Tây Lam Yêu Ca

Chương 243: Chương 243: Hồng Hoang Cổ Mộ




Thế kỷ hai mươi mốt.

Rừng núi nguyên thủy, cây cối tĩnh mịch, xa xa có một nhóm người không ngừng gạt đám cỏ dại rậm rạp xung quanh, giống như đang tìm kiếm gì đó, dần dần đi về phía này, đồng thời cơn gió thoang thoảng còn truyền tới âm thanh oán giận đứt quãng.

“Anh cả, cái nơi này ngay cả chim cũng không thèm làm ổ, rắn cũng không thèm ngủ đông, anh xác định chúng ta có thể tìm ra cổ mộ thần bí sao?”

“Cứ từ từ tìm đi, giác quan thứ sáu của công chúa nhỏ sẽ không sai.” Đẩy gọng kính trên mũi, nam tử trẻ tuổi được gọi là ‘anh cả’ kia ôn hòa nói.

“Gì mà giác quan thứ sáu, rõ ràng đứa nhóc kiêu căng kia xem TV đến hỏng đầu rồi, thế nhưng bảo chúng ta tới nơi này tìm lăng nữ nhân được bồi táng cùng Tần Thủy Hoàng gì đó. Đùa gì chứ. Lăng của Tần Thủy Hoàng dễ tìm vậy sao? Phần mộ tổ tiên cổ xưa dễ lấy vậy sao? Lão hoàng đế tàn bạo hung ác lưu danh thiên cổ kia so với hồ ly còn đa nghi hơn. Thỏ khôn còn có ba hang, lăng mộ của lão không biết rốt cuộc có bao nhiêu cái, này bảo chúng ta làm sao mà tìm?”

Đầu năm 2010, sau khi bộ phim điện ảnh Thần Thoại được trình chiếu dâng lên một cơn sốt làm biết bao nam nữ hưng phấn. Đương nhiên, việc này vốn chẳng liên quan gì tới loại người như bọn họ. Dù sao họ vốn chẳng có hứng thú gì với loại phim truyền hình dài tập này, cũng cơ hồ không xem tới.

Nào ngờ, công chúa nhỏ của ông chủ nhà bọn họ vô tình cũng yêu thích.

Đối với chuyện tình tuyệt đẹp trong Thần Thoại, công chúa nhỏ chỉ mới tám tuổi không có cảm giác gì, bất quá lại vô cùng thích thú với tình tiết Lệ phi được bồi táng cùng lăng Tần Thủy Hoàng sau ngàn năm vẫn bất biến ở cuối phim, cả ngày cứ muốn bọn họ đi đào phần mộ tổ tiên người ta, xem xem có trùng hợp gặp được cổ nhân ngàn năm trước hay không.

Công chúa nhỏ kích động một trận, nào ngờ ông chủ vốn vẫn cưng chiều công chúa thế nhưng lại mặc kệ đứa cháu gái mỗi ngày lẽo nhẽo theo sau, quấn quít, bảo bọn họ chui vào rừng sâu núi thẳm, từ nay về sau cắm rễ trong rừng làm người rừng nguyên thủy.

Thần a, này xem là báo ứng sao?

Báo ứng hành động tàn ác bị gọi là ‘lũ sâu mọt của giới khảo cổ’, ‘đám trộm mộ hung ác’, ‘những kẻ cướp bóc kinh hoàng’ trước kia sao?

Làm kẻ trộm mộ chuyên nghiệp cũng có thể xem là đột khảo cổ tư nhân a, tuy tiếng tăm của bọn họ trong giới khảo cổ không tốt, thậm chí có thể nói là làm nhóm lão già cũ kỹ nghiêm cẩn trong giới tức đến giơ chân, hận không thể rút xương lột da, quất roi, nhưng bọn họ vẫn rất có đạo đức nghề nghiệp nha.

Ít nhất, sau khi lấy hết những thứ giá trị, bọn họ vẫn giữ nguyên xi như trước, chờ sau này nhóm khảo cổ tiến vào thực thuận tiện, không cần bận rộn đào xới a.

Tuy nhóm lão già cũ kỹ kia tựa hồ không hề cảm kích.

