- Ngươi cái tiểu quỷ đầu, là muốn cho phụ thân ngươi làm đội trưởng a?
Khương Tư Nam trừng Thần Oa, cười khổ một tiếng nói:
- Cái này không thể được, Ngọc Thanh Đại ca, ta cảm giác đội trưởng có lẽ do các ngươi tới làm, ta chưa quen thuộc nơi này, cũng không có mưu lược gì, sợ là không đảm đương nổi đội trưởng!
- Ai nói ngươi không được! Tư Nam tiểu đệ đệ, thời điểm ngươi ở Vương giả hậu kỳ, có thể đánh bại Khương Thiết, hiện tại đột phá đến Vương giả đỉnh cấp, chỉ sợ ngoại trừ Hoàng Nhi muội muội, thì không có người khác là đối thủ của ngươi, ngươi làm đội trưởng, tỷ tỷ ta 100 cái đồng ý!
Khương Ngọc Khanh cũng mỉm cười nói:
- Yên nhi nói không sai, ta cũng cho rằng Tư Nam ngươi hoàn toàn xứng đáng!
Khương Thiết càng rõ ràng nói:
- Cái đội trưởng này chỉ có ngươi có thể làm, những người khác ta đều không phục!
Khương Tư Nam cười khổ, cuối cùng ở dưới mấy người kiên quyết, đành phải làm đội trưởng tiểu đội săn giết.
- Vậy chúng ta phải đặt tên cho tiểu đội săn giết a? Các ngươi xem gọi Thần Oa tiểu đội như thế nào?
Thần Oa không biết lại từ nơi nào xông tới, trừng mắt to kích động nói.
- Cái gì Thần Oa tiểu đội, quá khó nghe, nên gọi Thỏ gia tiểu đội!
Thỏ gia nện bước bát chữ, tay cầm một cây Dược Vương Chu La Bặc, một bên gặm một bên xì mũi coi thường nói, dẫn tới Thần Oa giận dữ, bay đến trên người hắn bạo tẩu, khiến cho một hồi gà bay chó chạy.
- Ta xem không bằng gọi Kim Long tiểu đội, rất bá khí!
Lý Kim Long ở một bên yếu ớt nói.
Khương Tư Nam không để ý tới mấy tên dở hơi này, mà chậm rãi nói:
- Gọi Vinh Diệu tiểu đội đi, mục tiêu của chúng ta là một lần nữa cầm lại vinh quang của Khương tộc mất đi, để cho danh tiếng của Khương tộc ta, trở lại phiến chiến trường tinh không vô tận này!
- Vinh Diệu tiểu đội? Tên rất hay!
Ba người Khương Ngọc Khanh đều con mắt sáng ngời, trong miệng thì thào tự nói, trong ánh mắt có ánh lửa vô cùng sáng chói hừng hực bốc cháy lên.
Tinh không cô quạnh, cô độc là chủ đề vĩnh hằng.
Khắp nơi đều là tinh thần nghiền nát, rơi xuống điểm điểm tinh quang, có đại lục cực lớn phiêu phù ở trên hư không, tản ra quang mang nhiều sắc, hơn nữa có khí tức thần bí vờn quanh.
Xa xa là hắc ám nồng đậm, ánh sáng chói lọi của Thái Dương cũng không thể chiếu sáng đêm tối vĩnh hằng, chỉ là ở trong tinh không bao la, tản mát ra hào quang mịt mờ.
Thi cốt trôi nổi, binh khí nghiền nát, các loại thân hình Cự Thú dữ tợn, đây là một chiến trường thảm thiết, khắp nơi đều tỏ rõ lấy ở chỗ này, đã từng phát sinh qua đại chiến kịch liệt.
Tinh thần bị đánh nát, sát khí trùng thiên, anh linh tràn ngập, vừa đi tới nơi này, liền có thể cảm giác được khí tức cực kỳ áp lực, huyết dịch khô cạn, hóa thành lạc ấn màu đen, ở dưới tuế nguyệt hong khô, đã trở thành ấn ký của phiến chiến trường này.
Có rất nhiều cường giả chết ở đây, có Ngoại Vực dị tộc qua lại, nhưng cũng có bảo tàng của cường giả, bảo vật vô tận, thậm chí là Tiên đạo truyền thừa, nếu có thể phát hiện, sẽ ngư dược Long Môn, trở thành một phương cường giả.
Trong Thái Dương Thánh Thành, đã có rất nhiều cường giả ở trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên, phát hiện động phủ cường giả, thậm chí lấy được truyền thừa cường đại.
