- Sư tôn cho ta vật bảo mệnh.
Lúc này đây, thanh âm của Thanh Nhi trực tiếp vang lên ở trong tai Tần Vấn Thiên, làm cho Tần Vấn Thiên minh bạch.
Đúng a, Thanh Nhi là đệ tử của Thanh Mị tiên tử, trên người nàng làm sao có thể không có vật bảo mệnh, Thanh Mị tiên tử cho Thanh Nhi tới bảo vệ mình, cũng không khả năng không nghĩ đến bản thân Thanh Nhi có thể sẽ đối mặt nguy hiểm.
- Giết người lại đi.
Tần Vấn Thiên từ tốn nói, sau đó ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn về phía Hoa Tiêu Vân.
Trước đây không lâu Hoa Tiêu Vân lệnh hộ vệ đến giết hắn, bởi vậy cách Tần Vấn Thiên không xa, giờ khắc này ở Hoa Tiêu Vân cùng hộ vệ ở trước mặt hắn, khôi lỗi lưỡi đao thủ hộ ở đó.
Trong con ngươi của Tần Vấn Thiên tràn đầy băng hàn đáng sợ, làm cho đôi mắt ngưng của Hoa Tiêu Vân tụ, bản thân Tần Vấn Thiên khó bảo toàn, lại vẫn muốn giết hắn?
Phàm Nhạc cùng Sở Mãng đồng thời chuẩn bị xong, mũi tên đã lên dây cung.
Thần sắc hộ vệ của Hoa Tiêu Vân ngưng tụ, lôi kéo thân thể Hoa Tiêu Vân lui về phía sau, cũng cùng lúc này, lưỡi đao khôi lỗi xung kích ra.
Thanh Nhi tựa hồ cũng minh bạch ý nghĩ của Tần Vấn Thiên, chỉ thấy ánh mắt nàng nhìn bên này, Không Gian Ý Chí nở rộ, trong sát na, hộ vệ của Hoa Tiêu Vân chỉ cảm thấy đánh tới không gian bích chướng, sát na ngắn ngủi này, lưỡi đao khôi lỗi trùng kích tới, lưỡi đao lạnh như băng trảm về phía hộ vệ của Hoa Tiêu Vân.
Thân thể của Tiểu Hỗn Đản cũng xung kích về phía trước, mang theo đám người Tần Vấn Thiên cùng nhau gần Hoa Tiêu Vân tới.
Mục đích Tần Vấn Thiên tới Vọng Châu thành, chính là vì giết Hoa Tiêu Vân, bây giờ Hoa Tiêu Vân gần trong gang tấc, hắn đâu có thể không chết.
- Ngươi điên rồi.
Hoa Tiêu Vân thấy Tần Vấn Thiên vọt thẳng đến phụ cận, nổi giận gầm lên một tiếng, hộ vệ của Hoa Tiêu Vân ngăn trở lưỡi đao khôi lỗi công kích, đang muốn một chưởng vỗ về phía Tần Vấn Thiên, nhưng hắn lại thấy Thư Nguyễn Ngọc ở trước người Tần Vấn Thiên, nếu như hắn công kích Tần Vấn Thiên, đầu tiên giết chết sẽ là Thư Nguyễn Ngọc.
- Cút.
Nổi giận gầm lên một tiếng, song chưởng của hộ vệ đồng thời đánh vào khôi lỗi, một sát na này, khôi lỗi dĩ nhiên phát ra âm thanh thanh thúy, dường như muốn bạo liệt.
Cũng ngay lúc đó, mi tâm của Tần Vấn Thiên như xuất hiện con mắt thứ ba, xuyên thấu tới đầu của Hoa Tiêu Vân.
Trong sát na này, Thức Hải của Hoa Tiêu Vân trống rỗng, vừa rồi công kích hắn, không phải Thanh Nhi, mà là Tần Vấn Thiên?
- Đùng!
Đầu như muốn nổ tung, Hoa Tiêu Vân dùng tay ôm đầu, mũi tên nộ khiếu mà ra, thần sắc hộ vệ của Hoa Tiêu Vân đại biến, khôi lỗi kia bạo liệt, lưỡi đao vô tận càn quét không gian, hắn khó mà rảnh tay, nhưng vì tánh mệnh của Hoa Tiêu Vân, hắn không thể không đưa tay, trực tiếp bóp vỡ mũi tên.
- A...
Thanh âm phốc xuy truyền ra, trong miệng hộ vệ của Hoa Tiêu Vân phát ra tiếng kêu thảm thiết, cánh tay bị lưỡi đao trảm xuống, hơn nữa bị lực lượng bạo tạc bao phủ.
Người chế tạo khôi lỗi này không khỏi quá độc ác, một kích tàn nhẫn nhất dĩ nhiên đến từ tự bạo, đồng quy vu tận.
- Hoa Tiêu Vân.
Một tiếng rống to truyền ra, Hoa Tiêu Vân ngẩng đầu nhìn con ngươi của Tần Vấn Thiên, lại chỉ thấy bàn tay của Tần Vấn Thiên vươn ra, chỉ về phía trước, trong sát na, Yêu khí vô tận hàng lâm, như thiên địa đều trở nên u ám, một chỉ này hạ xuống, Yêu khí đoạn thiên.
