Thở hổn hển vài hơi, Doanh Thừa Phong uống vài ngụm nước cho đỡ khát, sau đó tựa đầu vào vách đá, cả người lâm vào trạng thái ngủ say.
Hắn ngủ tương đối an tâm, bởi vì có sự tồn tại của Trí Linh cho nên hắn không cần lo lắng đột nhiên bị ai đó tập kích, trước khi người đó kịp ra tay Trí Linh tuyệt đối sẽ đánh thức hắn trước tiên.
Sau cả ngày mệt nhọc, Doanh Thừa Phong vừa đặt lưng ngủ đã ngủ rất say, mãi cho tới bốn canh giờ sau, hắn mới tự nhiên tỉnh lại.
Khi hắn mở mắt ra, toàn bộ tinh thần mệt mỏi đã khôi phục lại hoàn toàn.
Hơn nữa, trải qua trận đánh sinh tử với bầy sói, trên người hắn không ngờ còn ẩn hiện một tia sát khí kinh người.
Cường giả xuất hiện thường thường là kèm theo vô số những sinh mạng chết đi, hắn phải bước lên vô số hài cốt mới có thể đạt tới được đỉnh cao mà người ta ngưỡng mộ.
Sau khi trải qua quá trình chém giết, tinh thần diện mạo và khí chất của Doanh Thừa Phong đều có những thay đổi nhất định.
Kỳ thật, tâm tính Doanh Thừa Phong tuy rằng rất mạnh, nhưng còn chưa đạt tới mức coi rẻ sinh mệnh người khác.
Lúc này đây gặp phải bầy sói chỉ là trùng hợp mà thôi, cuối cùng tạo thành cục diện máu chảy thành sông như thế đã sớm vượt khỏi dự liệu của hắn.
Nếu như hắn sớm biết kết quả này, như vậy trước đó hắn chưa chắc đã có đủ dũng khí để tiến lên khiêu chiến.
Chẳng qua, khi hắn trải qua mưa máu mài dũa, tâm tính đã xảy ra thay đổi rất lớn.
Hơi nhắm hai mắt lại, Doanh Thừa Phong bắt đầu nhớ lại trận chiến với bầy sói.
Trí Linh ở trong não vực lập tức phối hợp đem những hình ảnh trận đánh đó phát lại toàn bộ, Doanh Thừa Phong lẳng lặng nhìn từng cử động của bản thân mình khi ở giữa vòng vây của bầy sói.
Ở trong tấm hình này, mỗi một lần hắn huy động Phách Vương Thương đều vô cùng uy phong lẫm liệt, thế không thể đỡ. Nhưng mà giờ này Doanh Thừa Phong ở ngoài cuộc đưa ánh mắt nhìn vào, hắn thấy mình có rất nhiều động tác dư thừa.
Dưới tình huống bản thân lâm vào khổ chiến, những động tác dư thừa kéo dài chính là điểm yếu trí mạng, chỉ có ngắn gọn, trực tiếp mới là vương đạo.
Mà chính bởi vì những động tác dư thừa của Doanh Thừa Phong cho nên bầy sói vây công hắn mới tìm được cơ hội nhào lên tấn công.
Nếu như trên người hắn không có bộ đồ phòng hộ bằng da khiến cho đám sói không cách nào gây thương tổn cho mình, như vậy kết quả cuối cùng của trận chiến này sẽ khác.
Hồi lâu sau, Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, hắn mở mắt ra, trong ánh mắt thi thoảng lại ánh lên những tia quang mang linh hoạt, sắc bén.
- Trí Linh! Bức tường lửa cuối cùng kia là làm sao?
Hắn rõ ràng nhớ được, sau ba canh giờ đánh đấm liên tục, hắn cùng với Phách Vương Thương dường như đã tạo ra một loại kết nối thần bí. Mà mỗi một cái đâm của Phách Vương Thương lại chính là tử kỳ của một con sói, sau khi hấp thu một bộ phận sinh mệnh lực của con sói đó, đại bộ phận sẽ hóa thành chân khí chảy vào đan điền hắn, còn một bộ phận khác thì tích tụ ở bên trong Phách Vương Thương.
