Thái Cổ Thần Vương

Chương 1045: Chương 1045: Ấm cúng (1)




Người một nhà hòa thuận vui vẻ cùng nhau ăn cơm, bữa cơm này vô cùng thịnh soạn, tuy chỉ là những thảo dược, yêu thú xào nấu trở thành sơn hào hải vị, nhưng bao năm nay đây là bữa ăn thơm ngon nhất mà Tần Vấn thiên được ăn.

Cảm giác cùng người thân ăn một bữa cơm đầm ấm sau bao năm xa cách thật tuyệt vời, cái cảm giác mà ở ngoài không thể nào có được, ở trong Tần phủ, toàn thân Tần Nhất Thiên được thả lỏng, cảm giác nhẹ nhõm từ tận trong tâm hồn.

Hắn nghe đám người Tần Thương cùng Tần Chí nói chuyện, nói về xu hướng tu hành của bọn họ, rồi lại bàn chuyện yêu đương, vừa nói vừa cười thỉnh thoảng còn trêu chọc nhau vài câu, tất cả đều rất tùy ý.

Bọn họ cũng muốn nghe về những trải nghiệm của Tần Vấn Thiên, liền kể cho bọn họ, nghe hắn kể mấy câu bọn họ đã cảm khái vô cùng, thế giới bên ngoài rộng lớn như vậy, người thế giới bên ngoài đều gọi hoàng triều Đại Hạ của bọn họ là vùng đất hoang, trong tam đại hoàng triều, Đại Hạ là yếu nhất, mà còn là yếu đến mức đáng thương.

Hoàng triều Đại Chu và hoàng triều Đại Thương thì phải phụ thuộc vào Hoang Cực Thánh tông, các khu vực ở Hoang Cực Thánh Vực có vô số các thế lực lớn nhỏ, đại phái cổ giáo mọc lên như rừng, lại còn có tông môn cường đại và cổ quốc hàng vạn năm, bất kì một tông môn nào cũng có thể dễ dàng phá hủy cả hoàng triều Đại Hạ, một vị thần tử của mấy cổ quốc kia đã có thể biến cái Thanh Vân đế quốc kia thành một đống tro tàn.

- Vậy chẳng phải cuộc sống ở Hoàng Cực chẳng phải rất khó khăn hay sao?

Tần phu nhân gắp thức ăn cho Vấn Thiên, nghe xong trong lòng thật có chút lo, nhiều thế lực mạnh như thế, Tần Vấn Thiên một mình xông pha bên ngoài, thật không dễ dàng gì.

- Vâng, rất khó khăn!

Tần Vấn Thiên gật đầu, mấy năm nay quả thực không dễ dàng.

- Vấn Thiên, cứ từ từ, thế giới ngoài kia rộng lớn, chúng ta đi từng bước từng bước, ngươi cũng sẽ gia nhập vào đại thế lực nào đó, hoặc cũng có khi được phong hầu phong tướng ở cổ quốc cũng nên.

Tần Thương gật đầu an ủi Tần Vấn Thiên, hắn lặng người, vừa cười vừa gật đầu, hắn không bao giờ kể lể gì trước mặt người của Tần gia.

- Tiểu Hinh nhi trưởng thành cũng muốn theo thúc thúc xông pha bên ngoài.

Giọng nói non nớt của Tần Hinh vang lên làm cả nhà bật cười, chỉ thấy Tần Vấn Thiên ôm Tiểu Hinh nhi vào lòng, nói:

- Được, ngươi lớn lên nhất định sẽ trở thành nữ hiệp danh chấn thiên hạ, vạn người nể phục.

- Vâng.

Cái đầu nhỏ của Tần Hinh gật gật, chọc cho mọi người bật cười.

- Vấn Thiên, còn hai tháng nữa là hết năm rồi, năm cũ qua đi, năm mới tới, việc đại hôn của con dự định thế nào?

Tần Xuyên hỏi Tần Vấn Thiên.

- Đều nhờ phụ thân làm chủ.

Tần Vấn Thiên gật đầu cười nói.

- Tốt, ba ngày sau ta sẽ dẫn người đến Mạc phủ cầu hôn, ngươi không phải lo lắng gì cả, nghỉ ngơi cho tốt.

Tần Xuyên nói.

- Vâng.

Tần Vấn Thiên đương nhiên sẽ không có ý kiến gì, ăn cơm sau mọi người còn tiếp tục chuyện trò đến tận khuya mới lần lượt rời đi, sau khi mọi người rời khỏi, phu thê Tần Xuyên, Tần Dao còn ở lại trò chuyện rất lâu với Tần Vấn Thiên rồi mới về phòng, không quên dặn:

- Hai tên gia hỏa các ngươi cũng sớm đi nghỉ đi.

