Thái Cổ Thần Vương

Chương 961: Chương 961: Cái gì gọi là Thiên Tượng (1)




Trên cổ phong, người tụ tập càng ngày càng nhiều, tất cả đều dừng ở bóng người thanh niên phía trước đi đến dưới lều tranh.

Tần Vấn Thiên, lúc lần đầu tiên buông xuống Trượng Kiếm tông, giải kiếm mười bốn kiếm, phá kỷ lục giải kiếm lều tranh, thời gian cách nhiều ngày, hắn lại đi tới dưới lều tranh.

- Lều tranh mười lăm kiếm, dưới Thiên Tượng không thể giải, Tần Vấn Thiên, hắn có thể giải được sao?

Rất nhiều người thầm nghĩ, Tần Vấn Thiên đã giải mười bốn kiếm, hắn hôm nay cần từ kiếm mười lăm bắt đầu giải kiếm, nhưng kiếm thứ mười lăm này, vừa vặn có uy danh Thiên Tượng trở xuống không thể giải, không biết Tần Vấn Thiên còn có thể mang đến ngạc nhiên lẫn vui mừng hay không.

Lâm Soái đến, hắn nhìn vị sư đệ này mình tự đón đến Trượng Kiếm tông, sư đệ kiệt xuất nhất từ sau khi hắn bước vào tông môn từng chứng kiến, không biết lần này hắn lại có thể mang đến cho mình ngạc nhiên lẫn vui mừng như thế nào.

Diệp Lăng Sương đến, tâm tính đã xảy ra biến hóa thật lớn so với lần đầu tiên, lần trước ở đây nàng còn không quen nhìn Tần Vấn Thiên, cho rằng tên kia cực kỳ háo sắc, liên quan Tiểu Hỗn Đãn kia cũng háo sắc vô cùng, dám đánh lén bộ vị mẫn cảm của nàng, nhưng một lần này, nàng chỉ có chờ mong.

- Lâu sư tỷ.

Lúc này, một vị nữ tử xinh đẹp buông xuống trên cổ phong đối diện lều cỏ, thế mà lại là Lâu Băng Vũ, đôi mắt lành lạnh của nàng nhìn bóng người phía trước.

- Băng Vũ.

Quý Phi Tuyết không biết khi nào đi tới bên người Lâu Băng Vũ, Lâu Băng Vũ nhìn hắn một cái, nàng phát hiện sau khi từ Tiên Vũ giới trở về gặp lại Quý Phi Tuyết, tâm tính thế mà hoàn toàn khác, không còn loại cạnh tranh kia cùng sự quý mến nhàn nhạt, có chỉ là bình tĩnh, loại chuyển biến này xảy ra ở trong vô thanh vô tức.

- Phi Tuyết, ngươi phải cố lên, Lâu sư muội sau lần bế quan này, tu vi đã bước vào Thiên Cương tầng tám.

Lâm Soái nhìn thoáng qua hai người bên cạnh mỉm cười nói, khiến ánh mắt Quý Phi Tuyết chợt lóe, nhìn Lâu Băng Vũ một cái thật sâu, khi Lâu Băng Vũ ở trong tấm giới bi chỗ Võ Mục, là mấy người ít ỏi có thể cảm ngộ lực lượng vách đá trong tấm giới bi, sự ưu tú của nàng đang từ từ triển lộ ra.

Lý Hàn U cũng đã đến, vẻ mặt nàng nhìn về phía Tần Vấn Thiên vô cùng phức tạp, tồn tại mà ngày xưa mình từng khinh thường, hôm nay căn bản lười nhìn thẳng vào nàng một cái, có lẽ nói Tần Vấn Thiên từ trước tới giờ vốn chưa từng nhìn thẳng vào nàng, nếu không lại như thế nào một chưởng trực tiếp gạt xuống, lúc trước ở Tiên Vũ giới, nàng mang theo tâm tình phẫn hận nguyền rủa Tần Vấn Thiên, lại phát hiện đối phương một đường đi tới cuối cùng, chiếm được hạng nhất Tiên Vũ giới, loại cảm giác đó, trừ chính nàng không ai có thể thể hiểu được.

