Cái gì?
Sắc mặt của Bành Hành Nghị khẽ biến, nói:
- Doanh trưởng lão muốn chế luyện Định Thần đan?
Đoàn Thụy Tín cũng kinh ngạc nhìn về phía Phong Huống, trong mắt có sắc hỏi dò.
Còn khóe miệng của Phong Huống giật nhẹ mấy cái, sau đó lập tức khép chặc lại.
Chuyện Hoàng Kim Phá Cảnh đan cũng không phải là nhỏ, tuyệt đối không thể dễ dàng tiết lộ ra ngoài. Lão nhân gia ông học thức rộng rãi, tất nhiên biết rõ đạo lý này.
Nếu không thể trước bao nhiêu con mắt chế luyện ra Hoàng Kim Phá Cảnh đan. Vậy lấy Định Thần đan để khảo nghiệm kỹ nghệ đan đạo của Doanh Thừa Phong, cũng là một lựa chọn rất hay.
Lão chậm rãi gật đầu một cái, nói:
- Bành sư đệ, nếu Doanh Thừa Phong muốn thử một chút, vậy thì để hắn phóng tay nhé.
Dừng lại một chút, ánh mắt của lão rơi lên thảo dược trên cái khay, nói:
- Ngu huynh biết quy tắc, những thảo dược này cứ tính là ngu huynh mua.
Trong Khí Đạo Tông tuy được gọi là tiền nhiều khí lớn. Nhưng người trong tông môn nhiều, bất luận nguồn tài nguyên nào đều không thể vô duyên vô cớ lãng phí.
Giá trị của những thảo dược này không cao, cho nên Phong Huống mới nói như vậy.
Chân mày của Bành Hành Nghị hơi chau lại, nói:
- Sư huynh, huynh nói đi đâu vậy, huynh xem tiểu đệ là người nhỏ mọn với chút thảo dược này sao?
Phong Huống mỉm cười, nói:
- Sư đệ hiểu lầm rồi, chỉ là thiết luật bổn tông không thể phá.
Lão nghiêng đầu liếc xéo Đoàn Thụy Tín, nói:
- Chủ nhân chấp pháp đường, chính là ở đây. Chẳng lẽ sư đệ muốn hại ngu huynh vào chấp pháp đường hay sao.
Bành Hành Nghị dở khóc dở cười nói:
- Sư huynh, huynh…
Sắc mặt của Phong Huống bắt đầu ngưng trọng lại, lão khoát tay, nói:
- Bành sư đệ không cần từ chối. Doanh trưởng lão cũng không phải Linh sư đan đạo, lại muốn mở lò luyện đan, khả năng thất bại rất cao. Chiếu theo môn quy, phòng luyện đan có thể cung cấp chỗ và lò luyện đan là cực hạn, thảo dược lại nhất định không thể cung cấp.
Bành Hành Nghị liên tục lắc đầu, nói:
- Đoàn sư huynh, huynh nói một câu đi.
Đoàn Thụy Tín ho nhẹ một tiếng, nói:
- Phong sư đệ nói tuy có lý, nhưng Doanh Thừa Phong lại là thái thượng trưởng lão bổn tông, cũng không phải đệ tử bình thường, cho nên châm chế một chút cũng được.
Bành Hành Nghị kinh ngạc liếc nhìn lão, thầm nói. Đoàn sư huynh xưa nay đều xưng là thiết diện vô tư, đặc biệt là trên phương diện chấp hành môn quy. Càng nghiêm khắc tàn nhẫn, làm những sư huynh đệ đồng cấp đều khiếp đảm.
Nhưng lúc đối mặt Doanh Thừa Phong, lão lại chủ động đề xuất châm chế một chút.
Lúc này, trong lòng của Bành Hành Nghị đã đánh định chủ ý. Bất luận Doanh Thừa Phong phá gia thế nào, lão cũng tuyệt đối sẽ không ngăn cản.
