Đứng thứ nhất Thiên Mệnh bảng, danh bất hư truyền, nếu chuyến này người này đi vào Vọng Châu Thành còn có thể toàn thân trở ra, có lẽ từ nay về sau Đan Vương Điện ăn ngủ không yên.
Càng làm cho bọn họ khiếp sợ hơn là, Yêu Kiếm ngàn mét này, hình như cũng dần dần bị chấp niệm của Tần Vấn Thiên cảm hóa. Thân kiếm dường như trở nên mềm mại hơn. Mặc dù Tần Vấn Thiên vẫn như trước vô pháp khống chế, cũng không có cahs này rút kiếm phi hành. Nhưng mà, hắn lại có thể kéo Cổ Kiếm chạy. So với trước đó, tốc độ của hắn đã nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Kiếm khí lại càng thêm đáng sợ, đất đai bị vết kiếm xé rách kéo dài hàng trăm vạn dặm, không biết là khổng lồ tới mức nào.
Vết nứt do lưỡi kiếm này, chỉ sợ là vết nứt lớn nhất Đại Hạ Hoàng Triều.
Tốc độ của Tần Vấn Thiên ngày càng tăng nhanh, nhanh mà lại vững vàng.
Mỗi một bước, đều là tốn sức như vậy, bằng vào chấp niệm kia, hắn vậy mà không có một chút suy nghĩ bỏ cuộc nào, mới có thể làm được hành trình bôn tẩu ngàn dặm.
Trong nháy mắt, khoảng thời gian tính từ lúc mà Tần Vân rút kiếm ở Bái Kiếm Thành, đã trải qua ba tháng. Tần Vấn Thiên kéo Cự Kiếm đi, Nguyên Lực trong cơ thể giống như đã hao hết, bước chân của hắn, dần dần trở nên chậm lại.
Đồng hoang chi địa, Tần Vân một đường đi về phía trước, qua sông núi, lướt qua hồ nước, đạp trên cát vàng.
Ánh mắt của hắn, thủy chung vẫn nhìn về phía trước. Rốt cuộc, một tòa cổ thành sừng sững đã xuất hiện trong tầm mắt.
Mà ở xa xa phía sau lưng hắn, ánh mắt mọi người cũng ngưng lại nhìn về phía trước. Tất cả bọn họ, cũng đã nhìn thấy tòa thành cổ kính kia.
Ba tháng, Tần Vấn Thiên hắn đã làm được. Vậy mà chỉ dùng thời gian ba tháng, đi đến bên ngoài Vọng Châu thành.
Bọn họ cảm giác, ba tháng này, giống như là ba năm dài đằng đẵng, quá xa xôi. Nhưng bất tri bất giác, bọn họ nhận ra rằng, thế mà, đã đến đích rồi.
Bên trong Vọng Châu Thành cổ kính, từng bóng người lần lượt phá không mà đến. Những người này, tự nhiên là người của các thế lực lớn, đã nhận được tin tức mà tới đây.
Bọn họ, có người đến từ Đan Vương Điện, có người đến từ Trích Tinh phủ, cũng có người, đến từ gia tộc Hoa thị.
Những thế lực cấp độ bá chủ này, tất cả đều có cừu oán với Tần Vấn Thiên. Bây giờ Tần Vấn Thiên lại đến Vọng Châu Thành, có thể nghĩ, nơi này là đầm rồng hang hổ như thế nào.
Nhưng mà, sau khi những cường giả này đến đây, càng không dám đi về phía trước, chỉ dám đứng cách Tần Vấn Thiên mười dặm rồi dừng lại, xa xa nhìn về phía Tần Vấn Thiên, cùng với Cự Kiếm ngàn mét gây chấn động kia.
Nghe đồn, thanh kiếm Tần Vấn Thiên lấy được này, dễ dàng giết sạch cường giả Vương gia, hủy Thiên Kiếm Tông, diệt Lý gia.
Yêu Uy của thanh kiếm này, không biết mạnh tới mức nào.
Người tới, thực lực có mạnh có yếu. Bạch Phỉ, cũng liền ở trong đám người Đan Vương Điện, nàng nhìn người thanh niên bị coi rẻ ngày trước kia, một người một kiếm, không ai bì nổi tiến vào Vọng Châu Thành, không người dám ngăn cản.
Tần Vấn Thiên cũng thấy bọn họ, chỉ thấy cước bộ của hắn, không hề dừng lại một chút nào, vẫn tiếp tục đi về hướng cổ thành ở phía trước. Kiếm khí gào thét xông về phía trước, những thân ảnh kia, từng cái từng cái một lui về phía sau. Tần Vấn Thiên đi về phía trước một bước, bọn họ lập tức lùi về phía sau vài bước.
- Điên!
Bọn họ bị chấp nhất của Tần Vấn Thiên làm cho chấn động thật sâu. Tần Vấn Thiên từng bước áp sát, các cường giả thì không ngừng lui về phía sau.
