Dịch giả: VoMenh
Dương Húc Minh dửng dưng đứng yên tại đó dù nghe thấy tiếng rên la thảm thiết vang lên ngay từ phía sau lưng hắn.
Hắn thấy rõ đôi tay nhỏ nhắn của Tiểu Tư đang lần mò từ trong túi áo của hắn, ra sức lôi kéo một cái gì đó.
Thứ đồ vật dị thường trên lưng Dương Húc Minh cơ bản là không thể kháng cự nổi với sức lôi kéo của Tiểu Tư.
Dù phạm vi vồ bắt của Tiểu Tư khá nhỏ, nhưng nếu bị cô ấy tóm được, thì ngay cả Lý Tử cũng khó mà giằng lại được thứ mà cô bé ấy muốn kéo vào nha!
Ví dụ như lúc Dương Húc Minh bị Tiểu Tư tóm vào lần trước, ngay cả Lý Tử cũng khó mà thành công giành lại hắn kia mà, huống chi con Lệ quỷ yếu gà mọc ra sau lưng hắn hiện tại. Cuối cùng, đồ vậy đó chấp nhận bỏ cuộc. Một thứ gì đó đen đúa giữa bóng tối đặc quánh trong tòa biệt thự bị Tiểu Tư bắt lấy, lôi vào bên trong quyển nhật ký nhỏ nhắn hồng hồng. Cả không gian lại chìm vào yên lặng lần nữa. Dương Húc Minh đứng yên tại đó, đóng chặt mồm; bên trong phòng ngủ cũng khó có bất cứ âm thanh kỳ quái nào vang lên nữa - tựa như lệ quỷ bên trong căn phòng ấy đã hoàn toàn biến mất.
Hoặc là, có lẽ nó không dám đi ra?
Thế nhưng Dương Húc Minh không hề nghĩ là nó thật sự sợ mình nha!!!
Nếu con quỷ đó thật sự sợ hắn, thì sẽ không đánh lén hắn như vừa rồi. Hắn đoán rằng thứ khiến con quỷ trong căn phòng đó sợ hãi chính là một đầu Lệ quỷ khác tồn tại trong tòa biệt thự này - có lẽ chính là con nữ quỷ tại phòng chứa búp bê ở tầng hai.
Mục đích chính của hắn đến đây là để tìm thanh vũ khí có thể gây tổn thương cho lệ quỷ, chứ không phải là đến để khu quỷ diệt yêu nha. Chỉ cần bọn yêu ma quỷ quái tại ngôi biệt thự này cam chịu giữ mình tại mỗi căn phòng, không ra ngoài trêu ghẹo hắn, thì hắn không cần thiết phải đuổi tận giết tuyệt.
Dĩ nhiên, hiện tại hắn làm gì có đủ trình để mà đuổi tận giết tuyệt người ta!!!
Sau khi xác nhận Tiểu Tư đã hoàn toàn nuốt vào con tiểu quỷ kia, Dương Húc Minh liền lê bước lên tầng ba. Hắn không quên thổi tắt ngọn nến đỏ, phòng ngừa hao phí ngọn nến nhân duyên quý giá này.
Trong khi chơi game thì ngọn nến đỏ lại hao hụt đi một ít làm Dương Húc Minh đau lòng khôn xiết. Nếu không phải do hắn sợ làm con nữ quỷ tại tầng hai thức giấc, thì hắn đã mạnh mẽ đá văng cửa chính của từng cái phòng ngủ, ra tay tàn sát hết bọn quỷ hồ nháo ở đây rồi. Cây đèn pin được hắn kẹp ngay nách, một tay cầm nến, một tay cầm nhành liễu đề phòng tình huống bất ngờ xảy ra. Đến giờ phút này, sự tính toán ban đầu của bản thân đã không còn ý nghĩa cho lắm.
Sau những giây phút giải trí trong game, hắn thấy rõ bọn lệ quỷ trong ngôi biệt thự đã cảm nhận được sự hiện diện của hắn. Con tiểu quỷ mọc ra trên lưng hắn có lẽ chính là tên ma cờ bạc đã chết thảm kia. Lúc sắp sửa vong mạng, nó còn thét lên thảm thiết là “Ta sai rồi! Ta sai rồi!” cơ mà. Hơn nữa, con quỷ còn lại - kẻ khống chế Dương Húc Minh chơi game cùng con ma cờ bạc kia - có lẽ chính là thằng nhóc con trai của ông chủ tòa biệt thự này, bởi vì đại khái thì cái năng lực đó sẽ phù hợp với cá tính của thằng nhãi con kia. Bên cạnh đó, hai cái bóng đen trong phòng tập thể thao đánh bi-da, dáng dấp có vẻ đờ đẫn, lại không có vẻ nguy hiểm cho lắm, Dương Húc Minh đoán rằng cấp bậc của bọn chúng cũng tương đương với con ma cờ bạc này, thậm chí yếu hơn.
Chẳng lẽ đó là anh em nhà họ Hồng? Nhưng là hai anh em đó vẫn còn sống mà, làm sao lại trở thành lệ quỷ xuất hiện tại nơi này được chứ?
Tổng kết lại, oan hồn duy nhất còn chưa xuất hiện chính là người cha giết con, ông chủ chân chính của tòa biệt thự này.
Lão ấy đạt đến đẳng cấp kinh khủng cỡ nào? Liệu có kinh khủng hơn nữ quỷ vô danh ở tầng thứ hai sao?
Khi Dương Húc Minh dạo bước ngang qua lầu hai, hắn liếc mắt qua phòng chứa búp bê một cái.
