Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1118: Chương 1118: Vinh Diệu tiểu đội




Tiểu đội săn giết, danh như ý nghĩa là không cần gia nhập quân đội, mà tự mình tạo thành tiểu đội đi săn giết dị tộc tán tu, những tán tu này không thể nào thông qua đánh chết dị tộc đến tích lũy quân công, nhưng lại có thể tích lũy điểm cống hiến, phương pháp tính toán cùng phía trên giống như đúc, cường giả tán tu tương đối tự do, nhưng gặp nguy hiểm cũng rất nhiều, ở trong tiểu đội săn giết, có rất nhiều cường giả siêu cấp, thường thường đều là độc lai độc vãng.

Những điểm cống hiến này, có thể ở Thiên Đế Sơn hối đoái đến rất nhiều bảo vật, có chút bảo vật để cho Khương Tư Nam cũng động tâm không thôi.

- Hai con đường quân đội cùng tiểu đội săn giết sao? Như thế mới có ý tứ, có thể hấp dẫn vô số cường giả đến chiến trường Thiên Ngoại Thiên, đánh chết dị tộc, cũng coi là nhất cử lưỡng tiện!

Khương Tư Nam thì thào lẩm bẩm, mà điểm thứ hai để cho hắn cảm thấy hứng thú đúng là Ngoại Vực bách tộc.

Kỳ thật cái gọi là Ngoại Vực bách tộc, là chỉ thời điểm hơn một vạn năm trước, khi đó thật là cường giả Ngoại Vực bách tộc hàng lâm, uy áp Thái Sơ Đại Thế Giới, toàn bộ thế giới đều lâm vào chiến hỏa.

Nhưng những năm gần đây, Ngoại Vực bách tộc đã có rất nhiều dị tộc rời khỏi, cũng có rất nhiều dị tộc bị tiêu diệt, tóm lại dị tộc chính thức còn lại cũng không tính nhiều.

Trong đó Tu La tộc, Dạ Xoa tộc, Bát Tí Ma tộc, Thú tộc, Thiên Quỷ tộc là Ngoại Vực dị tộc thường thấy nhất, về phần Khương Tư Nam ở Chân Cương giới gặp được Huyết Ma tộc, Ám Ma tộc, Hoàng Kim tộc ngược lại rất ít.

Trong ngọc giản, còn giới thiệu thần thông, nhược điểm của những Ngoại Vực dị tộc này, để cho Khương Tư Nam hiểu rõ toàn diện.

Đám người Khương Tư Nam cũng không có tâm tình lựa chọn trụ sở gì, ngay ở dưới một thác nước, lựa chọn mấy tiểu viện rất khác biệt.

Sau đó tất cả mọi người tụ ở trong tiểu viện của Khương Tư Nam thảo luận.

- Ngọc Khanh Đại ca, Yên nhi tỷ tỷ, còn có Thiết Đại ca, các ngươi quyết định gia nhập quân đội, hay muốn tạo thành tiểu đội săn giết?

Khương Tư Nam khẽ cười nói.

Ba người Khương Ngọc Khanh liếc nhìn nhau, đều không hẹn mà cùng nở nụ cười, Khương Ngọc Khanh chậm rãi nói:

- Tư Nam, ngươi cũng đừng có thừa nước đục thả câu, nếu ngươi muốn gia nhập quân đội, chỉ sợ sớm đã nói với hai vị lão tổ? Ta nhìn ngươi hẳn là muốn tạo thành tiểu đội săn giết, ba chúng ta cũng cảm giác quân đội không tự do, trói buộc quá lớn, không bằng tạo thành tiểu đội săn giết, như vậy hành động càng tự do một chút, ngươi cứ nói đi?

Khương Tư Nam cũng cười hắc hắc, nói thẳng:

- Ta xác thực không muốn gia nhập quân đội, gia nhập quân đội nhìn như an toàn, nhưng hai quân giao phong, chỉ dựa vào một người thậm chí mấy người là quyết định không được thành bại, nếu là cường giả Chí Tôn ra tay, chỉ sợ trong khoảnh khắc liền có đại lượng cường giả vẫn lạc.

- Mà ưu thế của ta ở chỗ lấy yếu thắng mạnh, cường giả giao phong, không ở đại quân quyết đấu, cho nên ta muốn tạo thành tiểu đội săn giết, như vậy càng cơ động cùng linh hoạt, hơn nữa ta tin tưởng, ở trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên, tuy nguy cơ trùng trùng, nhưng cũng có rất nhiều cơ duyên, chúng ta tạo thành tiểu đội săn giết, mới có thể phát triển nhanh hơn, đột phá đến Hoàng đạo!