Khi mức liên kết giữa hắn và Phách Vương Thương đạt tới cực điểm, lập tức đem cỗ lực lượng này phóng thích ra ngoài.
Cỗ lực lượng hùng mạnh kia tuyệt đối không gì sánh được, chính bởi vì một kích cường đại đó cho nên bầy sói mới bị đánh tan rã triệt để.
Chẳng qua, ở trong trí nhớ của Doanh Thừa Phong, Trí Linh dường như chưa bao giờ đề cập qua biến hóa như thế, cho nên hắn lập tức đặt ra câu hỏi.
Trí Linh trầm mặc một chút, nói:
- Căn cứ vào quan sát và suy đoán của ta, bên trong Phách Vương Thương có thể ấn giấu lực lượng, chỉ có khi đạt tới điều kiện nhất định mới có thể phát ra môt kích đó.
Doanh Thừa Phong tức giận nói:
- Trí Linh! Đồ án linh văn trên Phách Vương Thương là do ngươi thiết kế, chẳng lẽ ngươi còn không biết tác dụng của nó?
Trí Linh không chút do dự đáp lại:
- Ta chỉ sửa chữa và thiết kế làm cho Phách Vương Thương có thể cùng lúc dung hợp được ba loại lực lượng linh tính khác nhau. Nhưng mà sau khi ba loại lực lượng này dung hợp lại sẽ tạo ra phản ứng gì thì cần phải quan sát và kiểm nghiệm mới có thể xác định.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng đưa tay vỗ trán, Linh Văn Chi Đạo quả nhiên là huyền ảo khó lường, tuyệt đối không kém cỏi hơn so với khoa học ở kiếp trước.
Với năng lực học tập và tính toán của Trí Linh một khi học được hệ thống tri thức mà vẫn có thời điểm tính sai, như vậy có thể thấy được trình độ phức tạp của loại kiến thức này đạt tới mức nào.
- Được rồi. Ta hiện tại muốn biết phải làm thế nào mới phát huy ra được năng lực cường đại này. - Doanh Thừa Phong thu liễm tâm thần, cẩn thận dò hỏi.
Bức tường lửa kia uy lực lớn vô cùng, thậm chí còn mạnh hơn cả khi linh khí phát nổ, Doanh Thừa Phong tự nhiên là muốn nắm giữ loại năng lực này trong tay.
Trí Linh trầm ngâm nửa ngày nói:
- Rất đơn giản, ngươi có thể dùng Phách Vương Thương để giết chóc, chỉ cần hấp thu huyết nhục và sinh mệnh lực lượng đạt tới một mức nhất định là có thể tái hiện loại lực lượng này. - Nó dừng lại một chút, lại nói:
- Chẳng qua, ngươi yên tâm, bởi vì Phách Vương Thương và linh hồn của ngươi đã phát sinh ra sự cộng hưởng, cho nên sau này ngoại trừ ngươi không còn có ai có thể sử dụng loại năng lực này.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời lên, nói:
- Ngươi nói là cho dù ta đánh mất Phách Vương Thương thì người ta có nhặt được cũng không thể sử dụng?
- Chỉ là không thể nào tạo ra được bức tường lửa thôi, còn lại vẫn không hề ảnh hưởng tới việc bọn họ vận dụng nó một cách cơ bản. - Trí Linh chậm rãi giải thích.
Doanh Thừa Phong khẽ lắc đầu, trong lòng có chút thất vọng.
Hắn vốn muốn khống chế được cách tạo thành bức tường lửa đó, về sau sẽ tạo thành đòn sát thủ cho mình. Nhưng giờ mới biết được, loại năng lực này không thể tu luyện được, mà là do Phách Vương Thương tự thân phát ra uy lực.
Hơn nữa, muốn thỏa mãn được điều kiện của nó lại rất hà khắc.
Lần này là do hắn chém giết suốt ba canh giờ mới có thể thành công kích phát ra được loại lực lượng đó, như vậy lần tiếp theo thì sao?
