Thái Cổ Thần Vương

Chương 409: Chương 409: Ẩn sâu công cùng danh




- Tiểu tử này thiên phú miễn miễn cưỡng cưỡng, cũng còn có chút kỳ ngộ mới có thể xông qua không ít cửa ải, khẳng định không vào được pháp nhãn của ngươi, cho dù muốn ta dạy hắn, ta cũng không muốn đáp ứng.

Man Vương nghiêm trang nói, khiến lão giả trên tảng đá trợn mắt trắng dã, nói:

- Cút đi, ngươi gia hỏa này cút cho ta, không một câu nói thật, đi đi đi, đều đi cho ta, sự tình hôm nay không cho phép nói lung tung khắp nơi.

- Ồ.

Bọn Man Vương gật gật đầu, lập tức nhanh chóng chuồn, lão giả kia ngồi ở trên tảng đá, đôi mắt nhỏ lóe lên, cũng không biết đang nghĩ cái gì!

Tiễn Vương tu đạo sơn, Tần Vấn Thiên lại đi tới nơi này, chỉ thấy giữa sân tu đạo, Sở Mãng đứng ở một bên luyện tên, Phàm Nhạc thì đang chỉ đạo một thiếu nữ tu hành tiễn thuật.

Thiếu nữ này mặc váy màu lục, cả người đều lộ ra một khí tức sức sống ngây thơ, trên mặt của nàng mang theo nụ cười tủm tỉm, rất đẹp.

- Phàm Nhạc sư huynh, ngươi bắn Lạc Nhật Tiễn một lần nữa cho ta nhìn xem.

Thiếu nữ cười ngọt ngào.

- Được.

Phàm Nhạc gật đầu, không chút do dự giơ cung cài tên, Lạc Nhật Tiễn ra, mặt trời như cũng muốn bắn rụng, mười mũi tên liên hoàn, thế mà từng khâu đan vào nhau, uy lực chồng chất, càng lúc càng mạnh, một mũi tên cuối cùng phá, ánh tên như mặt trời.

- Sư huynh, ngươi thật lợi hại.

Thiếu nữ mỉm cười nói, sau đó quay đầu lại, thấy được Tần Vấn Thiên bên này, không khỏi lộ ra vài phần tò mò. Tần Vấn Thiên cẩn thận đánh giá nữ tử này, thế mà nhịn không được ở trong lòng than thở một tiếng, nha đầu thật xinh đẹp, thiếu nữ này cho người ta một loại cảm giác không chân thực, như là nữ tử ở trong mộng.

- Lão đại, đây là Huyền Tâm, sư muội ta, cũng sở trường tiễn thuật.

Phàm Nhạc cũng đã thấy Tần Vấn Thiên, cười giới thiệu.

- Huynh chính là Tần Vấn Thiên sao, ta vừa tới Vô Song giới, đã thường xuyên nghe được tên huynh đó.

Huyền Tâm nhìn Tần Vấn Thiên chớp chớp mắt, vẻ đẹp của nàng làm người ta nhìn phi thường thoải mái.

- Huyền Tâm.

Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn quét Phàm Nhạc mập mạp một cái, Tiễn Vương thu một vị nữ đệ tử xinh đẹp như vậy, mùa xuân của tên béo này lại sắp đến rồi.

- Đúng rồi lão đại, ngươi tìm Sở Mãng đại ca có việc à, vậy các ngươi đi trước đi, ta tu luyện cùng Huyền Tâm một lúc nữa.

Phàm Nhạc tiếp tục nói, khiến Tần Vấn Thiên chớp chớp mắt, mập mạp chết tiệt này, đây là sợ mình và Sở Mãng ở đây vướng bận nha.

- Sở Mãng đại ca, chúng ta đi thôi.

Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn Phàm Nhạc một cái, liền theo Sở Mãng cùng nhau tránh ra, Phàm Nhạc nhìn Huyền Tâm cười nói:

- Sở Mãng đại ca cùng Tần Vấn Thiên lão đại thiên phú đều rất lợi hại, ở trong Vô Song giới cũng là số một số hai, so với ta chỉ thua một chút xíu như vậy.

Sở Mãng cùng Tần Vấn Thiên còn chưa đi xa nghe được lời này, mặt nổi gân đen, mập mạp chết tiệt này, muốn biểu hiện cũng không cần phải kéo hai người bọn họ làm đệm lưng chứ.

- Không phải nói Tần Vấn Thiên hắn đạt được quyền tu hành ở ba mươi sáu ngọn núi sao?

Thanh âm Huyền Tâm ở xa xa truyền ra.

- Ừm, thường xuyên ở cùng với ta, hắn tương đối toàn diện, nhưng thuật nghiệp chuyên công, thiên phú của ta đều ở trên mũi tên cùng với tinh thần lực, luận tới riêng một hạng Thiên phú, ta vẫn lợi hại hơn một chút.