Khương Tư Nam thành khẩn nhìn ba người Khương Ngọc Khanh nói:

- Ngọc Khanh Đại ca, Yên nhi tỷ tỷ, Thiết Đại ca, ta cảm giác ba người các ngươi coi như là gia nhập quân đội, mới đầu cũng chỉ có thể từ chiến sĩ làm lên, muốn tích lũy quân công, đột phá đến Bách phu trưởng thậm chí Thiên phu trưởng, còn không biết muốn tới khi nào! Không bằng chúng ta cùng một chỗ tạo thành tiểu đội săn giết, ở trên chiến trường Thiên Ngoại Thiên, hung hăng kích bắn một lần, như thế nào?

Nói xong lời cuối cùng, ngay cả con mắt của Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết cũng sáng lên.

- Tư Nam, chỉ biết ngươi mưu ma chước quỷ nhiều, nhưng tỷ tỷ cũng không muốn ở trong quân doanh cũng đám xú nam nhân kia chung một chỗ, tỷ tỷ cùng đi với ngươi săn giết dị tộc, nhưng ngươi cần phải chiếu cố ta a!

Khương Yên Nhi khanh khách cười một tiếng, quyến rũ nói, để cho Khương Tư Nam có chút xấu hổ, vụng trộm liếc một cái, phát hiện Hoàng Thiên Y như trước mang theo dáng tươi cười nhàn nhạt, hắn mới hơi có chút chột dạ cười hắc hắc.

- Vậy tốt, chúng ta cùng với Tư Nam chung một chỗ, tạo thành tiểu đội săn giết!

Cuối cùng, Khương Ngọc Khanh khẽ mĩm cười nói.

- Đồng ý!

Khương Thiết cũng lãnh khốc gật đầu nói.

Bên Khương Tư Nam, Hoàng Thiên Y tự nhiên không cần phải nói, Khương Tư Nam đi đâu, nàng khẳng định sẽ đi đó, Lý Kim Long trung thành và tận tâm, hơn nữa thực lực rất cường đại.

Ngược lại là Thần Oa cùng Thỏ gia đều lộ ra cao hứng, ở đó mặt mày hớn hở.

- Phụ thân, nghe nói trong cơ thể Ngoại Vực dị tộc đều có Ma Hồn Tinh Thạch, chính là năng lượng thiên địa cùng năng lượng thần hồn dung hòa tinh thuần nhất, các ngươi lấy nhiều mấy khối đến cho ta nếm thử, ba gia hỏa này chỉ cần tìm một ít Ma Hồn Tinh Thạch của Hoàng giả, là có thể đột phá đến Hoàng cảnh, nhưng phụ thân ngươi tích lũy quá hùng hậu, Ma Hồn Tinh Thạch của Hoàng giả ngoại trừ có thể gia tăng pháp lực của ngươi, đối với ngươi đột phá có lẽ không có hiệu quả gì, trừ khi có thể có cường giả Chí Tôn Ma Hồn Tinh Thạch!

Thần Oa cười hắc hắc nói.

Tuy trong nội tâm Khương Tư Nam đối với Thần Oa biết rõ nhiều như vậy cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng đối với Thần Oa thần bí đã sớm thấy nhưng không thể trách, hơn nữa Khương Tư Nam còn mơ hồ có suy đoán, Thần Oa là trong Tinh Thần Chi Hạch thai nghén ra, chiến trường Thiên Ngoại Thiên này ở trong Vực Ngoại tinh không, chẳng lẽ Thần Oa cùng tinh không có liên hệ thần bí gì sao?

Khương Tư Nam cũng khẽ mĩm cười nói:

- Đúng vậy, chỉ cần tìm được đầy đủ Ma Hồn Tinh Thạch, chờ chúng ta đều đột phá đến Hoàng giả, ở chiến trường Thiên Ngoại Thiên có thể uy hiếp chúng ta chỉ sợ liền không nhiều lắm rồi!

Khương Ngọc Khanh gật đầu nói:

- Đúng vậy! Vừa chiến đấu vừa đột phá, lúc này đây chúng ta nhất định có thể phi tốc tăng lên! Hơn nữa ta nghe nói mấy yêu nghiệt của Khương tộc chúng ta, còn có hai cháu trai của khách khanh trưởng lão cũng đều tổ kiến tiểu đội săn giết, chỉ sợ bọn hắn đã trưởng thành đến tình trạng cực cao rồi, chúng ta cũng phải gắng sức đuổi theo!

- Tiểu đội của chúng ta không tuyển đội trưởng sao?

Thần Oa mắt to nhanh như chớp loạn chuyển, cười hắc hắc nói.

Khương Ngọc Khanh muốn sờ cái đầu nhỏ của Thần Oa, bị hắn vèo thoáng một phát liền tránh né, vẻ mặt cảnh giác nhìn Khương Ngọc Khanh, để cho Khương Ngọc Khanh nhịn không được cười lên nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.