Thái Cổ Thần Vương

Chương 410: Chương 410: Ẩn sâu công cùng danh (2)




Lần lượt ngã xuống, lần lượt tấn công, ba ngày sau, Tần Vấn Thiên không còn nửa điểm tính tình, không biết đã nôn ra mấy ngụm máu tươi, nếu không phải hắn huyết mạch cường thịnh khí lực cường đại, chỉ sợ cũng sống dở chết dở rồi.

- Cái này ai làm?

Trong lòng Tần Vấn Thiên không nói gì, trong động phủ, tiếng va chạm thùng, thùng, thùng giống như vĩnh viễn sẽ không dừng, trong nháy mắt đã qua nửa tháng thời gian, Tần Vấn Thiên rốt cuộc có thể ở trong gió kiên trì thời gian ngắn ngủi, lực lượng hắn tới toàn thân, yêu chi võ đạo ý chí yêu hóa thân thể, làm mình hóa thân trạng thái mạnh nhất, nhưng vẫn không có cách nào đi ra ngoài.

Mà hôm nay, cơn gió kia đã không chỗ nào không có, lúc này thân thể Tần Vấn Thiên gắt gao dán vách tường, không phải hắn muốn dán vách tường, là hắn bị gió thổi dính ở trên vách núi đá, sắc mặt hắn tái nhợt như tờ giấy, tiều tụy đi rất nhiều.

Trăm ngàn lần, Tần Vấn Thiên ở trong gió hộc máu, trong lòng đã mang người làm nổi gió nguyền rủa vô số lần, nếu như nguyền rủa ứng nghiệm, đối phương không biết đã chết bao nhiêu lần.

Bên ngoài, trên một cái cây cổ thụ ngoài hang núi, chỉ thấy một vị lão giả nằm ở nơi đó ngáp một cái, thân thể lật lại, tựa như đang ngủ say, một ảo ảnh đánh tới hắn, nhưng lão giả thổi hơi, nhất thời ảo ảnh kia trực tiếp quay cuồng ở trên hư không, bị thổi đi.

- Rống...

Trong mắt tiểu gia hỏa hóa thân hung thú tỏa ra hào quang màu vàng, nhìn chằm chằm lão giả kia, nhưng lão giả trực tiếp không nhìn, tiếp tục ngủ ngon.

- Ài, hiện tại lão nhân gia dụng tâm chỉ giáo vãn bối giống ta quá ít ỏi, người thiện lương luôn bị người ta hiểu lầm.

Lão đầu giống như đang lẩm bẩm, nghe được lời lão nói Tiễu Hỗn Đản nhe răng trợn mắt, lộ ra vẻ mặt hung mãnh, nếu là Tần Vấn Thiên nghe được lời lão nhân thiện lương này nói, chỉ sợ sẽ tức giận đến phun ra thêm mấy ngụm máu tươi.

Một tháng qua đi, Tần Vấn Thiên bị hành hạ suốt một tháng, không biết gãy xương bao nhiêu lần lại tự mình chữa trị khỏi, càng nhớ không nổi đã nôn bao nhiêu máu, máu tươi kia cũng đủ tiểu gia hỏa dùng một năm, nhưng hắn vẫn chưa thể đi ra.

Rất nhiều người bên ngoài đều nói Tần Vấn Thiên trốn đi, cũng không dám lộ diện trước mặt người khác, trên các tu đạo sơn cũng không có bóng dáng hắn.

Hai tháng sau, trong hang núi im lặng, tiếng gió như trước, rốt cuộc có một bóng người đi lại tập tễnh bước ra, chỉ thấy hắn sau khi đi ra liền đặt mông ngồi xuống đất, quần áo và tóc tất cả đều vô cùng hỗn độn, không có tâm tư sửa sang lại.

Tần Vấn Thiên nằm ở trên đất ánh mắt lại nhìn chằm chằm lão nhân ngủ trên cổ thụ phía trước, ánh mắt cũng như có thể giết người.

Trả thù, đây là trả thù trần trụi, thân là Vô Song lão nhân, lão gia hỏa này thế mà trả thù hắn.

- Ai đang nguyền rủa ta.

Thân thể lão nhân cử động, sau đó mở mắt, nhìn thấy Tần Vấn Thiên đang lườm hắn, nhất thời nheo mắt cười lên:

- Ngươi không cần cảm tạ ta, người thiện lương giống ta, làm việc không cầu báo đáp.

- Vãn bối có cơ hội nhất định báo đáp tiền bối.

Tần Vấn Thiên nghiến răng nói.

- Không cần không cần.

Lão nhân ngồi dậy, sau đó thân thể run lên, liền bước chậm rời đi, còn không quên xua tay nói:

- Hồn nhiên như nhất thể, lực lượng nhập viên mãn; sự liễu phất y khứ, thâm tàng công dữ danh (Hoàn toàn như nhất thể, lực lượng nhập viên mãn; xong việc phẩy tay áo bỏ đi, ẩn sâu công cùng danh).