- Vâng biết rồi ạ, ta ngồi với Vấn Thiên một chút.

Tần Dao cười tinh nghịch.

- Tình cảm của hai ngươi thật tốt.

Tần phu nhân cười nói rồi nhanh chóng rời đi.

Tần Vấn Thiên cùng Tần Dao ngồi xuống trên thảm cỏ trong vườn, ánh sáng từ những ngôi sao trời mang lại sự ấm áp cho tầm hồn.

- Ngươi thành thật nói với ta, còn việc gì mà ngươi chưa nói, đúng không?

Tần Dao thẩm vấn Tần Vấn Thiên.

- Mười năm qua đệ trải qua sống như thế nào chẳng phải đã kể hết với mọi người rồi sao?

Tần Vấn Thiên nói.

- Hừ, trước tiên hãy nói về tu vi của ngươi.

Tần Dao bĩu môi, không thể dễ dàng buông tha tên này được.

- Thiên Cương đỉnh phong đi.

Tần Vấn Thiên nhún vai, Tần Dao sớm đã có chuẩn bị nhưng thân thể cũng không khỏi rung lên, bởi trước đó Thiên Cương Cảnh thuộc về nước Sở truyền kỳ, ngày hôm nay, Tần Vấn Thiên với hai mươi tám năm cuộc đời, cuối cùng đã bước vào Thiên Cương Cảnh đỉnh phong, Đây là cấp độ như thế nào thì Tần Dao cũng không thế lí giải được.

- Vậy còn tông môn, ngươi gặp Mạc Khuynh Thành ở bên ngoài, tất nhiên đã gia nhập tông môn đúng không.

Mắt Tần Dao lóe lên.

- Trước đây có đi qua Trượng Kiếm tông, một trong chín đại phái của Hoang Cực Thánh tông, sau này bởi vì đệ và Hoàng Cực Thánh tông xảy ra chút xung đột, đệ đã rời khỏi Trượng Kiếm Tông.

Tần Vấn Thiên thành thực nói.

- Hoàng Cực Thánh tông, đó là bá chủ tuyệt đối của vô số địa vực?

Tần Dao mở to mắt, Tần vấn Thiên gật đầu.

- Ngươi chạy nạn trở về?

Tần Dao nói nhỏ một tiếng.

Tần Vấn Thiên quay lại, mở to mắt:

- Không có, nhờ sự giúp đỡ của một số tiền bối nên khống chế được cục diện, trong đó có một vị là sư tôn của Khuynh Thành, một vị là thế lực của Dược Hoàng cốc, Khuynh Thành là đệ tử của Hoàng Dược, thánh nữ của Dược Hoàng cốc, ngũ giai Luyện đan sư, có địa vị trong Luyện đan giới tương đương võ giả Thiên Tượng cảnh.

Tần Dao chớp chớp mắt, trong đêm tối, đôi mắt kia dễ thương, sáng ngời nhưng sâu thẳm trong nội tâm không biết phải hình dung như thế nào, lúc thì há hốc mồm phát ra âm thanh khe khẽ, sau đó ẩn ẩn có một ít ảm đạm.

- Sao vậy?

Tần Vấn Thiên Nhìn thấy ánh mắt của Tần Dao liền hỏi.

Tần Dao khẽlắc đầu, nàng ôm cánh tay củaTần Nhất Thiên, ngôi dựa đầu vào vai Tần Nhất Thiên, yên tĩnh không nói gì, tận hưởng thời khắc này.

- Vấn Thiên, có phải ta rất vô dụng hay không.

Tần Dao thì thào nói nhỏ, tâm tình thật yếu mềm, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đã từng đi xa như vậy, nàng vẻ thay cho bọn họ nhưng cảm thấy khoảng cách giữa mình và Vấn Thiên càng lúc càng lớn, trong lòng khó chịu, lần này là đi biệt suốt mười năm, lần sau không biết là bao lâu?

- Sao có thể như thế được, Tần Dao tỷ tỷ của đệ thông minh xinh đẹp, khéo hiểu lòng người, nếu có kiếp sau, nhất định lại làm tỷ của đệ.

Tần Vấn Thiên nhìn bầu trời dịu dàng nói.

- Thật hả?

Tần Dao xoay người nhìn Tần Vấn Thiên nói.

- Đương nhiên rồi.

Tần Vấn Thiên gật đầu, ánh mắt Tần Dao lộ vẻ yếu ớt rất cảm động, ôm cánh tay của Tần Nhất Thiên dịu dàng nói:

- Đêm nay ở lại đây cùng tỷ, như hồi bé vậy, cùng nhau đếm sao.

- Được, đếm sao.

Tần Vấn Thiên cười nói, hai người nằm trên đồng cỏ, ngắm nhìn bầu trời đầy sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.