mắt tầm đó, xuyên thủng mi tâm một Vương giả, triệt để thôn phệ Nguyên Thần của hắn.
Hôm nay Ma Tôn xác thực bị thương rất nặng, hoặc là nói cơ hồ trọng thương sắp chết, Thiên Sơn Ấn chính là Linh khí Chí Tôn, uy năng vô tận, nếu không phải hắn ở cuối cùng trước mắt thi triển một loại bí thuật bảo vệ tánh mạng, chỉ sợ sớm đã chết rồi.
Nhưng mà Ma Tôn dù sao cũng là cường giả Chí Tôn, các loại thần thông bí thuật tầng tầng lớp lớp, hắn hôm nay lợi dụng thần thông Ám Ma tộc, bắt đầu trắng trợn thu hoạch tánh mạng.
Mà vốn bởi vì Ma Tôn bị trấn áp, các cường giả Ám Ma tộc trong lúc nhất thời ngẩn người, cũng đều phản ứng qua, đánh về phía mọi người.
Ầm ầm!
Lập tức, mọi người đụng phải áp lực khó có thể tưởng tượng, rất nhiều cường giả dưới Vương Thiên cảnh nhao nhao bị xuyên thủng mi tâm, bị Ma Tôn cắn nuốt Nguyên Thần, coi như là Vương giả cũng trở nên vô cùng hoảng sợ, thi triển ra thần thông cùng Linh khí, cường đại nhất bảo vệ mình cùng người bên cạnh.
Mọi người chỉ còn lại có phòng ngự, mà không có chút lực lượng trở tay nào, đau khổ ngăn cản Ma Tôn cùng cường giả Ám Ma tộc công giết.
- Chưởng giáo Chí Tôn, Thái Thượng trưởng lão vì sao còn không có đến?
- Thiên muốn vong Chân Cương giới ta sao, coi như là bọn hắn đến, khẳng định cũng không tạo nên bất cứ tác dụng gì, cuối cùng nhất đều trở thành lương thực của Ma Tôn!
- Hẳn sẽ không có người tới cứu chúng ta sao?
Mọi người gào rú, hò hét, trong ánh mắt bắt đầu lộ ra tuyệt vọng.
Thời điểm Khương Tư Nam xuất hiện ở chỗ này, liền thấy được thi thể đầy đất, khắp nơi đều là huyết vũ bay tán loạn, cảnh tượng như nhân gian Địa ngục, bọn người Trọng Lê Trận Vương thì bảo vệ tông môn đệ tử nhà mình, nhưng giờ phút này cũng tràn đầy nguy cơ.
Khương Tư Nam còn chứng kiến trên hư không đoàn Nghiệp Hỏa hừng hực bốc cháy, lập tức liền nghĩ tới điều gì, ánh mắt thoáng cái đỏ lên.
Trước kia Vương Vũ Thần đã đến biên giới Nghiệp Hỏa đốt người, giờ phút này Nghiệp Hỏa hừng hực bốc cháy lên, Khương Tư Nam làm sao suy đoán không ra, người trong Nghiệp Hỏa là Vương Vũ Thần?
Tuy hắn và Vương Vũ Thần chỉ gặp qua một lần, nhưng lẫn nhau đều rất hợp khẩu vị, Vương Vũ Thần càng đưa cho hắn rất nhiều phù văn cổ tự, nếu không hắn cũng không có khả năng cởi bỏ bí mật trong Càn Khôn Sơn Hà Đồ.
Ánh mắt của Khương Tư Nam đỏ bừng, nhìn Ma Tôn đang thu hoạch tánh mạng, rống lớn một tiếng nói:
- Ma Tôn, ta muốn cho ngươi đi chôn cùng!
Hắn lập tức tế Càn Khôn Sơn Hà Đồ ra, một cỗ khí tức huyền diệu, thần bí, phong cách cổ xưa nhét đầy thiên địa, hạo hạo đãng đãng khắp nơi đều là tiên quang mịt mờ.
Phảng phất như Thiên Địa ở thời khắc này yên tĩnh lại.
Mà Ma Tôn đang thu hoạch Nguyên Thần, phía sau lưng bỗng nhiên cứng đờ, đột nhiên xoay đầu lại, mang theo thần sắc không dám tin nhìn Càn Khôn Sơn Hà Đồ trên hư không, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kinh khủng.
- Ngươi... Ngươi tại sao có thể có Càn Khôn Sơn Hà Đồ?
Trong lòng hắn tràn đầy vẻ kinh hãi, thậm chí so với trước chứng kiến Thiên Sơn ấn trấn áp hắn còn muốn sợ hãi, dù sao hắn có biện pháp đối kháng Thiên Sơn ấn, nhưng mà Càn Khôn Sơn Hà Đồ này lại dấy lên trí nhớ bị trấn áp vạn năm của hắn!
Vạn năm trước, hắn bị nhân vật tuyệt thế bao phủ ở trong tiên quang đánh cho chia năm xẻ bảy, sau đó bị Càn Khôn Sơn Hà Đồ của Tây Linh Chi Chủ phong ấn vạn năm.
Nhưng mà hắn nhớ rõ, Càn Khôn Sơn Hà Đồ rõ ràng là một tấm Tiên đạo phù lục thần bí a, là chí bảo duy nhất một lần, Càn Khôn Sơn Hà Đồ kia lại từ đâu mà đến.
Khương Tư Nam cũng không có phản ứng Ma Tôn, chỉ dựa theo Càn Khôn Sơn Hà Đồ ghi lại bí quyết, bắt đầu thúc dục uy năng mênh mông của Càn Khôn Sơn Hà Đồ, theo hai tay của hắn không ngừng kết ấn, Càn Khôn Sơn Hà Đồ bao phủ cả bầu trời, biến thành hơn vạn trượng.