Khi Tần Vấn Thiên cầm Yêu Kiếm dừng lại tại ngoại thành Vọng Châu thành, những cường giả kia, đã lùi sâu vào trong thành, biến mất không còn tăm hơi, không người nào dám đến gần Tần Vấn Thiên.
- Nói cho Lạc Hà, ta sẽ tới tìm nàng.
Giọng nói của Tần Vấn Thiên, hòa vào trong tiếng kiếm rít mà ngập tràn thiên địa, càn quét hư không, tất cả mọi người đều nghe thấy.
Thời điểm tiếng nói của hắn vừa hạ xuống, một cỗ Kiếm Ý khiến người ta sợ hãi xông ra từ tám hướng. Lấy vị trí của Tần Vấn Thiên làm trung tâm mà bao phủ mười dặm xung quanh. Mọi người không thể không xoay người vội vã chạy trốn. Mà những người đi theo sau lưng hắn cũng nhanh chóng chạy thoát đi.
Cỗ Kiếm Ý sát phạt này, quả thật quá đáng sợ.
Giữa thiên địa cuồng phong thổi mạnh, vô luận là những người đến từ những thế lực cấp độ bá chủ kia, hay là những người đến ngắm nhìn, đều phải cách Tần Vấn Thiên thật xa.
Ngoài thành Vọng Châu, dường như chỉ còn một mình Tần Vấn Thiên, cùng với cự kiếm đáng sợ dài ngàn mét kia.
Kiếm rít, gió thổi qua, lạnh lẽo như vậy. Thời gian trôi qua thật lâu, cỗ Kiếm khí giống như cuồng phong gào thét này mới dần dần rút đi, cho đến tận lúc, biến mất vô tung vô ảnh.
- Biến mất rồi?
- Kiếm khí, vậy mà đã tiêu tán rồi.
Giờ khắc này, rất nhiều người lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, lập tức thân hình bọn họ lóe lên, đi về phía ngoại thành.
Thời điểm bọn họ đi tới ngoại thành, lại ngẩn người tại chỗ.
Yêu Kiếm, đứng sừng sững trong không gian, cắm sâu vào bên trong lòng đất, Kiếm Khí tràn ngập đã bị thu liễm lại khá nhiều, dường như muốn lặng lẽ trở nên yên ắng.
Mà thân ảnh của Tần Vấn Thiên, cũng đã biến mất rồi.
Tần Vấn Thiên, lưu lại Yêu Kiếm ở bên ngoài Vọng Châu thành. Nhưng chính hắn, lại biến mất!
Tần Vấn Thiên, hắn đến tột cùng muốn làm cái gì? Là không dám vào Vọng Châu thành sao?
Nhưng mà cho dù này nguyên nhân gì, trong thời gian ngắn, chuyện này đã dấy lên một cơn cuồng phong đáng sợ trong Vọng Châu thành.
Tần Vấn Thiên, người này từng tu hành ở Vọng Châu thành, trở thành người trẻ tuổi nhất đạt tới Tứ giai Văn Đại Sư. Hơn một năm trước, hắn tham gia cuộc chiến Thiên Mệnh bảng kia, lấy được vị trí thứ nhất, sáng tạo ra kỳ tích. Hắn và Mạc Khuynh Thành đứng chung một chỗ, tuyên bố quan hệ của hai người họ.
Nhưng mà, cuộc chiến Thiên Mệnh Bảng kia, Tần Vấn Thiên đắc tội quá nhiều thế lực. Rất nhiều người đều cho rằng, hắn nhất định sẽ phải chết.
Hắn còn tru diệt Trảm Thần, muốn cướp đi Mạc Khuynh Thành, Đan Vương Điện đương nhiên cũng có oán khí.
Lạc Hà quyết định, chiêu rể cho Mạc Khuynh Thành.
Vì thế, Tần Vấn Thiên ở trong Bái Kiếm Thành, rút ra Yêu Kiếm vạn năm bất động, kéo kiếm ngàn dặm, đi đến bên ngoài Vọng Châu thành, nói với Lạc Hà, hắn sẽ đến tìm nàng.
Chuyện này, ở bên trong Vọng Châu thành, gây ra sóng to gió lớn.
Không người nào dám tưởng tượng, người đứng đầu Thiên Mệnh bảng Tần Vấn Thiên, vừa mới tiến vào Thiên Cương Cảnh, lại dám đối đầu với một thế lực cấp độ bá chủ như vậy.
Năm đó Hoa Thái Hư cướp đoạt vị trí thứ nhất trong Thiên Mệnh bảng, danh trấn Đại Hạ, làm ra không ít sự việc chấn động. Nhưng mà lấy hắn ra so sánh với Tần Vấn Thiên cũng đứng thứ nhất trong Thiên Mệnh bảng, những việc hắn làm, lại cũng chỉ là những việc bình thường không đáng kể.&