Lần nào cũng cẩn thận công tác chuẩn bị, sau đó đầy vui sướng tiến vào, đối mặt là cổ mộ trống rỗng. Những thứ lưu lại cơ hồ rất ít, vì thế nhóm khảo cổ học bận rộn nửa ngày lại tràn đầy khẩn trương cùng hưng phấn thoáng chốc há hốc mồm, tức tới muốn hộc máu.

Cứ việc đám trộm mộ kia làm bọn họ hận đến nghiến răng, hơn nữa lần nào cũng chuẩn xác đánh cắp trước bọn họ một bước, tuy hận không thể lột da rút xương quăng vào chảo mà nấu nhưng cũng không thể không thừa nhận trình độ của ‘tai họa giới khảo cổ’ kia rất cao.

Thậm chí so với nhóm khảo cổ học chuyên nghiệp bọn họ còn chuẩn xác hơn.

Ngay cả vị trí của cổ mộ mà nhóm khảo cổ chuyên nghiệp có dụng cụ đầy đủ không biết chính xác, thế nhưng đám trộm mộ kia lần nào ra tay cũng thần không biết quỷ không hay. Đợi đến lúc bọn họ tìm được thì đại đa số đều là những bức bích họa khắc trên tường không thể mang đi được linh tinh.

Thật khóc không ra nước mắt, trong lòng cũng hộc hết ba lít máu.

Đương nhiên, đám trộm này sở dĩ có thể trở thành ‘châu chấu trong giới khảo cổ’, ‘cơn lốc bạc càn quét giới khảo cổ’ không thể không nói tới công của công chúa nhỏ nhà ông chủ.

Đứa bé gái kia từ khi sinh ra đã rất thông minh, hơn nữa giác quan thứ sáu chính là máy chỉ đường chính xác cho công việc đào bới của bọn họ.

Đám lão già của giới khảo cổ kia muốn so tốc độ với bọn họ tự nhiên có thúc ngựa cũng đuổi không kịp.

Chính là lần này giác quan thứ sáu của công chúa nhỏ có phải đã bị lỗi không a? Hoặc này căn bản là trò đùa dai của công chúa nhỏ? Gì mà bảo bọn họ tới đây tìm hồng hoang cổ mộ, có lầm không a? Nơi này thực sự có cổ mộ sao? Không phải công chúa nhỏ xem TV riết rồi thấy ảo giác đi?

“Hồng hoang cổ mộ, hồng hoang cổ mộ, chúng ta rốt cuộc phải tìm lăng Tần Thủy Hoàng hay là hồng hoang cổ mộ a? Công chúa nhỏ rốt cuộc nói là người nào? Chúng ta rốt cuộc phải tìm thế nào a? Ở đây trừ bỏ cây thì chính là cây, ngây người gần một tháng cũng không thấy tòa hồng hoang cổ mộ mà công chúa nhỏ nói a!”

Buồn bực gãi đầu, một người dáng vẻ cao to khôi ngô gào lên.

“Đúng vậy! Công chúa nhỏ tuy thông minh, chỉ số thông minh cao tới thái quá, bất quá dù sao cũng chỉ là một đứa nhỏ mới tám tuổi thôi a.”

Một đứa nhỏ tám tuổi, có thể trông chờ cái gì? Cho dù công chúa nhỏ có chỉ số thông minh cực cao, so với đám nhóc đồng lứa cũng thành thục hơn, nhưng dù sao vẫn chưa trải nghiệm nhân sinh a!

“Vì cái mao gì chúng ta phải tới cái nơi rừng sâu núi thẳm chim cũng chê này a, chẳng lẽ không còn nơi nào khác để đi sao?” Cầm nhánh cây thô trong tay mạnh mẽ gạt đám cỏ dại mở đường, một thanh niên dáng người gầy gò trong đội không khỏi oán giận.

“Ở trong này tìm gần một tháng rồi, nếu còn tìm không thấy, sau khi trở về tôi nhất định phải hung hăng đánh mông công chúa nhỏ một phen, để nhóc con tinh quái mỗi ngày giả vờ làm người lớn kia biết tay. Xem còn dám xem thường tôi không.”