Phải đi đâu để tìm nhiều sói như vậy để chém giết trong ba giờ?
Phảng phất như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn, thanh âm Trí Linh một lần nữa lại vang lên:
- Lần đầu tiên kích phát loại lực lượng đó cần điều kiện khá hà khắc, nhưng từ lần tiếp theo trở đi yêu cầu sẽ giảm xuống rất nhiều.
Doanh Thừa Phong khẽ động tâm nói:
- Giảm xuống bao nhiêu?
- Không rõ ràng lắm, căn cứ vào dự đoán của ta hẳn là một phần mười gì đấy.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong thoáng hiện lên một tia hài lòng, điều kiện như vậy cũng không tồi. Nếu như mỗi lần cần kích phát loại lực lượng đó mà phải chém giết ba giờ liền, như vậy loại kỹ xảo này có hay không cũng như nhau mà thôi.
Trầm ngâm một lát, Doanh Thừa Phong từ trong người lấy ra một cuốn sách.
Đây chính là quyển bí tịch hắn lấy được ở trên người thi thể tên Lý đại ca - Cuồng Sa kiếm pháp.
Mặc dù Doanh Thừa Phong hiện giờ trong tay nắm giữ ba loại chiến kỹ, nhưng vẫn còn thiếu một bộ tu luyện kiếm pháp. Bản Cuồng Sa kiếm pháp này không nghi ngờ gì giống như đưa than giữa trời tuyết, làm cho hắn vui mừng vô cùng.
Tuy nói uy lực Phách Vương Thương rất mạnh, nhưng nó lại dài tới một trượng hai cho nên không phải lúc nào cũng tiện mang theo bên người.
Nếu như tiến vào khu vực có không gian hạn hẹp, hoặc đột ngột bị tập kích như vậy cho dù hắn muốn sử dụng Phách Vương Thương cũng không có cơ hội.
Mà ở trong tay hắn ngoại trừ thanh hung khí Phách Vương Thương ra còn có thanh trường kiếm do tự thân quán linh.
Dùng thanh trường kiếm này làm binh khí tùy thân hàng ngày không nghi ngờ gì chính là lựa chọn tốt nhất.
Nhẹ nhàng mở cuốn sách ra, bên trong quả nhiên là giản thuật quá trình tu luyện một môn kiếm pháp chiến kỹ.
Cuồng Sa kiếm pháp là loại kiếm pháp thông qua đủ loại thủ đoạn đem kiếm quang thúc giục ra ngoài làm cho bộ kiếm pháp trở nên khủng bố như gió lớn trên sa mạc và bão cát.
Doanh Thừa Phong nhìn bản bí tịch mà trong lòng vô cùng động tâm, hắn nhắm hai mắt lại, Trí Linh lập tức bắt đầu ở trong não vực bắt đầu diễn luyện.
Có được Trí Linh trợ giúp, Doanh Thừa Phong có được rất nhiều chỗ tiện lợi. Trong đó cái lợi lớn nhất là lúc học tập chiến kỹ thì so với những người khác đã được bớt đi rất nhiều thời gian và tinh lực tiêu hao.
Trí Linh có thể đem bộ chiến kỹ ra lấy thông số, đưa ra tổng kết, hơn nữa còn tiến hành phân tích, mô phỏng ra.
Ở trong quá trình này, Doanh Thừa Phong đối với trọn bộ chiến kỹ đã trở nên hoàn toàn thấu triệt.
Trừ những thứ đó ra, trong quá trình giao thủ, Trí Linh cũng có thể căn cứ vào đủ loại tình huống để đưa ra phán đoán nhắc nhở, làm cho Doanh Thừa Phong có thể ở trong lúc nguy cấp nhất có thể tự cứu mình.
Nếu không như thế, ngay cả khi Doanh Thừa Phong có trong tay ba bản bí tịch, hắn cũng không thể trong một thời gian ngắn học được.
lúc này, khi mở cuốn bí tịch Cuồng Sa Kiếm Pháp ra, Trí Linh lại tiếp tục diễn luyện, đem từng chiêu từng thức ở bên trong phân tích, diễn luyện.