Phàm Nhạc nghiêm trang trả lời, Tần Vấn Thiên và Sở Mãng triệt để bị đánh bại rồi.

Sở Mãng trở về tu đạo sơn chỗ Tiều Long sư tôn hắn, Tần Vấn Thiên thì tìm một chỗ động phủ tu hành, nhưng ở sau khi hắn nhập định, một đợt tiếng vang gào thét cuồn cuộn truyền ra, đặc biệt chói tai.

Gió lạnh thấu xương, treo ở trên người sắc bén như đao nhỏ, nhưng lại làm Tần Vấn Thiên rùng mình một cái, mở mắt ra, trong ánh mắt hắn hiện lên một mũi nhọn, sau đó hắn nhìn thấy ở ngoài động phủ có một cơn lốc đáng sợ làm người ta sợ hãi điên cuồng cuốn đến.

- Chuyện gì vậy?

Vẻ mặt Tần Vấn Thiên ngưng trọng, thân thể đột ngột đứng dậy, phóng ra ngoài động phủ, nhưng cơn lốc khủng bố kia trực tiếp thổi lên người, làm hắn tựa như cũng không thể đứng vững.

- Ông...

Cuồng phách gió lạnh đánh vào trên người, thân thể Tần Vấn Thiên bay lên, ‘oành’ một tiếng vang lớn, hung hăng va chạm ở trên, hự một tiếng, chỉ cảm thấy xương cốt cũng phải vỡ vụn.

- Cơn gió quái dị ở đâu ra?

Ánh mắt Tần Vấn Thiên đọng lại, nhìn về phía bên ngoài, cơn gió quái dị kia ở trong thông đạo phía trước mãnh liệt nhất, trong động phủ cũng có cuồng phong thẩm thấu vào, nhưng không hung mãnh như trong thông đạo.

Đứng dậy, cả người Tần Vấn Thiên tràn ngập lực lượng cuồng bạo, bước ra một bước, khoảnh khắc đặt chân thông đạo, cuồng phong kia đánh ở trên người, làm mắt hắn cũng không thể mở ra.

- Thùng!

Lại lần nữa bước về phía trước, nâng bước gian nan hạ xuống, thân thể hắn lại lần nữa bị thổi lên, lại một lần nữa lấy tốc độ cực nhanh va chạm ở trên vách đá bên trong động phủ.

- Ai?

Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, nơi này không có khả năng vô duyên vô cớ nổi yêu phong, nhất định là có người, chỉ thấy hắn bước một bước, phóng lên cao, nắm tay nhắm tới trên không động phủ đánh ra, động phủ chấn động, nhưng lại không có một cục đá vỡ, đá động phủ giống như đều hóa thành cổ thạch cứng rắn nhất, không thể đánh thủng thậm chí chấn động cũng không có.

Tần Vấn Thiên lại thử vài chỗ, cuối cùng hoàn toàn trợn tròn mắt, hắn bị nhốt rồi, có người, mang hắn nhốt ở trong động phủ.

Yêu phong thổi đánh lên người, đặc biệt lạnh, Tần Vấn Thiên nhìn thông đạo không dài phía trước, lại ngăn cách hắn với bên ngoài.

- Ta không tin.

Huyết mạch Tần Vấn Thiên quay cuồng, tinh thần nguyên lực trong cơ thể điên cuồng bạo động lên, lực chi võ đạo ý chí nở rộ, yêu khí đầy trời, thân thể hắn như hóa thành một con Côn Bằng, đột ngột lao ra tấn công.

- Ông!

Thân hình giống như tia chớp nháy mắt lao vào trong cơn lốc, nhưng mới đến một phần ba đường, liền không cách nào tiến lên nữa, lần này bởi vì dùng là lực lượng lớn, bị thổi đánh bay về tốc độ càng nhanh thêm, khi cả người va chạm ở trên vách núi, nhịn không được hộc ra một ngụm máu tươi, lục phủ ngũ tạng đều đang quay cuồng chấn động.

Lại một lần nữa bò lên, lại thử thêm rất nhiều lần, Tần Vấn Thiên dần dần tuyệt vọng, hắn không đi ra được, bị nhốt ở trong động phủ này, hơn nữa, luồng yêu phong kia dần dần thẩm thấu vào trong động phủ, càng lúc càng mạnh.

- Không được, đợi cơn gió này thổi vào nếu như ta còn không thể khắc chế nó, ta sẽ bị hành hạ chết ở trong này.

Vẻ mặt Tần Vấn Thiên xanh mét, lực lượng, lực lượng của hắn, còn chưa đủ cường đại.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.