Chap 4
- Thưa vâng - Cô ko biết là có phải nói dối ko chứ thiệt ra cô cũng biết đc phần nào mà
- Giờ!!!! Giải tán bà con - Tụi bạn nó xì 1 cái rồi trong 1s, cái chợ đc dọn sạch sẽ
- Còn mày nữa, làm gì đứng như trời trồng thế! Đi về - Thy thấy Vy đang đứng ngẩn tò te thì lôi đi. Suốt chặn đường 2 đứa chẳng nói gì cả. Cho tới khi về tới nhà Thy và thấy chiếc xe hơi trong nhà xe
- Ừmk... Ba mẹ tao về rồi - Thy như đọc đc suy nghĩ con Vy- chắc ko bế thằng nhóc mới sinh về đâu
- Ừmk...
Cả 2 bước vào nhà, cấp cặp sách, vệ sinh sạch sẽ 2 cô lên phòng khách chính. Nơi đó đã có người chờ sẳn...
- Thưa bố mẹ, con đã về - Thy cuối đầu chào mọi người
- Con chào cô chú - Vy lễ phép cuối chào. Cô nhìn mọi người, cha mẹ nuôi của Thy thì cô còn lạ lẫm gì nữa, còn 2 vị đây là ai
- Xin chào con! Tự giới thiệu, cô chú là cha mẹ ruột của Thy - Bà Lưu_ mẹ Thy giới thiệu
- SAO Ạ!!!!! - Vy ngạc nhiên
- Đó là bố mẹ ruột của Thy - Ông Nguyễn_bố nuôi của Thy lên tiếng
- ...
- Con xin phép hỏi thật ra mọi việc là sao ạ? - Thy nói giọng nghe xúc động. Tại sao lại ruồng bỏ cô khi xưa
- Con gái ạ, đó là 1 câu chuyện và mẹ sẽ kể con nghe... - Bà Lưu kể giọng trầm buồn....
Ngày ấy chúng ta có 1 người bạn hay đúng hơn là 1 kẻ thuc từ thời học sinh. Ông ta tên Xuất An. Ông ta khi lớn lên rồi vẫn còn thù ghét bọn ta, vì ông ấy xếp sau bọn ta về học lực và vài thứ nửa. Sau này ông ta bị cái máu ghen tức ăn đến tận não rồi nên tìm đủ mọi cách ám hại bọn ta. Lúc đó ba mẹ nuôi của con và ba mẹ Vy cũng là bạn thân của nhau đã chia ra người ở TQ, kẻ ở VN nên bị mất tin tức của nhau. Thất bại nhiều lần, dẫn đến thân bại danh liệt,ông ta đã quyết định bắt cóc con. Khi con đc 5 tháng thì mẹ sinh em con, ba con thì mắc1 thầu làm ăn lớn trên công ty nên mẹ mới giao cho bà giúp việc trông con. Ko ngờ lão cáo kia đã mua chuộc và bắt bà ta giết con đi. Khi về nhà thì ko 1 bóng người, mất con mẹ như phát điên lên, xuýt nữa là lên máu sản hậu chết. Bố mẹ nhờ công an can thiệp nhưng chẳng nhận đc tin tức gì. 1 tuần trôi qua, có lẽ bà giúp việc ăn năn nên ra tòa đầu thú, trước tòa, bà ấy khai hết tất cả. Bà ta còn cho biết là đã ko giết con đi mà bỏ con vào 1 bọc tả vứt ngoài công viên, bà ta còn ghi tên và ngày tháng sinh của con ra để người ta nghĩ là đứa bé này bị cha mẹ ruồng bỏ mà thương hại mang về nuôi. Kết cục là bà ấy lãnh án 10 năm tù, còn lão An thì chung thân vì những tội lỗi của lão khi xưa. Mới đây ta có du lịch ở Mỹ thì gặp cha mẹ nuôi của con, bọn ta hàn huyên tâm sự đủ điều, rồi họ kể về con cho ta nghe. Quá nhìu cho 1 sự trùng hợp nên ta đã lấy 1 ít tóc của mình và cử người về VN lấy tóc con để xét nghiệm adn. Kết quả là ko trùng khớp vì anh ta...lấy lộn cọng lông chó. Lần 2 lấy đúng tóc con, đem về xét nghiệm thì mẹ chắc chắn rằng con là con gái ta
Bà Lưu nói xong thì vớ vội ly nước uống, ông Lưu lấy xấp giấy ra trao cho con gái mk. Thy mở ra xem
- Ủa, cái này là bản xét nghiệm lông chó mà - Cô nhăn mũi lại
- Ấy chết, bố nhầm - Ông vội lấy bản khác. Cô xem: quan hệ huyết thống cha/mẹ/anh/chị/em
Vy ngồi nghe ngạc nhiên nãy giời. 1 phần vì câu chuyện, 1 phần vì cách xưng hô của bà Lưu, lúc “mẹ”, lúc “ta“. Loạn hết cã não bộ
- Vậy là Thy là người trung quốc ạ - Vy
- Ừmk
Thưa bác, người ta bảo có thai 9 tháng 10 ngày, thế sao Thy mới 5 tháng mà bác lại sanh em đc ạ - Vy thắc mắc
- Ừmk, bác ra bác sĩ thì người ta bảo là cái gì ấy, đại loại là thụ tinh muộn 4 tháng ( mk chém đấy)
- Woa, vậy thật ra ngày tháng năm sinh của Thy là khi nào ạ
- 2/4/2001.
- He he, chị hơn em 1 tuổi đấy em - Thy đắc thắng xoa đầu Vy
-Thế em con sinh ngày mấy thế ba - Thy
- 19/9/2001
- 19/9/2001. Nghe quen quen. Thế cậu ta tên gì bác - Vy bóp trán
- Tên giấy tờ của Thy là: Lưu Nguyệt Thy. Em nó là Lưu Chí Hoành
ĐOÀNG
- SAO CƠ Ạ! LƯU CHÍ HOÀNH LÀ EM CỦA CON/THY - Thy và Vy nghe mà đập đàn đứng dậy
- Ồn quá 2 cô! Vâng Lưu Chí Hoành - Mẹ ruột cô xoa xoa tai
- Hehehe - Cô cười nham hiểm, sắp có trò vui rồi
- Thế con có muốn... - Ông Lưu ngập ngừng
- Vâng con sẽ về TQ cùng cha mẹ - Thy nói, cô hiểu ông muốn nói cái gì
- Con gái....
- Thưa cha mẹ, thời gian qua ở với cha mẹ, người đã chăm yêu con như con ruột, nhờ có cha mẹ nuôi mà con còn sống và có thể nhận đc cha mẹ ruột. Ơn này có đến hết đời con cũng ko báo đáp đc chỉ xin cha mẹ nuôi nhận con 1 lạy biết ơn - Cô quỳ xuống rồi lạy khấu đầu trước sự ngạc nhiên của mọi người
- Giờ đây con xin cha mẹ nuôi cho con đc về với cha mẹ ruột để báo on sinh thành - Cô nói nước mắt tuông rơi, cha mẹ nuôi của cô nghẹn ngào lao tới ôm cô:
- Ko con oi, chính chúng ta mới phải biết ơn con, con đến ở với ta 14 năm qua làm cha mẹ vơi nỗi buồn lo con, nhờ có con như thần may mắn mà cuối cùng cha mẹ cũng có 1 đứa con trai. Con ơi, con cứ đi đi, nhưng con hãy nhớ ở đay, cha mẹ vẫn xem con là con mk. Chúc con may mắn
Cả căn phòng còn tiếng nấc nghẹn ngào