- Xong việc phẩy tay áo bỏ đi, ẩn sâu công cùng danh.

Tần Vấn Thiên nghe được lời này hận không thể hung hăng đánh tơi bời đối phương một phen, nhưng rất hiển nhiên, hắn căn bản không có khả năng là đối thủ của lão nhân, chỉ sợ đối phương phất tay có thể đánh hắn xuống núi.

- Hoàn toàn như một thể, lực lượng nhập viên mãn?

Tần Vấn Thiên tâm niệm khẽ động, sau đó ánh mắt dại ra ở đó.

Lực chi võ đạo ý chí, lực lượng ý chí, đại viên mãn!

Thì ra là thế, hắn nếu muốn đi ra ngoài, phải làm được hoàn toàn một thể, lực lượng đến khắp toàn thân, mới có thể chống lại cơn yêu phong kia, theo hắn lần lượt thử, rốt cuộc ở trong bất tri bất giác làm được hoàn toàn một thể, lực chi võ đạo ý chí đệ nhất cảnh của hắn, đã bước vào cảnh giới đại viên mãn.

- Lão già chết tiệt, đừng để rơi vào trong tay ta.

Tần Vấn Thiên cười khổ nói, đột phá như vậy, quá ngược đãi người ta rồi, cũng chỉ lão đầu hại người như vậy có thể nghĩ ra được, nếu như hắn mãi không làm được hoàn toàn một thể, chẳng lẽ không phải sớm muộn gì hộc máu bỏ mình.

Tần Vấn Thiên nhắm mắt, cứ như vậy nằm ở trên mặt đất ngủ một giấc ngon lành, ngủ một giấc này là bảy ngày bảy đêm, quá thoải mái, Tần Vấn Thiên trong mơ cũng không muốn tỉnh lại.

Hôm nay, cách Tần Vấn Thiên hàng lâm thành Thương Châu thời gian đã sắp nửa năm.

Nửa năm qua, thực lực của hắn không ngừng xảy ra biến hóa, mà người khác cũng đang không ngừng tiến bộ.

Âu Dương Cuồng Sinh đã bước vào cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy, Vương Tiêu cũng vậy, bước vào thực lực Nguyên Phủ tầng bảy, tiến quân Nguyên Phủ thượng tam trọng chi cảnh, không ngừng rất cao cảnh giới rảo bước tiến lên, không chỉ có bọn họ như thế, người Vô Song giới, người thành Cửu Châu, tất cả đều đang tiến bộ, bọn họ ở địa phương khác nhau, hoặc gia tộc, hoặc sinh tử lịch lãm, hoặc bí cảnh tu hành.

Đối với những nhân vật thiên tài đích thực này mà nói, không có ai muốn chậm trễ thời gian, có đôi khi muộn một bước, đó là cả đời.

Hôm nay, không ít thiên tài thành Cửu Châu đã đi về phía thành Khâm Châu, cũng có người, vẫn còn đang hy vọng có thể trở nên mạnh hơn, nói như vậy, mới có thể có cơ hội ở thiên tài tranh phong bộc lộ tài năng.

Đoạn thời gian Tần Vấn Thiên bị nhốt trong động phủ, Vô Song giới đã xảy ra một đại sự, tên mập, yêu rồi!

Nếu như chỉ là tên mập Phàm Nhạc yêu đương nhiên còn không tính là gì to tát cả, vấn đề là, Huyền Tâm… đối tượng mập mạp yêu, thân phận của nàng, lại là tiểu công chúa Huyền Nữ điện.

Việc này, đã có chút lớn.

Mập mạp, dính vào chuyện lớn rồi!

Huyền Nữ điện khác với rất nhiều thế lực, Huyền Nữ điện chỉ thu nữ đệ tử, mà mấy người thiên phú cao nhất trong các nữ đệ tử đó, mới có tư cách trở thành đích hệ nhất, tiểu công chúa Huyền Nữ điện, Huyền Tâm, chính là một trong số đó.

Lúc này, trong Vô Song giới, một đám bóng người tụ tập ở một chỗ, không ít người đều ở bốn phía quan sát, một số người của Huyền Nữ điện tại Vô Song giới xuất hiện nơi đó, chỉ thấy mỗi người mặt mang lạnh lùng, vẻ mặt xanh mét, trong các nàng có Kiều Hiên bạn gái Vương Tiêu, có Liễu Hi từng bị Tần Vấn Thiên đánh tơi tả, tuy các nàng ngày thường có lẽ sẽ ghen tị với Huyền Tâm, nhưng lúc này, trên mặt các nàng viết lên chỉ có phẫn nộ, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm thân thể hơi tỏ ra mập mạp phía trước kia.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.