Phong Huống than nhẹ một tiếng, nói:
- Hảo ý của hai vị, lão phu tâm lãnh. Chỉ là Thừa Phong tuy là thái thượng trưởng lão bổn tông, nhưng cũng không thể vì hắn mà phá lệ. Nếu không sau này mỗi một vị thái thượng trưởng lão tâm huyết nhất định muốn luyện đan, Bành sư đệ phải xử lý thế nào?
Khí Đạo Tông tuy là gia đại nghiệp đại, nhưng số người càng lớn hơn.
Nguồn tài nguyên trong tông môn dẫu sao có hạn. Nếu mỗi một vị thái thượng trưởng lão đều đến đây lãng phí, phòng luyện đan của Bành Hành Nghị cho dù là giàu có gấp trăm lần nữa, cũng phải bị người ta nuốt hết không chừa lại một chút.
Nhưng Bành Hành Nghị lại cười ha hả, nói:
- Sư huynh yên tâm. Ngoại trừ Doanh trưởng lão ra, không chừng cũng không có vị sư huynh đệ nào có thể đề xuất yêu cầu như vậy.
Đoàn Thụy Tính không kìm được cười, cũng nói:
- Bành sư đệ nói phải, vậy cứ quyết định như vậy nhé.
Phong Huống liếc nhìn bọn họ một cái, cuối cùng chậm rãi gật đầu. Chỉ là khóe môi lão khẽ động, một giọng nói khe khẽ như côn trùng kêu vang bên tai Doanh Thừa Phong.
- Thừa Phong, ngươi chính là tông chủ của bổn tông sau này, hành sự không thể để người ta nắm điểm yếu.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, cuối cùng hắn hiểu nỗi khổ tâm của Phong Huống. Cũng biết nguyên nhân tại sao lão phải dẫn Đoàn Thụy Tín đến chỗ này.
Có chủ nhân chấp pháp thiết diện vô tư này trấn tọa, sau này cũng sẽ không có ai vì chuyện này mà lắm mồm.
- Doanh trưởng lão, mời động thủ. Bành Hành Nghị chìa tay ra, sau đó lui lại mấy bước.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, nói với hai người đang kéo cái ống bễ:
- Động tác của hai người các ngươi chậm một chút, để nhiệt độ của lò luyện đan giảm xuống hai phần.
Hai người đó không khỏi ngẩn ra. Bọn họ có thể ở đây phụ trợ luyện đan, kinh nghiêm tất nhiên là cực kỳ phong phú. Yêu cầu của Doanh Thừa Phong đối với bọn họ mà nói, chỉ là đơn giản như ăn cơm uống nước. Bọn họ trợ giúp Bành Hành Nghị chế luyện Định Thần đan cũng không phải một hai lần, chính là lần đầu gặp phải thỉnh cầu không đáng tin thế này.
Mấy ánh mắt nhất thời chuyển về phía Bành Hành Nghị, giống như đang thỉnh ý lão.
Trong lòng của Bành Hành Nghị khẽ rét, vội vàng quát lớn:
- Không nghe thấy lời của Doanh trưởng lão nói à, còn không làm theo. Chẳng lẽ muốn bảo bổn tọa đích thân động thủ.
Bốn người đó vội vàng quay đầu lại, cũng không dám chần chừ nữa, cẩn thận tỉ mỉ làm theo căn dặn của Doanh Thừa Phong
Sau một lát, nhiệt độ của lò luyện đan lại tăng lên, trong căn phòng lại tràn ngập không khí nóng ran. Nhưng tình hình lúc này lại tốt hơn rất nhiều so với lúc ban đầu.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, hắn giơ tay, những thứ bày trên mấy cái khai động đậy. Đầu tiên là rót một số dịch thể trong suốt đặc chế vào trong lò luyện đan. Sau đó cổ tay run lên, thảo dược trong tay nhất thời biến thành bột mịn.
Dưới gia trì của chân khí, những phấn bột này được hắn đưa vào trong lò luyện đan không sót tí nào.
