Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 469: Chương 469: Nhiệm Vụ đại điện (2)




Nhưng mà dù sao thời gian quá ngắn, mười ngày sau, Ngư Hóa Long cùng Lý Kim Long tới gọi Khương Tư Nam.

- Tam sư huynh, đệ tử của Nhiệm Vụ đại điện truyền đến tin tức, nói Chân Truyền thí luyện đã bắt đầu, bảo ngươi hôm nay đến Nhiệm Vụ đại điện đưa tin!

Ngư Hóa Long chậm rãi nói, trong ánh mắt mang theo một tia lo lắng.

Khương Tư Nam tự nhiên biết rõ hắn đang lo lắng cái gì, nhưng mà nên đến thủy chung sẽ tới, hắn cũng không tận lực đi tránh né cái gì, khẽ mĩm cười nói:

- Các ngươi yên tâm, Chân Truyền thí luyện mà thôi, sẽ không có vấn đề gì, hiện tại Nhị sư huynh đã bế quan bắt đầu đột phá đến Anh Thiên Cảnh, thời điểm ta không có ở đây, Hóa Long ngươi cùng Kim Long nhất định phải thủ hộ tốt Thiên Đạo Phong, hảo hảo tu luyện, hi vọng lúc ta trở lại, tu vi của các ngươi đều có thể có một tăng lên rất lớn!

Ngư Hóa Long cùng Lý Kim Long đều trịnh trọng nhẹ gật đầu.

Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị thủ ở bên ngoài, hai người bọn họ trong khoảng thời gian này tu luyện hai đại thần thông, thực lực đều có tăng lên rất lớn, đã đều đạt đến Anh Thiên Cảnh hậu kỳ, vốn nghĩ đến đi cùng Khương Tư Nam, nhưng mà Chân Truyền thí luyện chỉ có thể một mình một người tiến về, cho nên Khương Tư Nam cũng không tính toán mang theo bọn hắn, để cho bọn hắn có chút rầu rĩ không vui.

- Hai người các ngươi, hôm nay huyết mạch bắt đầu phản tổ, Yêu Anh lại nhận được Cửu Âm Thánh Thủy rèn luyện, còn tu luyện hai loại đại thần thông lợi hại, chỉ cần hảo hảo tu luyện, tiền đồ bất khả hạn lượng, ta rất chờ mong lần sau đi ra ngoài hai người các ngươi có thể mở đường, hai người các ngươi cũng không nên cho ta mất mặt!

Khương Tư Nam khẽ cười nói, lạnh nhạt mà thong dong.

- Thiếu gia ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ không cho ngươi mất mặt!

Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị đều buồn bực m nói, trên mặt cố ra vẻ tươi cười.

Khương Tư Nam cuối cùng nhìn thoáng qua mọi người, nhìn Tử Trúc Lâm cùng Thiên Đạo Phong, mỉm cười, khuôn mặt thanh tú mà ôn hòa, dáng tươi cười rất sáng lạn, sau đó phóng người lên, cũng không quay đầu bay về phía phương xa.

- Tam sư huynh, ngươi nhất định phải cẩn thận!

- Thiếu gia, nếu ngươi có gì ngoài ý muốn, chúng ta nhất định náo Đại La Thiên Tông này long trời lở đất!

Ngư Hóa Long, Lý Kim Long, Đại Thốc Tử cùng Hùng Nhị thì thào lẩm bẩm, ánh mắt trở nên lợi hại cùng kiên định.

- Chân Truyền thí luyện sao? Muốn ở trong Chân Truyền thí luyện nhằm vào ta, chỉ sợ không có đơn giản như các ngươi tưởng tượng!

Khương Tư Nam đạp trên mây trắng, nhàn nhạt nói, trong ánh mắt hào quang sáng chói, lộ ra vô cùng tự tin.

Hắn hôm nay tu vi đạt đến Pháp Thiên Cảnh hậu kỳ, Thần Tiêu Chân Lôi Đạo cùng Già Thiên Bí Thuật đều xem như tu luyện đến tiểu thành, quanh thân pháp lực mênh mông như biển, so với cường giả cùng cảnh giới đâu chỉ cường đại gấp trăm lần?

Dùng chiến lực của hắn hôm nay, coi như là cường giả Anh Thiên Cảnh, hắn cũng có lòng tin đến chống lại.

Huống chi, hắn còn có Phong Lôi Kiếm cùng Thái Sơ kiếm, tăng thêm Đại La trận điển là Linh khí Vương phẩm, có thể nói dưới Thông Thiên Cảnh, hắn đều có năng lực chống lại.

Coi như là Thông Thiên Cảnh, đánh không lại cũng có thể chạy trốn.

