Tan học ngày hôm sau, nó ko thèm đi chung vs hai người kia nữa. Nó bắt đầu đi lượn để kiếm việc làm thêm để sinh tồn trong sáu tháng. Lượn hết chỗ nọ đến chỗ kia , quán nào cx bảo không cần người làm thêm. Thất vọng, nó lủi thủi bước đi chậm, mặt cúi sầm xuống, ko để ý xung quanh. Kết quả lại đâm sầm vào người khác.
- Ui cha!! Đau.- Nó ngước lên- Anh ko sao chứ?
Người con trai đó cx ngước lên:
- Không sao! Ớ, lại là em ah!
- Ơ, anh Tuấn, anh làm gì ở đây vậy? Đừng ns vs em là anh đi chụp ảnh đó nhá!- Nó nháy mắt tinh nghịch vs anh.
- Uk! Đúng rồi, nha đầu này hiểu anh đấy! Mà em đang làm gì ở đây vậy? Tan học lâu rồi sao không về nhà?- Giờ anh ms nhận ra.
Nó cười rồi gãi đầu chả biết trả lời như thế nào:
- Ah, thật ra thì em ..... em ... đang kiếm việc làm thêm ạ!- Nó ns xong thì ngượng đỏ
- Vậy sao? Hay em làm cho nhà anh nhé!- Anh cười dịu dàng và xoa đầu nó.
Chắc không ai biết rằng, trong anh có chút thán phục nó, anh có biết đi làm thêm đâu. Cả hai vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Đến nhà anh thì bỗng có người gọi cho anh:
- Em vào nhà trước đi! Anh nghe điện thoại lúc nhé.
Nó biết vào bằng cách nào chứ, trèo vào sao? Loay hoay một lúc thì thấy nút bấm chuông. Nó bấm 1 cái rồi đứng đợi. Rồi... đợi thôi
- Cháu là ai? Sao lại nhấn chuông.
Một người phụ nữ khoảng độ tuổi trung niên bước ra hỏi:
- Dạ...cháunói sao được ta chúa muốn xin làm thêm ạ!- Cuối cùng nó cũng nói ra.
- Được thôi, nhưng phải xem kĩ năng của cháu đã
Bà ấy dẫn nó vào trong nhà, lập tức liền sai nó đi quét nhà, quét xong rồi lau nhà, xong rồi lại rửa bát, giặt quàn áo,...
-Má ơi, sao mà nhọc vậy- Suy nghĩ mội hồi nó mới đi đến kết luận là: tại mẹ mà mik mới ra nông nỗi này( đứa con gái có hiếu của năm)
Lúc sau anh đi vào, đập vào mắt anh là lá đang nai lưng ra làm việc. Khi đó, anh đã ngây thơ và phán một câu kiến cho nó ko biết nói gì hơn:À, anh quên chưa nói với em là làm ở đây phải qua một bài kiểm tra nhỉ?!
Căn bản là bắt buộc phải như vậy, một gia đình giàu có như vậy, làm sao ai muốn làm cũng làm được, khoa huấn luyện này là điều đương nhiên.Sau ba ngày, cũng nhờ một phần vào sự giúp đỡ của anh mà mó đã được ở lại.