Nhưng sau khi nhìn thấy động tác của hắn, trên mặt của ba vị thái thượng trưởng lão Khí Đạo Tông đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bành Hành Nghị chính là đại sư đan đạo cường đại nhất trong tông môn, cả đời luyện đan vô số. Lúc này vừa thấy động tác của Doanh Thừa Phong, trong lòng thầm rét mấy phần. Thầm nói một cái lò luyện đan tốt, sắp bị tiểu tử này lãng phí rồi.
Bởi vì cử chỉ của Doanh Thừa Phong, một chút cũng không giống đại sư đan đạo kinh nghiệm phong phú.
Kỳ thật, lão vẫn luôn đánh giá cao Doanh Thừa Phong. Nếu để lão biết đây là lần đầu tiên Doanh Thừa Phong đứng trước lò luyện đan chế luyện đan, sợ là sẽ tức giận đến hộc máu ba lít cũng không ngừng.
Mà Phong Huống và Đoàn Thụy Tín tuy không hiểu đan đạo, nhưng bọn họ cũng nhìn ra, phương pháp Doanh Thừa Phong chế luyện Định Thần đan có khác biệt rất rõ với Bành Hành Nghị.
Chẳng lẽ Định Thần đan còn có thể được chế luyện như vậy sao?
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Phong Huống nhỏ giọng nói:
- Bành sư đệ, đệ xem Thừa Phong lần này luyện đan có thành công không?
Bành Hành Nghị thầm nói. Tiểu tử gà mờ này, nếu sử dụng bảo lò này chế luyện đan dược cấp võ sĩ bình thường, có lẽ còn có thể may mắn thành công. Nhưng hắn lại muốn chế luyện Định Thần đan… Hắn xem đan đạo thần thánh là thứ gì chứ. Nếu hắn như vậy cũng có thể thành công, đan sư thiên hạ này cũng không cần nổ lực tu luyện.
Chỉ là trong lòng lão nghĩ như vậy, trong miệng lại bật cười, nói:
- Doanh trưởng lão vừa bắt đầu luyện đan, tiểu đệ không dám vọng ngôn phê xét.
Phong Huống hơi chau mày, nói:
- Ngu huynh thấy thủ pháp hắn luyện đan, hình như có chút không giống với sư đệ.
- Cái này… Bành Hành Nghị nói thầm, lại trầm ngâm một chút vẫn là nói:
- Phương pháp chế luyện đan đạo giống như cách chế luyện binh khí. Theo tính cách và thoái quen của mỗi người khác nhau, trong quá trình chế luyện cũng có khác biệt rất lớn, cái này rất bình thường.
Phong Huống thoáng gật đầu, lão nhân gia ông là đại sư chế luyện Linh Binh, tất nhiên biết thật giả của câu nói này.
Nhưng tâm tình của lão vẫn có chút ngưng trọng, vì cả người ngoài nghề như lão cũng đã nhìn ra. Động tác của Doanh Thừa Phong cũng không phải vô cùng thuần thục, tựa hồ có cảm giác không lưu loát.
Tất cả cái này tựa hồ đều đang chứng tỏ hắn chính là một tân binh mới với nghề
Thế là ánh mắt của Phong Huống và Đoàn Thụy Tín tựa hồ cùng lúc trở nên có chút lo âu.
Trong lòng của Phong Huống càng thêm hối hận, lão không nên dẫn Doanh Thừa Phong đến đây xấu mặt.
Lão cũng là một linh sư, tuy là thợ rèn sở trưởng về chế tạo Linh Binh. Nhưng lại cũng biết, đối với tân binh mà nói từng bước tiến hành mới là lựa chọn tốt nhất của bọn họ.
Mà Định Thần đan tuyệt đối không phải là đan dược mà tân binh gì có thể chế luyện. Cho dù là Bành Hành Nghị linh sư Bạch Ngân Cảnh lúc chế luyện đan này cũng cẩn thận tỉ mỉ, không dám có chút phân tâm.
Còn Doanh Thừa Phong…
Lúc này đã không có ai để mắt tới cái lò luyện đan này.