Với năng lực tính toán cường đại của mình, Trí Linh rất nhanh hoàn thành một loạt các động tác, nhưng Doanh Thừa Phong ở một bên nhìn bộ Cuồng Sa Kiếm Pháp mà trong lòng nổi lên cảm giác thất vọng.
Cuồng Sa kiếm pháp - Tên thì khá hay, chiến kỹ ghi chép lại bên trong quyển bí tịch ghi lại những đánh giá tương đối cao. Nhưng Trí Linh biểu hiện kết quả cho thấy, bộ kiếm pháp này tuy rằng so với hắn mua may thanh kiếm không theo một cái gì cả thì tốt hơn nhiều, nhưng nếu so với uy lực của Phách Vương Thương quyết lại giống như một cái trên trời, còn một cái thì ở dưới đất.
Đương nhiên, Phách Vương Thương quyết sở dĩ có uy lực mạnh những thế nguyên nhân chủ yếu cũng bởi vì trong tay của hắn có Phách Vương Thương.
Trường kiếm mặc dù cũng là linh khí, nhưng làm sao có thể so sánh được với bộ trường thương.
Chỉ có điều, cho dù hai thứ này phẩm chất không giống nhau, nhưng Doanh Thừa Phong cũng nhìn ra bộ Cuồng Sa Kiếm Pháp còn xa mới có thể bằng được uy lực của Phách Vương Thương quyết.
Hơn nữa, sau khi thử qua thành quả của Phách Vương Thương quyết, tầm mắt của Doanh Thừa Phong cũng dần cao lên.
Một quyển Cuồng Sa Kiếm Pháp ở trong mắt võ sĩ bình thường là bao nhiêu mơ ước, nhưng hắn lại không hề coi trọng nó.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, trong lòng Doanh Thừa Phong không khỏi xuất hiện nghi vấn.
Tên Lý đại ca có thể ở trong Long Đầu Nham dẫn theo một đám người lăn lộn hẳn cũng là một nhân vật có tiếng, kỳ thực nếu so với tên Cổ Chân thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Cái khác không nói, chỉ riêng nói về linh đan và linh khí ở trên người tên Lý đại ca so với Cổ Chân thì tên Cổ Chân kém quá xa.
Nhưng mà, từ trên người Cổ Chân lấy được bí tịch phẩm cấp vượt rất xa so với Cuồng Sa Kiếm Pháp.
Suy nghĩ một hồi cũng không nghĩ ra được, Doanh Thừa Phong khẽ lắc đầu, hắn đem toàn bộ nghi ngờ của mình bỏ ra khỏi đầu. Mỗi một người đều có một ít kỳ ngộ đặc thù, có lẽ bởi vì may mắn mới khiến cho hắn đạt được truyền thừa của một vị cường đại nào đó cũng không chừng.
Chỉ cần ba loại công pháp này cường đại này là hắn cũng cảm thấy mỹ mãn rồi.
Sửa sang lại một chút, Doanh Thừa Phong ở lại trong sơn cốc năm ngày.
Năm ngày trôi qua, hắn đều dùng thời gian để nghiên cứu Cuồng Sa kiếm pháp, hơn nữa còn thường ra ngoài luyện tập.
Tới ngày thứ năm, hắn đã gần như nắm giữ hoàn toàn được bộ kiếm pháp này.
Tốc độ tu luyện chiến kỹ như thế để người khác nghe được chắc chắn sẽ phải giật mình, hơn nữa còn dẫn tới chấn động lớn trên toàn đại lục cũng nên.
Nhưng mà, chân chính làm cho Doanh Thừa Phong cảm thấy vui mừng chính là sau khi trải qua năm ngày tu luyện, hắn không ngờ lại phát giác chân khí của mình không ngừng tăng trưởng. Hiện giờ tu vi chân khí của hắn đã đạt tới ngũ tầng đình phong, hơn nữa còn đang dần hướng tới lục tầng.