Trừ đệ tử Trượng Kiếm tông buông xuống cổ phong, chỗ tối, lại có bao nhiêu Thiên Tượng cường giả của Trượng Kiếm tông đang nhìn trộm bên này chứ?

Tần Vấn Thiên đứng về phía lều tranh, thế mà lại dẫn tới Trượng Kiếm tông vì vậy mà chấn động.

Loại đãi ngộ này, Lâu Băng Vũ chưa từng có, Quý Phi Tuyết, cũng chưa từng có, trăm năm qua, sợ chỉ có Tần Vấn Thiên.

Lúc này Tần Vấn Thiên đã bắt đầu giải kiếm, mười bốn kiếm đầu đã từng giải, giải thêm một lần, nháy mắt là qua.

Giải kiếm là một loại cảm ngộ, là một loại lý giải, hắn đã từng giải một lần, lần thứ hai tự nhiên là dễ dàng, trực tiếp đi tới kiếm thứ mười lăm.

Hắn lại một lần nữa thấy được tình hình lần trước, trước người Tần Vấn Thiên có một vách núi, vách núi này đồ án khắc cổ yêu cuồng bạo, nuốt trời diệt đất, cuồng bạo vô cùng, giống như muốn phá hủy tất cả, nhưng những thứ này, đều ở lúc một kiếm bay qua tất cả đều tiêu tán, thanh kiếm này rơi ở giữa tà long yêu phượng, trong phút chốc tà long giải thể, hóa thành bụi bậm, tất cả, tất cả đều hủy diệt.

- Mười bốn kiếm phía trước, đều có thể cảm nhận được võ đạo ý chí tồn tại, mặc dù là võ đạo ý chí dung hợp, ta chung quy vẫn cảm ngộ ra, nhưng chỉ có một kiếm này, thật sự giống như ta lần trước suy nghĩ như vậy, là võ đạo ý chí dung hợp tầng sâu sao?

Trong lòng Tần Vấn Thiên lẩm bẩm, nếu thật là võ đạo ý chí dung hợp chiều sâu, như vậy hắn muốn lĩnh ngộ ra cụ thể từ vài loại võ đạo ý chí nào dung hợp, chỉ sợ sẽ cực kỳ khó, rất có khả năng một lần nữa trụi lông mà về, không giải được kiếm thứ mười lăm này.

Nhưng Tần Vấn Thiên lần này lại sinh ra một loại cảm giác khác thường, một kiếm này thật sự rất thuần túy, thuần túy đến mức thật ra chỉ là một loại lực lượng, không phải là nhiều loại lực lượng dung hợp mà thành.

Đương nhiên cũng có khả năng là dung hợp chiều sâu hợp thành lực lượng hoàn toàn mới, lấy thực lực hắn bây giờ không thể cảm giác ra lực lượng hoàn toàn mới.

Tần Vấn Thiên nhắm mắt, giống như hình ảnh trong vách núi, trực tiếp khắc vào trong đầu, in ở bên trong, không ngừng lặp lại một kiếm đó.

- Không vào Thiên Tượng, không ngộ kiếm mười lăm.

Tần Vấn Thiên nói nhỏ trong lòng.

Thiên Tượng, cái gì gọi là Thiên Tượng?

Thiên Tượng cảnh, cần tiến vào một cấp độ lĩnh ngộ đối với võ đạo ý chí, vượt qua mức độ đại viên mãn của cảnh giới thứ hai, loại cấp độ này, xưng là võ đạo chân ý.

‘Chân’, chân chính ngộ.

Thí dụ như lực, hắn lĩnh ngộ cảnh giới thứ nhất là lực lượng, cảnh giới thứ hai là sóng chấn động hư vô, nhưng lực chi võ đạo ý chí chỉ có hai loại biến hóa này sao? Hiển nhiên không chỉ vậy, còn có loại thứ ba, loại thứ bốn, thí dụ như trọng lực, lực không đâu không có, chỉ có thật sự lĩnh ngộ lực chi võ đạo ý chí, mới có thể vượt qua một tầng này, lĩnh ngộ chân ý của Lực võ đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.