Mấu chốt nhất là, Khương Tư Nam còn có Long Hoàng, bởi vậy đối với Chân Truyền thí luyện lúc này đây, hắn có thể nói tin tưởng tràn đầy.

Nhiệm Vụ đại điện do Nhiệm Vụ Đại trưởng lão chưởng quản, ở trong quần sơn Đại La Thiên Tông, tất cả đệ tử Đại La Thiên Tông làm nhiệm vụ, đều đến Nhiệm Vụ đại điện, có thể nói Nhiệm Vụ đại điện là địa phương náo nhiệt nhất của Đại La Thiên Tông.

Bay qua từng tòa Linh Sơn, Khương Tư Nam rốt cục thấy được một sơn cốc tiên quang lượn lờ, trong đó phi bộc suối chảy, bảo dược tiên hoa, càng có một tiểu hồ bích lục, một cung điện dựa vào bên cạnh hồ nước mọc lên, tiếp liền thiên địa, nguy nga mà mênh mông, tản ra khí tức hùng hồn.

Chỗ đó là Nhiệm Vụ đại điện!

Nhiệm Vụ đại điện thoạt nhìn vô cùng hùng vĩ, phía trước là một quảng trường, Tiên Vụ lượn lờ, thoạt nhìn cực kỳ mờ ảo, Khương Tư Nam vừa rơi vào trên quảng trường, thì có một thiếu niên chạy tới, đối với hắn cung kính thi lễ một cái.

- Khương sư huynh, các vị sư huynh sư tỷ tham gia Chân Truyền thí luyện lần này đều đến, kính xin sư huynh đi theo ta!

Khương Tư Nam có chút kinh ngạc nói:

- A? Ngươi nhận ra ta?

Thiếu niên kia thoạt nhìn cùng Khương Tư Nam tuổi tương tự, tu vi cũng đã đạt đến Pháp Thiên Cảnh sơ kỳ, thiên phú bất phàm, giờ phút này nghe vậy khẽ mĩm cười nói:

- Sư huynh đại danh, toàn bộ Đại La Thiên Tông không người không biết không người không hiểu, tiểu đệ ta tự nhiên nhận ra!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, đi theo thiếu niên này vượt qua tiền điện nhân số tối đa, đi tới một đại điện sáng ngời.

Trong đại điện đã có sáu người đang đợi, giờ phút này chứng kiến Khương Tư Nam tiến đến đều thần sắc khác nhau.

Sáu người này, trong đó có hai thiếu niên chất phác, mặt mày tầm đó có chút tương tự, như là một đôi huynh đệ, ước chừng hơn hai mươi tuổi, thân mặc da thú, đối với Khương Tư Nam thiện ý cười cười.

Còn có một thanh niên sắc mặt lãnh khốc, toàn thân phảng phất như bao phủ một tầng sương lạnh, hai mắt đóng chặt, ngồi ở một bên, phảng phất như có chút ít không hợp.

Cuối cùng ba người, hai thanh niên thoạt nhìn rất anh tuấn, đều là một thân cẩm bào, đứng ở trước mặt một thiếu nữ dung nhan xinh đẹp, đang xum xoe, trong ánh mắt toát ra một tia ái mộ.

Sáu người này tuy tất cả không giống nhau, nhưng mà không hề ngoài ý muốn, tất cả đều là cường giả Anh Thiên Cảnh, mặc dù chỉ là mới vừa vào Anh Thiên Cảnh, nhưng mà so sánh, Khương Tư Nam ngược lại là thoạt nhìn yếu nhất trong đó.

- Chỉ có đột phá đến Anh Thiên Cảnh, trải qua Chân Truyền thí luyện mới có thể trở thành Chân Truyền Đệ Tử, sáu người này vậy mà tất cả đều là đệ tử vừa đột phá Anh Thiên Cảnh, xem ra lúc này đây người tham gia Chân Truyền thí luyện thật đúng là không ít!

Trong lòng Khương Tư Nam có chút hiểu ra, những người này không giống mình, đều là từ ngoại môn, nội môn, chân truyền từng bậc từng bậc thăng lên, không như mình vừa tiến vào Đại La Thiên Tông, liền bái Thiên Đạo Phong môn hạ trở thành Chân Truyền Đệ Tử.

Thiếu niên kia đưa Khương Tư Nam vào đại điện, liền rời đi, tăng thêm Khương Tư Nam bảy người lẫn nhau dò xét, nhưng không nói lời nào, hào khí hơi có chút quỷ dị.

Khương Tư Nam đối với hai thiếu niên ôm lấy thiện ý chất phác mỉm cười, cũng đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.