Andrew vẫn đứng đực ra đấy. Đôi mắt của anh nhìn vào nơi vô định. Những kí ức của quá khứ vẫn cứ trôi về làm mờ đi mắt anh.
Khi đó buổi dạ hội kết thúc đã là hơn 9h. Mọi ngoài ra ngoài sự tiệc ngoài trời với các hoạt động như đốt lửa và cắt bánh gato chúc mừng tuổi 18, có cả một quầy bar mini ở đó nữa. Vì tiệc đêm được tổ chức trong khuân viên trường nên mọi người có thể chơi những trò chơi dưới nước trong bể bơi của trường.
Tiếng nhạc và tiếng hò hét của mọi người hòa trộn với nhau tạo nên những âm thanh xáo trộn. Nhưng những điều đó không ảnh hưởng đến cuộc trò chuyện của Andrew và Tiffany đang ngồi trong bar.
Họ nói chuyện với ánh mắt nhìn nhau một cách chăm chú, lắng nghe từng câu từng chữ một.
Anh yêu cô, anh yêu Tiffany mất rồi. Đó như là những lời thì thầm từ trái tim của Andrew như đang khao khát và bùng cháy một cách dữ dội. Nụ cười của Andrew không ngớt một chút nào kể từ lúc anh mời Tiffany khiêu vũ.
Cậu có nụ cười đẹp thật đấy - Tiffany mỉm cười.
Không đâu - Andrew xua tay - cậu mới đẹp, không hẳn là nụ cười, mà trong mắt mình mọi thứ... từ cậu đều toát ra một thứ gì đó rất đẹp đẽ - Andrew có hơi chút ngại ngùng khi nói.
Tiffany cười khúc khích
Cậu đang tán tỉnh tớ sao?
... - Andrew im bặt, không biết nên trả lời thế nào.
Thực ra từ trước đến giờ chưa có một người con trai nào nhìn tớ với một ánh mắt đắm đuối và mãnh liệt như vậy - Tiffany trầm giọng xuống.
Không để cho Tiffany nói tiếp, Andrew đáp lại
Nếu mà những cuốn sách không hấp dẫn mình thì có lẽ ... mình đã biết cậu sớm hơn - Andrew ấp úng.
Tiffany nghe xong liền lườm nguýt Andrew
Vậy tớ không hấp dẫn bằng những cuốn sách sao?
Andrew há hốc mồm không nói thêm được gì vì anh cũng không biết trả lời tiếp ra làm sao.
Thấy khuôn mặt cứng đơ của Andrew như vậy, Tiffany không tài nào nhịn được cười. Cô cười phá lên và lấy tay che miệng.
Thôi nào! Đừng cười mình vậy - Andrew thở dài với vẻ mặt bất lực.
Cậu như thỏi nam châm vậy - Tiffany điềm tỉnh lại nói.
Nam châm? Là sao?. Andrew lại suy nghĩ, ý cô ấy là gì?
Tiffany bỗng im bặt, cô nhìn ra ngoài và nghiêm túc nói.
Cậu biết đấy, trong tất cả các chàng trai, dường như chỉ có mỗi cậu khiến tớ bị thu hút'
Tay của Andrew hơi run, dường như anh muốn được cầm lấy tay của cô ngay lập tức và nói rằng mình thực sự yêu cô ấy rất nhiều, dù chỉ là khoảng thời gian ngắn ngủi trò chuyện nhưng cả hai người đều khiến đối phương bị thu hút. Có lẽ trái tim của hai người đang muốn nói lên điều gì đó nhưng không được, nó cứ đập nhanh một cách chóng mặt.
Mình cũng vậy - Andrew ngước lên nhìn ra phía ngoài - từ cái lúc cậu mặc chiếc đầm màu xanh bước vào... tớ chỉ nhìn mỗi cậu từ lúc đấy thôi
Tiffany từ nãy cứ tránh ánh mắt cảu Andrew, giờ nghe câu nói đó của Andrew xong, cô quay ra nhìn Andrew và mỉm cười.
Mình biết điều đó mà
Andrew cười và không nói gì. Hai người sát lại gần nhau hơn. Đôi mắt cả hai chìm đắm trong đối phương. Tim của Andrew đập mạnh đến nỗi chính anh cũng nghe thấy nó. Khi đó, đôi môi của hai người chỉ cần một chút, một chút nữa thôi là có thể hòa quyện vào nhau.
Nhưng...
Này Andrew!!! Ra đây đi mau lên! - Tiếng gọi lớn đến nỗi Andrew giật mình quay ra.
Tiffany ngại ngùng, và lúng túng tránh mặt đi.
Andrew tỏ vẻ tiếc nuối, nhìn Tiffany mà mắt chớp liên tục.
Lũ bạn của anh đến gần. Cầm lấy ly cocktail để sẵn trên quầy và thúc cùi trỏ vào người Andrew
Này, tiệc đêm như thế này mà không nhảy nhót gì thì tiếc lắm
Mấy cậu bạn cũng hùa theo
Đúng vậy Andrew, chơi hết mình đi nào
Andrew không biết đáp lại như thế nào, vẻ mặt anh khó xử, anh lúng túng quay sang nhìn Tiffany khi đó cô hơi cúi đầu xuống và hớp một ụm cocktail.
Ô, Tiffany ở đây này
Tiffany bất giác nhìn lên, hóa ra là mấy cô bạn của cô.
Chà chà, cậu làm gì ở đây vậy? Tiffany
Tiffany ấp úng
Chúng mình chỉ đang nhìn ngắm xung quanh tý thôi mà
Cả đám tỏ ra vẻ mặt khó hiểu nhìn hai con người - Andrew và Tiffany đang ngồi dưới ghế và cùng nhau ngắm xung quanh thôi sao?
Thôi, chúng ta hãy vào nhảy đi, đừng chần chừ nữa - Alex hô lên.
Mấy cô bạn của Tiffany cũng hú hét lên
Quẩy hết mình đi nào!!!
Alex cẩm cánh tay kéo Andrew trong sự ngạc nhiên. Nhưng Andrew khựng lại, quay ra nhìn Tiffany, anh giơ bàn tay ra:
Cậu cũng ra cùng với mình chứ?
Tiffany ậm ừ và bối rối
Thôi nào Tiffany! Ra đi nào - Mấy cô bạn đứng cách một đoạn cổ vũ.
Nghe xong, cô mỉm cười và cầm lấy tay Andrew. Andrew cũng đáp lại với cô bằng nụ cười. Họ kéo nhau vào đám đông cuồng nhiệt hòa mình vào trong đó.