Taobao Tình Thú Kí Sự

Chương 9: Chương 9




CHƯƠNG 9.

 

Dương Khinh Phong đúng là đã nhịn lâu lắm rồi, ngày ngày nhìn bé thỏ nhỏ hắn đã có những suy nghĩ đen tối, đó là đẩy ngã cậu rồi hung hăng xỏ xuyên qua, đến hôm nay cuối cùng cũng có thể được như nguyện, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Sự việc xảy ra hôm nay cũng không nằm ngoài dự kiến của hắn, tỏ tình cũng đã tỏ tình, Lăng Mộc cũng thừa nhận thích hắn, giờ chỉ còn việc đặt cậu dưới thân mà khi dễ thôi. Từng bước từng bước đưa thỏ nhỏ vào bẫy rập khiến hắn có cảm giác hưng phấn lan tỏa tràn khắp lỗ chân lông, hạ thân cương cứng đau nhức, hận không thể ngay lập tức xâm chiếm cậu.

Mà Lăng Mộc lúc này cũng cảm thấy được vật nào đó nóng như lửa dán ngay trên đùi mình, màu phiếm đỏ giờ đây đã không còn chỉ ở tai mà đã lan tỏa ra toàn thân, thế nhưng trong lòng cậu vẫn có chút mâu thuẫn, người đàn ông này…….chính là học trưởng cậu luôn kính ngưỡng……..Vậy mà……..vậy mà…….

“Anh……..Anh không thể lừa gạt em…..Aha….” Đúng lúc đó, Dương Khinh Phong đột nhiên liếm lên vành tai Lăng Mộc, khiến cậu run rẩy, thiếu chút nữa không nói rõ thành lời.

“Haha, anh đâu có lừa em. Trải qua cả một quãng thời gian dài như thế, chẳng lẽ em không có cảm giác gì sao? Mỗi ngày anh đều đúng giờ tới thư viện là vì cái gì……”

Khóe mắt Lăng Mộc có chút phiếm đỏ: “Thế nhưng….. anh rõ ràng đã có bạn gái rồi mà……”

“Ai cơ?” Dương Khinh Phong sửng sốt.

“Cô gái lần trước ngồi cạnh anh đó……..”

Dương Khinh Phong nghiêm túc nhớ lại, nhưng vẫn không có tý ấn tượng nào, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Mỗi lần anh tới thư viện đều có nữ sinh bám theo, anh thực sự không nhớ rõ, nhưng anh thật sự không có gì với mấy cô nàng đó đâu, anh cũng càng không có bạn gái, bởi vì anh không thích phụ nữ”.

Dương Khinh Phong nói xong câu cuối cùng, mặt Lăng Mộc lại lập tức ửng đỏ, thầm mắng bản thân vô dụng, sao cậu cứ đỏ mặt trước người mình thích như vậy chứ, mất mặt quá đi !!?

“Nhưng……anh……anh bán thứ kia……” Lăng Mộc nghĩ sao cũng thấy có gì đó rất quái……… Nam thần trong tưởng tượng của cậu không ngờ lại là chủ shop hạ lưu bán đồ chơi tình thú trên taobao…… Hình như không hay lắm đâu…..

“Bán thứ kia chỉ vì muốn nghịch chút thôi, nhưng không ngờ Tiểu Mộc cũng muốn mua, vì sao vậy?”

Câu hỏi của Dương Khinh Phong hoàn toàn đã đánh bại Lăng Mộc mất rồi, đúng vậy….. bản thân cậu còn mua…… sao có thể trách cứ người ta…… Lúc này hắn lại nói tiếp: “Chẳng lẽ là do anh khiến em cảm thấy cô đơn, nên mới chạy đi mua thứ kia, sau này ông xã nhất định sẽ thương em hết mực!”

Danh xưng “ông xã” đã khiến Lăng Mộc toàn thân tê liệt, giống như nãy giờ chỉ có học trưởng tấn công mà cậu chỉ có thể phòng thủ, tùy ý cho hắn trêu chọc….. Nhưng vì sao mỗi khi hắn cố tình ăn hiếp cậu, cậu lại cảm thấy an tâm thế này……

Đúng lúc này Lăng Mộc mới đột nhiên nhớ tới một vấn đề. Hơn nữa còn là một vấn đề cực kì nghiêm trọng!!

“Từ từ!!”

“Lại chuyện gì nữa?” Dương Khinh Phong thực sự không nhịn nổi nữa rồi, thế nhưng bé thỏ nhỏ bên dưới cứ cố tình hỏi rất nhiều vấn đề, còn cách nào khác đâu, vì tính phúc*  trong tương lai……hiện tại mỗ** chỉ có thể nhẫn nại.

“Không phải anh đã có bạn trai rồi hay sao?!” Lăng Mộc đột nhiên nhớ tới lời nói của Dương Khinh Phong ngày trước….. hắn rõ ràng nói đã có bạn trai….thậm chí còn……còn nói nói sẽ để bạn trai hắn dùng thử loại thuốc đó.