“Haiz! Này là bảo chúng ta đi tìm lăng Tần Thủy Hoàng hay tìm Atlanis mất tích vậy.”

“Atlanis? Đó là gì vậy?” Người cao lớn nghi hoặc.

“A Lôi, bình thường bảo cậu đọc nhiều sách một chút rồi mà không chịu nghe, hiện giờ mới thất học như vậy, bảo chúng ta nói sao đây hả? Chúng ta chính là những nhà khảo cổ hoàn mỹ nhất, sao có thể cái gì cũng không biết? A Túy, cậu giải thích cho cậu ta hiểu cái gì là Atlanis mất tích đi!”

“Hắc hắc, cậu cũng biết tôi từ nhỏ không thích đọc sách rồi. Vừa nhìn thấy sách liền buồn ngủ, thật vất vả tỉnh tỉnh mê mê học xong trung học, rốt cuộc cũng được giải thoát. May mắn, tay nghề tổ truyền trong nhà ta học thực giỏi, thực hứng thú với công việc đào mộ a.” Người cao to gãi gãi đầu cười ngốc nói.

“Atlanis là A Đặc Lan Đế Tư, một thành phố mất tích. Được xem là nền văn minh siêu việt hơn mười sáu ngàn năm trước công nguyên, là thế hệ thứ tư của nhân loại, cũng được xem là thời điểm có nền văn minh cao nhất, cuối cùng bị hủy diệt trong một trận đại hồng thủy khủng khiếp.” Nam nhân bị điểm danh đẩy gọng kính trên sóng mũi, thản nhiên nói.

“Nghe nói, trước khi trận đại hồng thủy ập tới, trên địa cầu có tồn tại một mảnh đại lục được gọi là ‘đại tây châu’. Nơi đó sau này đã chìm nghỉm dưới đáy biển. Thẳng đến một thế kỷ nay, các nhà khảo cổ học ở đại tây dương đã tìm được di tích nền văn minh tiền sử, tựa hồ muốn xác minh sự tồn tại của đại tây châu.”

“Ách… đừng nói ngày nào đó công chúa nhỏ ngây thơ muốn chúng ta đi tìm nền văn minh tiền sử siêu việt kia chứ? Mũi của ta còn chưa tiến hóa đến mức có công năng tự do hít thở mà tung tăng bơi lội ở đáy biển sâu một ngàn mét đâu a!” Tiếng kêu rên vang dội!

“-__-||| … Atlanis… May mắn lần này muốn chúng ta chui vào rừng sâu núi thẳm tìm kiếm hồng hoang cổ mộ, ta không muốn đeo bình dưỡng khí mà lượn lờ dưới biển đâu.”

“-__-||| … Aha ha ha, ách, cái kia, sức tưởng tượng của công chúa nhỏ đúng là vô hạn, thực phong phú a! Ha ha ha!” Nghe mấy người đi trước nói chuyện, vẻ mặt của đám người đều trở nên túng quẫn, cảm giác chân mày của mình cũng bắt đầu run rẩy.

“Sau khi trở về nhất định phải đề nghị ông chủ, vì an toàn sinh mệnh của chúng ta, nhất định phải bắt công chúa nhỏ tránh xa TV. Cho dù là máy tính cũng phải cách ly nốt.”

Bằng không ngày nào đó công chúa nhỏ lại thấy cái gì đó, tỷ như ‘thám hiểm khoa học— tìm kiếm thành phố Atlantis mất tích’ thì bọn họ phải làm sao bây giờ a!

“Đây là nhiệm vụ gian khổ bậc nhất, quá xa xôi nặng nề với chúng ta a!”

Công chúa nhỏ tuy chỉ mới tám tuổi nhưng chỉ số thông minh lại không giống những bé gái bình thường. Ngay cả tính tình cũng không ngây thơ hay khờ dại như đám trẻ cùng lứa.

Lúc năm tuổi, đứa bé kia đã được xem là cao thủ máy tính, năm bảy tuổi đã hack được máy tính của anh.