Chỉ là Doanh Thừa Phong chẳng hề hay biết về thái đội của mọi người xung quanh.
Hắn chăm chú nhìn lò luyện đan trước mặt. Và ký ức của Trí Linh càng là kết tụ trong đầu, không ngừng bắt chước đủ loại biến hóa.
Kỳ thật, sau khi hấp thụ ký ức cho Đan Lô Khí Lính, Trí Linh đã có kinh nghiệm phong phú không gì sánh bằng.
Những kinh nghiệm này hơn hẳn Bành Hành Nghị. Có thể nói Trí Linh lúc này đã là nhân vật cấp đại sư đỉnh đỉnh trong Chế Đan Sư Hoàng Kim Cảnh.
Với năng lực của Trí Linh, đừng nói là chế luyện một viên Định Thần đan nhỏ nhoi. Cho dù là Hoàng Kim Phá Cảnh đan cũng có phần nắm chắc nhất định.
Nhưng đáng tiếc là, tất cả cái này đều phải xây dựng trên tiền đề sử dụng lò luyện đan siêu phẩm chế luyện đan dược.
Nhưng bây giờ lò luyện đan siêu phẩm không có, chỉ là miễn cường xem lò luyện đan loại lớn là linh khí.
Lò luyện đan bình thường và lò luyện đan siêu phẩm là khác nhau một trời một vực. Xác suất muốn chế luyện ra đồ tốt càng khó không gì bằng. Hơn nữa sử dùng loại lò luyện đan này, còn phải suy nghĩ đến thay đổi của nhiệt độ và đủ loại nhân tố bất ngờ khác. Tuyệt đối là chuyện hao tâm tổn sức.
Cho nên Trí Linh liều mạng hấp thụ chân khí của Doanh Thừa Phong, tiến hành tính toán mức độ lớn nhất. Nó kết hợp ký tức mà Đan Lô Khí Linh học được trong đó với hiện thực, đồng thời tiến hành ưu hóa tổ chức lại. Cho nên mới làm động tác của Doanh Thừa Phong có chỗ không giống với Bành Hành Nghị.
- Tăng nhiệt độ lên thêm một bậc, nhanh lên. Bỗng nhiên, Doanh Thừa Phong lớn tiếng quát.
Người đàn ông phụ trách kéo ống bễ đã đổi chỗ. Lần này hai người kéo ống bể thầm rùng mình, liền vội vàng gia tăng tốc độ.
Cùng với bọn họ dốc sức kéo đẩy, ngọn lửa nhanh chóng bốc cháy hừng hực. Cùng lúc đó, nhiệt độ của lò luyện đan nhanh chóng tăng lên.
Lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong hoàn toàn phóng ra. Tất cả biến hóa trong lò luyện đan, cho dù là thảo dược nhỏ nhất hoàn tan kết hợp lại, đều không thể chạy khỏi tri giác của nó.
Lúc này vì đột ngột tăng nhiệt độ, cho nên trong lò luyện đan đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Dịch thể và những thảo dược mà hắn ban đầu bỏ vào hòa quyện vào nhau, tạo thành một lớp đan dịch màu trắng sữa.
Khóe miệng của lão lộ ra nụ cười thản nhiên. Tới bước này, Định Thần đan đã hoàn thành hơn một nữa.
Nhưng Bành Hành Nghị, và thậm chí cả những đệ tử đặc chuyên lúc này lại là ai nấy đều sắc mặt khẽ biến.
Lúc chế luyện đan dược, quan trọng nhất là duy trì ổn định độ lửa của lò. Nhưng Doanh Thừa Phong lại lúc nóng lúc lạnh, làm bọn họ cùng lúc tiếc xót cho đan dược luyện đan này, cũng thầm trách tên phá gia chi tử này.
Bọn họ tận đáy lòng tin rằng, lần thử nghiệm này của Doanh Thừa Phong tuyệt đối sẽ lấy thất bại để kết thúc.