Tên Oan Gia Hách Dịch

Chương 11: Chương 11




Cũng được gần hai tháng khi nó bắt đầu làm thêm ở đây, mọi việc vẫn suôn sẻ như ý muốn cho đến khi....

Vẫn như bao ngày, nó vẫn đến đây làm việc, nhưng hôm nay nó đến, sao có chút gì đó là lạ, sao mọi người hôm nay nhìn bận rộn vậy, nhà cửa lại sạch sẽ nữa, Nó lại hỏi bà quản gia mới biết hôm nay ông bà chủ về. Thế là nó cũng ba chân bốn cẳng dọn nhà.

Gần 2 tiếng trôi qua, cái biệt thự này cũng trở nên hoàn hảo. Đợi thêm gần 15 phút nữa thì ông bà chủ về. hai người bước vào toát lên vẻ uy nghi đáng sợ, đàng sau họ là cô gái trạc tuổi nó nhưng...điều quan trọng là.....tại sao cô gái đó lại giống nó đến thế? Nó bất ngờ quá, không nghĩ mình và cô gái đó lại giống nhau như vậy!!!

Sau khi hỏi mọi người trong nhà thì mới biết đó là Phạm Nhu Hà, tuy là nhị tiểu thư nhưng lại là con nuôi.

Ngay từ lần đầu gặp gỡ, Nhu Hà đã không thiện cảm gì với nó bởi vì nó có gương mặt giống ả ta. Ả ta cho rằng khôn mặt nó giống bà Phạm thì sau này sẽ là nguy cơ nếu nó biểu hiện tốt trước mạt hai người.

- Chào cô, cô là giúp việc ở đây nhỉ? Giống tôi thật đấy, cái gương mặt này!-ả vuốt ve khuôn mặt cảu nó- Hi vọng cô không dùng nó để trèo cao!!

Lời nói của cô là có ý gì chứ, nó cần trèo cao làm gì? Mà sao cô ta lại nhìn nó với ắn mắt giết người như vậy chứ!

Khi ông bà Phạm bước ra ngoài, ả ta liền thay đổi thái độ mà sà vào long hai người làm nũng:

- Ba, mẹ, đi dừơng xa về mệt quá, con muốn có người mát xa cho con, con chọn một người được ko?- Ả thay đổi mặt như lật bàn tay vậy.

- Uk, con gái ngoan chọn một người tùy con đi!

Ả đc cơ hội,liền chỉ thẳng và nó và nói:

- Cô ta!

Thế là tất cả ánh nhìn đổ vào nó ngay cả ông bà Phạm. Cả hai người đều quá sock, tự hỏi tại sao nó lại giống... đến như vậy?!

Nhu Hà nghiến chặt răng lại, chỉ muốn thử nghiệm thôi mà đã như vậy, tiếp xúc lâu sẽ thành mối họa mất. Thế là ả bắt đầu tính kế đuổi nó đi!

Thế nhưng nó vẫn phải lên phòng hầu cho ả ta. Vừa mới bước vào phong ả đã giangs cho nó một cái bạt tai và mắng nó:

- Đê tiện, ghê tởm, cô bỏ bùa ba mẹ tôi ah. sao vừa nhìn thấy cô họ lại đơ đến như vậy!- ả ko những tìm cách đuổi nó đi mà còn phải tìm cách giết nó nữa vì ả sợ nó chính là con đẻ của ông bà Pham.

Nêu ko phải vì miếng ăn, vì trong quy định trong nhà là phải tôn trọng ông-bà-cậu-cô chủ thì nó đã đánh cho nhỏ này một trận rồi bỏ đi rôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.