Dương Khinh Phong bật cười: “Em thực sự để ý sao?”

Mỗ thỏ con thành thật gật đầu.

“Anh nói cho em biết, anh chưa từng có bạn trai, ngày trước nói với em những lời đó cũng vì muốn trêu em thôi, à, nếu suy xét kĩ, thì anh đã ảo tưởng ra dáng vẻ lúc dùng thuốc của em rồi miêu tả lại đấy. Giờ nếu Tiểu Mộc đồng ý, chúng ta cùng nhau thực hiện những bước ấy nhé, anh nhất định sẽ tận tâm hết sức, tuyệt đối so với tưởng tượng của em còn thích hơn nhiều!”

Mặt Lăng Mộc triệt để bốc cháy, đúng lúc này Dương Khinh Phong hôn mạnh xuống, không cho cậu cơ hội để hỏi nữa, nếu nhịn nữa chắc chắn thật sự liệt dương mất!

“Ưm…….ahhh……..” Khác với nụ hôn nhẹ trước đó, lúc này học trưởng đã trực tiếp vươn đầu lưỡi tiến vào bên trong, cuốn lấy đầu lưỡi cậu, hơn nữa càng hôn càng sâu, Lăng Mộc đã hoàn toàn gục ngã trước kĩ thuật hôn cao siêu của hắn. Ngay cả cơ hội mắng bản thân vô dụng cũng không có……

Vừa hôn, tay Dương Khinh Phong vừa tiến sâu vào áo ngủ của Lăng Mộc, ngay khoảng khắc chạm tới làn da ấy, hắn đã bị kích thích tới run rẩy. Mọi chuyện đều phát triển quá nhanh……. Nhưng hiện tại muốn đẩy hắn ra cũng không kịp nữa rồi……. Lăng Mộc càng nghĩ càng không muốn thừa nhận, sâu trong nội tâm vẫn cảm thấy thích nụ hôn âu yếm của học trưởng, giống như khoảng trống cô đơn bất lâu nay cuối cùng cũng được lấp đầy.

Càng dây dưa càng kịch liệt, nước bọt Lăng Mộc chưa kịp nuốt xuống sẽ được học trưởng hút lấy, phát ra tiếng nước *** mĩ, trong không khí bắt đầu dấy lên nồng đậm hơi thở ***, cậu cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng.

Áo ngủ không biết bị cởi ra lúc nào, Dương Khinh Phong lúc này mới buông tha làn môi mềm của Lăng Mộc, bắt đầu chuyển sang yết hầu gợi cảm, toàn thân Lăng Mộc run kịch liệt.

“Nơi này của Tiểu Mộc thật mẫn cảm!!” Dương Khinh Phong vừa cười đểu, cúi xuống liếm liếm, hắn phát hiện ra phản ứng của cậu tuy trúc trắc nhưng vẫn thập phần đáng yêu nhé. “Đã từng tự an ủi chưa? Hoặc đã từng nghĩ muốn làm với anh chưa?!”

Câu hỏi của Dương Khinh Phong khiến Lăng Mộc xấu hổ cực độ, hận không thể chui gọn vào trong chiếc gối, nhưng cuối cùng vẫn phải gật đầu thừa nhận, mắt nhắm chặt không dám nhìn hắn.

Dương Khinh Phong không ngờ bé thỏ nhỏ này lại thành thật đến thế, tâm trạng vô cùng vui vẻ cúi xuống cắn lên đầu ngực Lăng Mộc. “Vậy Tiểu Mộc nói cho anh biết, em tự an ủi như thế nào hả?”

“Em……không muốn……..” Sao có thể nói ra chuyện đáng thẹn vậy chứ, cậu nhất định sẽ không nói với học trưởng đâu…….

Thật ra Dương Khinh Phong cũng không cưỡng ép cậu phải nói, hắn đưa tay xuống phía dưới, phát hiện ra Lăng Mộc đã có phản ứng khiến hắn có chút kinh ngạc. Xem ra cậu thực sự rất mẫn cảm, chỉ hôn thôi cũng có thể cương. Nhưng càng như thế hắn càng thích.

“Đã chạm tới nơi này chưa?” Âm thanh trầm thấp từ Dương Khinh Phong như ma chú, khiến Lăng Mộc không tự giác gật đầu.

“Vậy……phía dưới này…….” Dương Khinh Phong cố tình chạm vào lỗ nhỏ nào đó đang khép chặt, càng lúc hắn càng cảm thấy hưng phấn.

“Chỗ đó……có ai đụng tới chưa?”

“Không…….không có……..”

“Đã từng ảo tưởng học trưởng tiến vào nơi này của Tiểu Mộc chưa?” Hắn cười gian, ngón tay vẽ vòng tròn, xoa đều bên ngoài đóa hoa nhỏ.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.