- Hành trình Vọng Châu thành, chỉ vì giết ngươi.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, Thức Hải của Hoa Tiêu Vân trống rỗng, chỉ có thanh âm lạnh như băng kia.
Hành trình Vọng Châu thành, chỉ vì giết hắn, bây giờ, không tiếc bất cứ giá nào, cũng muốn đưa hắn vào chỗ chết.
- Phốc!
Đoạn Thiên chỉ trực tiếp đánh trúng đầu của Hoa Tiêu Vân, nháy mắt mất mạng.
Mặc dù Đoạn Thiên chỉ không thuần thục, nhưng cách không giết Hoa Tiêu Vân, đầy đủ.
Mối thù của Khuynh Thành, Hoa Tiêu Vân dùng mạng của hắn tới hoàn lại, Tần Vấn Thiên không tiếc từ Sở quốc tới Vọng Châu thành, chỉ vì giết hắn.
Đoạn Thiên chỉ của Tần Vấn Thiên hạ xuống, Tiểu Hỗn Đản nháy mắt xoay người, gào thét ly khai.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết như trước, đó là hộ vệ của Hoa Tiêu Vân, trên người hắn cắm rất nhiều mảnh vỡ.
Tứ giai khôi lỗi kia tự bạo làm hắn suýt nữa bỏ mạng, Hoa Tiêu Vân hắn bảo hộ cũng vẫn lạc, thời khắc này hắn bị thương nặng không nghĩ đi giết Tần Vấn Thiên, mà nghĩ làm sao bảo toàn tính mạng mình, Hoa Tiêu Vân chết, mặc dù hắn lại phế vật, cũng là đệ tử Hoa gia, cha mẹ của Hoa Tiêu Vân, còn có Hoa Thái Hư, tất dung không được hắn, hắn phải chạy trốn!
Cuộc chiến hôm nay, không thể bảo là không khốc liệt, tất cả khôi lỗi của Tần Vấn Thiên hủy sạch, chính hắn cũng bị thương nặng.
Dương Phàm bước ra, truy kích Tần Vấn Thiên muốn rời khỏi, lạnh như băng nói:
- Người còn chưa thả người.
- Nếu như ngươi truy sát, một mạng đổi một mạng, nếu như ngươi dừng tay, Tần Vấn Thiên ta bảo chứng không làm bị thương tính mạng của nàng.
Thanh âm của Tần Vấn Thiên truyền đến.
- Ta làm sao tin tưởng ngươi.
Dương Phàm lạnh lẽo nói.
- Ta lấy thân phận bằng hữu của hắn đảm bảo, hắn sẽ bỏ qua Thư Nguyễn Ngọc.
Bạch Lộc Cảnh đạm mạc nói, vì để cho Tần Vấn Thiên nhanh chóng ly khai, hắn làm ra hứa hẹn, làm cho trong lòng Tần Vấn Thiên cảm động.
Trảm Trần bài danh mười một trên Thiên Mệnh bảng, hiển nhiên mạnh hơn Bạch Lộc Cảnh, nhưng cuộc chiến hôm nay Trảm Trần bị Tần Vấn Thiên nói ra bí mật, bó tay bó chân, không dám kích hoạt Tinh Hồn, không dám sử dụng thần thông mạnh nhất, thậm chí rất nhiều thủ đoạn không thể dùng, bởi vậy bị Bạch Lộc Cảnh dây dưa.
- Được, Tần Vấn Thiên ngươi nhớ kỹ, nếu Nguyễn Ngọc có chuyện, Bạch Lộc Cảnh cùng Bạch Lộc Di đều phải chết.
Thanh âm của Dương Phàm băng hàn thấu xương.
- Ta sẽ thả nàng, nhưng Dương Phàm, Trảm Trần, chuyện hôm nay, Tần mỗ cũng nhớ kỹ.
Thân ảnh của Tần Vấn Thiên đi xa, Dương Phàm ngừng lại, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm bóng lưng của Tần Vấn Thiên.
Chuyện hôm nay cũng coi như Tần Vấn Thiên mạng lớn, sở dĩ Bạch Lộc Cảnh cùng Phàm Nhạc Sở Mãng gặp phải, là muốn báo cho biết hắn quyết định của Bạch Lộc thư viện, lại không nghĩ rằng thời điểm sắp đến Tiểu Hỗn Đản biết Tần Vấn Thiên gặp phải nguy cơ, cấp tốc chạy tới, đương nhiên, nếu không phải Tần Vấn Thiên kiên quyết bắt Thư Nguyễn Ngọc làm con tin, mặc dù cường giả khắp nơi còn không có tới, Dương Phàm cũng có thể lưu hắn lại!
Dương Phàm không có truy sát, sau này còn có cơ hội giết Tần Vấn Thiên, Bạch Lộc Cảnh cùng Bạch Lộc Di là bạn thân của Tần Vấn Thiên, bọn họ chạy không thoát, Dương Phàm tin tưởng Tần Vấn Thiên không dám làm gì Thư Nguyễn Ngọc.