Ở chỗ này, có thiên kiêu tranh phong, có vạn tộc mọc lên san sát như rừng, có thiết huyết chinh phạt, cũng có vô tận truyền kỳ.
Cái này là chiến trường Thiên Ngoại Thiên, một địa phương tràn đầy nguy cơ, cũng ẩn chứa cơ duyên vô tận.
Vinh Diệu tiểu đội của Khương Tư Nam đi vào chiến trường Thiên Ngoại Thiên đã hơn mười ngày, nhưng mười mấy ngày nay, bọn hắn ngoại trừ phát hiện một ít dị tộc nhỏ yếu, mặt khác căn bản không có thu hoạch gì, vận khí kém tới cực điểm.
Nhưng ngay một ngày trước, đám người Khương Tư Nam phát hiện một đội cường giả Dạ Xoa tộc, lén lút đi tới một đại lục trôi nổi.
Đội Dạ Xoa tộc này có mười mấy người, trong đó hai cái cầm đầu là Dạ Xoa Hoàng, mặt khác mười mấy người đều là Dạ Xoa Vương, tu vi coi như bất phàm, nhưng hành tung lại rất quỷ dị, giống như trên đường đi cố ý che dấu hành tung.
Khương Tư Nam có Già Thiên Bí Thuật, Lý Kim Long có liễm tức linh phù vô tận, mà Thần Oa, đám người Khương Ngọc Khanh có các loại thần thông hoặc bảo vật có thể ẩn tàng thân hình, một đường đi theo đằng sau Dạ Xoa tộc, hữu kinh vô hiểm đi tới mục đích.
Đây là một sơn mạch màu đen, kéo vài nghìn dặm, tựa như một Chân Long chiếm giữ ở trên đại địa, tràn đầy một loại khí tức tang thương, ẩn ẩn có một loại uy nghiêm kỳ dị tràn ngập.
- Mọi người chú ý, rất có thể đã tới nơi muốn đến!
Khương Tư Nam nhỏ giọng truyền âm cho chúng nhân.
- Nếu như đoán không lầm, ở đây rất có thể là một động phủ cường giả, hoặc là bảo tàng chi địa, ngươi xem hai Hoàng giả Dạ Xoa tộc kia, tay cầm lấy la bàn định vị, hình như là đang tìm kiếm cái gì đó!
Ánh mắt của Khương Ngọc Khanh lóe lên, chậm rãi nói.
Vóc người của Dạ Xoa tộc rất xấu, toàn thân đen kịt, cơ bắp từng cục, cho thấy lực lượng cường đại, trong tay cầm tất cả đều là trọng kiếm, cự đao, trọng phủ… trên đầu bọn hắn có sừng, lập loè ô quang, diện mục rất dữ tợn, trong ánh mắt lóe ra hào quang hung ác.
Cường giả Dạ Xoa tộc bình thường đều lực lớn vô cùng, trời sinh thần lực, tương tự Bát Tí Ma tộc, nhưng đầu óc của Dạ Xoa tộc không quá thông minh.
Cho nên đối với đội Dạ Xoa tộc lén lén lút lút này, đám người Khương Tư Nam đều rất ngạc nhiên.
- Các ngươi xem, bọn hắn giống như đã tìm được cái gì!
Vừa lúc đó, con mắt của Lý Kim Long bỗng nhiên sáng ngời, chỉ vào phía trước kích động truyền âm nói.
Phía trước là một mảnh sơn cốc rất bình thường, nhưng vừa lúc đó, la bàn trong tay hai Hoàng giả Dạ Xoa tộc, đều đồng thời tản mát ra hào quang đen nhánh, hơn nữa tạo thành một vòng xoáy, ẩn ẩn có thanh âm quỷ rít gào truyền tới, một đám cường giả Dạ Xoa tộc đều lộ ra thần sắc kích động.
Ông ông ông!
Từng vòng gợn sóng nhộn nhạo ra, trong sơn cốc bắt đầu có sương mù màu đen tràn ngập, ẩn ẩn có tiếng cười sắc nhọn truyền đến, vô cùng quỷ dị, hơn nữa ở giữa hắc quang tạo thành một tấm mặt quỷ.
- Thiên Quỷ tộc?
Khương Tư Nam cùng Khương Ngọc Khanh nhìn nhau, đều nhịn không được hô nhỏ một tiếng, đều nhìn ra vẻ kinh ngạc trong ánh mắt đối phương.
Thông qua mặt quỷ trong vòng xoáy, còn có vòng xoáy truyền ra quỷ khí rét lạnh, Khương Tư Nam cùng Khương Ngọc Khanh đều phát hiện, chỗ thần bí này, chỉ sợ có quan hệ tới Thiên Quỷ tộc.