Tên Oan Gia Hách Dịch

Chương 12: Chương 12




Đây là buổi đi làm thêm đầu tiên mà nó cảm tháy ức chế như vậy trong suốt hai tháng qua. Hết buổi, nó hậm hực bỏ về...

Sáng hôm sau, sau khi xả đc một chút streess bằng việc chơi game thì nó có vẻ tốt hơn và đi học cùng hai con bạn.khi vào lớp, ba ng` tụ tập lại nói chuyện để bàn đi chơi qua mùa kiểm tra một tiết. Cả ba dâng nói chuyện vui vẻ thì đến giờ vào học, sock hơn nữa là khi.. gvcn nói là có học sinh mới... và ng`đó chính là... ả Nhu Hà:

- Giới thiệu vs các em, đây là bạn Nhu hà. Bạn mới ở nước ngoài về nêm chúng ta giúp đỡ bạn nhiều nhé- Cô Hiền vui ve nói với tụi nó, còn ả ta, trưng ra nụ cười thật giả tạo.

Bỗng Tuệ quay sang nói vs nó:

- Nụ cười giả tạo vl, tao chả thích chút nào. Loại này ko ngoan hiền chút nào- Tuệ nhìn ả vs ánh mắt xem thường đến cực độ. Và nó cx cực kì tin, thứ nhất là nó đã tiếp xúc qua rồi,thứ hai là nó rất tin giác quan thứ 6 của cô.

- Đúng, chả hiền lành gì đâu, rắn độc đó. Hôm qua nó đang còn tát tao một cái mà. Cứ đợi xem, đây sẽ nhịn 4 tháng, nhưng sau đó thì ko chắc!!

Sau buổi chiều tan học, nó lại đến đi làm. Do hôm nay có việc nêm nó đến muộn gần 15'. Vừa đến nơi, lại một cái tát giáng xuống mặt nó:

- Cô kia, đã làm thuê rồi còn đến muộn ah! Không biết học nội quy ah! Loại này sao ko cút đi, làm osin cho nhà này sao lại có loại người như vậy?- ả quay ngoắt sang hướng khác- Quản gia làm việc kiểu gì mà lại có osin ko phép tắc như vậy trong nhà hả?- rồi ả lại giáng cho nó một cái tát nữa- Lần này tôi cảnh cáo cô đó!!

Cùng lúc đó, anh vừa đi học về, những việc cô em gái nhỏ của anh đều lọt vào tầm mắt của anh. anh liền vội vã chạy lại bảo vệ nó:

- Nhu Hà cô đang làm gì vậy, sao lại đánh Linh?- Anh chạy vào hất tay ả ra rồi mắng.

Nhỏ trở mạt như tờ giấy vậy:

- Anh hai,.. hức..em có làm gì đâu, hức.. do cô ta đến muộn nên em chỉ nói chút thôi mà, Anh hai... hức.... anh phải tin em, em là em gái anh mà... hức..!!!??- chả biết ở đâu ra một đóng nước mắt mà ả ta diễn như đúng rồi ấy!

Anh tức điên, nếu ko phải ngày đó bố mẹ bố mẹ anh đưa ả về thì anh dâu có đứa em như vậy:

- Cô thôi đi, cô mà là em gái tôi ah. Em gái tôi mà xấu xí như cô sao, em tôi là một thiên thần nhỏ, ko phải là loại rắn độc như cô, lại còn xấu xí. Tôi nói cho cô biết,cả đời này tôi chỉ có mỗi Linh là em gái thôi. Đừng bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ công nhận cô.- Mắt anh đỏ ngầu, ả ta đòi em en của anh sao,ả ta đang mớ ngủ ah. Loại ng` như ả sao hiểu đc cái cảm giác ngóng từng ngày đợi em gái ra đời. Rồi đứa em đó lại biến mất đúng vào ngày sinh, rồi khi anh 14 tuổi, ba mẹ lại đưa về một đứa con hoang ở đâu rồi nói đó là em gái mình, đã vậy ả lại còn xảo quyệt, hỗn xược, giả nai nữa. Anh phải chấp nhận sống chung mái nhà với loại người như ả suốt thời gian qua là đủ rồi. Đời anh thật u tối cho đến khi anh vô tình gặp nó khi đi nghiên cứu bài luận, nó là một cô gái tuy hơi hung nhưng lại rất luông thiện, lại còn có đôi chút giống mẹ anh nữa, lầm cho anh cảm mến ngay từ lần đầu gặp nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.