Trong bóng tối, hắn thấy có một đôi mắt loáng thoáng nhìn chằm chằm vào hắn thông qua khe cửa, hình như đó là một con búp bê thì phải.
Búp bê sống lại ư?
Dương Húc Minh vẫn tiếp tục đi thẳng lên lầu ba.
Hai con hình nhân đó toát ra một cỗ tà khí ghê rợn, hơn nữa tựa hồ là do con nữ quỷ đó khống chế. Dương Húc Minh tạm thời không muốn đụng độ với nó, bèn vọt thẳng lên lầu ba, tông mạnh cửa phòng ngủ của lão ba, nhoài người lách vào.
Sau khi Dương Húc Minh đóng sầm cánh cửa phòng ngủ lại, vạn vật liền im tĩnh, tựa như bên trong phòng và bên ngoài kia là hai cái thế giới khác nhau. Hắn vội thở phào nhẹ nhõm khi có thể còn sống đến hiện tại giữa cái cảnh “quần ma loạn vũ” trong tòa biệt thự quái đản như thế này, cảm giác cứ như sẽ luôn có một đầu lệ quỷ nhảy ra bóp chết hắn ở bất cứ một cái xó xỉnh nào đó.
Cái map này gắt hơn map ngôi nhà màu đỏ nhiều lắm nha!!! Chẳng biết sao này đi phó bản giới diện Bạch Ngọc Sách lại đáng sợ đến nhường nào nữa!
Hắn không dám nhanh nhẩu hành động trong căn phòng của lão cha. Tay lăm le đèn pin chiếu rọi khắp cả phòng, sau khi xác định không có bất cứ vật phẩm nào có thể đe dọa cái mạng nhỏ của mình, Dương Húc Minh bèn kiễng chân bước chậm đến cái giường duy nhất trong căn phòng ngủ.
Dựa vào tất cả các manh mối từ đầu đến giờ, chiếc giường mà Sinh Tử Lục mách hắn đi tìm rõ ràng là cái giường trước mặt này.
Đây là giường ngủ của lão ba, ông chủ của ngôi biệt thự ma ám này.
Chẳng lẽ mình phải leo lên đó nằm hay sao?
Dương Húc Minh đắn đo, lấy Sinh Tử Lục ra xem lại lần nữa:
Sau mười giờ đêm, đi vào tòa biệt thự có ma gần Bạch Vân sơn trang
Trước khi bọn chúng tỉnh lại thì chú em phải thăm dò hoàn toàn khu vực đó, tìm ra “cái giường” của hai năm về trước
Hãy lựa chọn đi - Chú em phải nằm vào đúng vị trí nơi người sống đã từng nằm trước khi hóa thành người chết, lúc đó, chú em sẽ có đáp án cho tất cả mọi chuyện.
Cảnh cáo: Tỷ lệ tử vong 50%, hãy lựa chọn cẩn thận.
Người sống tuyệt đối không được nằm tại vị trí của người chết nghỉ lưng.
... Những dòng này chính là manh mối quan trọng nhất mà Sinh Tử Lục cung cấp, nghĩa là hắn phải chọn một địa phương chính xác để nằm xuống, như vậy mới có thể tránh được cái tỷ lệ 50% tử vong kia. “Người sống tuyệt đối không được nằm tại vị trí của người chết nghỉ lưng” có thể ám chỉ là vị trí mà người cha nằm xuống ở thời điểm ông ấy mất mạng, vậy, chỗ đó cũng chính là vị trí mà người chết đang nằm nha!
Cuối cùng là ông anh Sinh Tử Lục đào tổng cộng bao nhiêu cái hố vậy?
Mặc dù phần trên còn có một câu “nằm vào đúng vị trí nơi người sống đã từng nằm” ám chỉ Dương Húc Minh phải nằm tại vị trí mà người cha đã nằm lúc sinh tiền, nhưng mà đoạn sau của cả câu nói đó có cảm giác sai sai thế nào ấy!
Trước tiên, Dương Húc Minh cúi xuống quan sát bên dưới gầm giường. Men theo sự di chuyển của ánh đèn pin, hắn thấy rõ một lớp bụi dày bám vào lớp sàn có nước sơn màu đen.
Vừa trông vào thì có thể đoán được là chẳng có ai nằm tại vị trí này gần đây nha!!!
Hắn chợt nhận ra một đặc điểm: căn phòng ngủ của lão ba này và căn phòng chứa búp bê có vị trí trùng khớp với nhau, chỉ là một phòng ở tầng ba, phòng còn lại thì nằm ở tầng hai.
Liệu rằng con ác quỷ đó không phải nằm dưới gầm giường, mà là nằm tại tầng hai ư?
Người cha này nằm trên giường ngủ, khác gì đang nằm trên đỉnh đầu của con Lệ quỷ kia?
Hắn làm một phép liên tưởng đến câu chuyện anh em nhà họ Hồng - con ác quỷ đó đã từng xuất hiện bên dưới ghê sopha mà, cho nên vị trí chính xác mà Dương Húc Minh cuối cùng nên chọn - là ở trên giường - đúng không nhĩ?
Giữa màn đêm đặc quánh, Dương Húc Minh do dự, khó lòng đưa ra quyết định sau cùng.
Đúng lúc này, có tiếng bước chân vang lên tại lầu hai của tòa biệt thự.
Vừa nghe âm thanh này, hắn biết rõ có thứ gì đó đang muốn tiến lên lầu ba. Dương Húc Minh biết rõ hắn không được phép do dự nữa.
Hắn cắn răng, nhảy lên nằm trên chiếc giường xa hoa này, nắm chặt nến đỏ trong tay.
Nằm trên chiếc nệm mềm mại, Dương Húc Minh liền nhắm chặt hai mắt.