Làm một cao thủ hacker số một số hai trong giới, có thể xem là quân sư trong đội ngũ ‘khai quật tư nhân’, tuy lần đó vì quá xem thường cùng sơ ý mới bị công chúa nhỏ xâm nhập thành công, nhưng quả thực cũng đã phá vỡ thành tích bất bại trước đó. Không thể không thừa nhận, kia thật sự là đứa bé gái thực thông minh gian xảo.

Nghĩ tới ác ma trong khu nhà cao cấp kia, mọi người đồng loạt rùng mình một cái, không khí nhất thời có chút nặng nề. Mà lúc này, thanh niên mở đường đột nhiên kinh hỉ hô to.

“A, anh cả, mau tới xem này, tìm được rồi, nơi này có một cánh cửa đá. Khẳng định là cửa vào tòa hồng hoang cổ mộ mà công chúa nhỏ nói trước lúc chúng ta đi.”

“Ở đâu? Xem ra giác quan thứ sáu của công chúa nhỏ lại linh nghiệm. Tuy lần này phí thời gian không phải dài bình thường a.” Nhìn cánh cửa bí mật nằm ẩn sau bụi cỏ dại, nam tử hòa nhã dẫn đầu không khỏi cười nhẹ.

Hồng hoang cổ mộ thời viễn cổ, kì thực trong lòng bọn họ cũng thực hiếu kì. Dù sao bọn họ cũng vì thực yêu thích đối với đồ cổ nên mới chọn lựa nghề này a! Cho dù thanh danh trong giới khảo cổ chỉ là loài sâu hại. Bất quá cũng may, tất cả mọi người đều không để tâm cái nhìn của người khác.

Cứ tùy tâm thôi!

Lấy dụng cụ chuyên dùng để trộm mộ, mọi người phối hợp thực ăn ý, thoáng chốc đã mở được cửa đá. Nam tử dáng người cao lớn thủ phía sau, mọi người cẩn thận đi vào tòa hồng hoang cổ mộ mà có lẽ sẽ kiếm được thu hoạch ngoài ý muốn theo giác quan thứ sáu của công chúa nhỏ.

Có lẽ chủ nhân của cổ mộ này không phải nhân vật lớn thời xưa, vật phẩm bồi táng thật sự đơn sơ, hoàn toàn không thể so sánh với những cổ mộ chất đầy vật phẩm tinh mỹ mà bọn họ trộm trước kia.

Nhưng cố tình trong tòa cổ mộ trống trải trang trí qua loa này, lúc đi đến nơi sâu nhất thế nhưng lại phát hiện một gian cổ thất tràn ngập cảm giác thần bí.

Trong cổ phòng, nơi nơi là màn trắng nhẹ nhàng phấp phới, thậm chí lúc bọn họ đi vào còn cảm nhận rõ rệt cơn gió mát thổi quất vào mặt.

Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ cổ mộ này thông gió? Này căn bản không có khả năng. Cổ mộ làm gì có chuyện thông gió?

Nhưng này không phải điều làm bọn họ cảm thấy kinh ngạc.

Làm cả đám trợn mắt há hốc mồm chính là lúc bọn họ vô tình ngẩng đầu thì phát hiện đỉnh cổ thất này cư nhiên là một bức tranh sao trời thần bí.

Những ngôi sao lấp lánh che kín đỉnh thất, thoáng nhìn qua chúng đang chuyển động theo một quỹ tích thần bí, làm ý thức người ta dần dần bị hút vào đó.

Mà hình ảnh làm bọn họ cảm thấy hít thở không thông lại là thứ khác, giữa bầu trời sao thần bí đó là một tuyệt diễm thiếu niên tôn quý như thần linh, dung mạo xinh đẹp đến không giống người phàm đang nhắm chặt hai mắt, lơ lửng trên một trận pháp sao sáu cánh màu tím nhạt lẳng lặng ngủ say.

Mái tóc màu bạc dài chấm đất của thiếu niên nhẹ nhàng phấp giới, giữa tầng tầng màn trắng lại càng tăng thêm phần mông lung. Mà trên đôi mắt đang nhắm chặt của thiếu niên, hàng mi dày dường như khẽ rung động, cứ như tinh linh say ngủ bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại chứ không phải chủ nhân đã sớm chết đi của tòa cổ mộ.

“Đây là…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.