Thái Cổ Thần Vương

Chương 1584: Chương 1584: Chiến đấu của thiên kiêu chi nữ (2)




- Quả nhiên Tiêu Lãnh Nguyệt vẫn bại, Thanh Nhi công chúa tuy lộ diện không nhiều, nhưng thực lực nàng đúng thật cường đại, hai vị Đại Đế dạy bảo, nàng xếp trên Tiêu Lãnh Nguyệt cũng là lẽ thường.

Mọi người chứng kiến hai đạo thân ảnh tuyệt mỹ đối đầu nhau giữa hư không, trong lòng thầm run, có thể nhìn thấy hai vị thiên kiêu chi nữ tranh phong, thật đúng là khó được.

Bây giờ, chỉ còn không biết Nam Hoàng Vân Hi xếp hạng thứ ba kia rốt cục sẽ có thực lực đáng sợ cỡ nào.

Ông!

Lực lượng hư không bao phủ quanh thân Thanh Nhi, kiều khu nàng run lên, dưới chân có Thần Văn lóng lánh hiện ra, thân thể tan biến, chỉ thấy trước người Tiêu Lãnh Nguyệt bỗng nhiên xuất hiện một đạo quang mang không gian huyễn lệ, Thanh Nhi lần nữa hiện thân, thần sắc lạnh như băng, lại đưa tay vung ra một quyền, một quyền này có được lực lượng xuyên thoa không gian, quang mang chợt lóe, trực tiếp oanh đến trước mặt Tiêu Lãnh Nguyệt.

- Thắng bại đã phân, nhưng nàng vẫn muốn chiến đấu.

Thần sắc mọi người ngừng trệ, bọn họ thấy được thần tình lạnh lùng đến cực trí trên mặt Thanh Nhi công chúa, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Lãnh Nguyệt lạnh vô cùng, mỗi một kích đều không chút lưu tình.

- Tiêu Lãnh Nguyệt luôn muốn tìm kiếm Thanh Nhi để đánh bại nàng, chứng minh vị thế của mình trên Đăng Tiên bảng, nhưng trước kia Thanh Nhi công chúa khả năng không mấy quan chú Tiêu Lãnh Nguyệt, song bởi khi trước Tiêu Lãnh Nguyệt công kích Tần Vấn Thiên, mới khiến cho con gái Trường Thanh Đại Đế phẫn nộ, nàng tuy không nói, nhưng phẫn nộ lại biểu hiện trên công kích.

Một quyền này của Thanh Nhi vô cùng thô bạo, Tiêu Lãnh Nguyệt chợt biến sắc, nàng tựa hồ cũng cảm thụ được lửa giận cất chứa trong công kích của Thanh Nhi, đây đâu chỉ đơn giản là tưởng muốn đánh bại nàng, thân thể nàng lập tức bạo lui, đồng thời lực lượng đông kết đáng sợ trán phóng ra, Đông Diệt Kiếp Chỉ cũng được triển khai, va chạm cùng không gian quyền mang, lại trực tiếp bị xé nứt, dư ba đáng sợ công kích lên thân thể, đâm phá phòng ngự của nàng.

Nhưng đấy mới gần gần chỉ là bắt đầu, thân ảnh Thanh Nhi lần nữa tan biến, chỉ thấy một đạo quang văn hư không lấp lánh quang mang, giống như lực lượng thuấn di, lại một không gian quyền mang oanh giết mà đến, thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt kịch biến, không ngừng đề kháng, trong sát na ngắn ngủi, chỉnh phiến hư không không ngừng có quang văn màu vàng xuất hiện, thân ảnh Thanh Nhi phảng phất như hiện lên ở khắp mọi nơi.

- Thủ đoạn công kích thật bạo lực, đây là phong cách của Cơ Đế, theo lời đồn Cơ Đế cực kỳ tinh thông lực lượng không gian, lực lượng công phạt bạo lực vô song, rất nhiều nhân vật Tiên đế đều phải kính sợ nàng.

- Khí thế Tiêu Lãnh Nguyệt đã hạ thấp, hoàn toàn sao vào trạng thái bị áp chế, sợ rằng phải chịu thiệt.

Quả nhiên, công kích vô tận kia khiến Tiêu Lãnh Nguyệt khổ sở vô cùng, lúc lại một quyền oanh giết tới nàng chỉ kịp đưa tay đón đánh, nhưng lần này thân ảnh Thanh Nhi lại không tan biến, mà trực tiếp xông về phía thân thể nàng, quyền mang đáng sợ không tiêu tán, xuyên thấu hết thảy, hàng lâm.

- Ngươi...

Tiêu Lãnh Nguyệt giận quát một tiếng, từ trong thể nội có một cỗ lực lượng hung mãnh nhào ra, muốn đông diệt trọn cả phiến không gian xung quanh, kiều khu của Thanh Nhi phảng phất như cũng bị bao bọc trong đó, nhưng lúc ấy nàng chỉ tung một quyền, tức thì xuyên thấu hết thảy, phảng phất như có vô tận quyền mang trùng điệp vào nhau, xé mở tầng tầng không gian.

Bành!

Một tiếng nổ vang, thân thể Tiêu Lãnh Nguyệt chừng như sắp bị đạo quyền quang này xuyên thấu, nắm tay Thanh Nhi trực tiếp đâm xuyên hết thảy, oanh trên thân thể nàng.

- Tiêu Lãnh Nguyệt!

Tích tắc này, chư cường giả không ai không kinh hãi, nhìn chằm chằm cảnh tượng chấn hám trước mắt, quang mang chớp diệu, chợt có một tôn thân ảnh trực tiếp đi ra, thoáng chốc thân thể Thanh Nhi như lọt vào đông kết, tiên niệm Tiêu đế xuất hiện, đứng ở sau lưng Tiêu Lãnh Nguyệt.

- Hỗn xược, ngươi là người nào, sao lại hạ lạt thủ như thế.

Tiên niệm Tiêu đế lạnh giọng quát hỏi một tiếng, ánh mắt Thanh Nhi vẫn cứ lạnh như băng, coi chừng hắn, nói:

- Con gái Trường Thanh, đồ đệ Cơ Đế, cút ra.

- Ngươi...

Thần sắc Tiêu đế thoáng ngưng trệ, nháy mắt liền nghĩ đến một nhân vật hậu bối, ái nữ của Trường Thanh Tiên đế.

- Thì ra là ái nữ của Trường Thanh, chẳng qua nói chuyện với trưởng bối như vậy không khỏi có phần vô lễ, ngươi và Lãnh Nguyệt cùng thử luyện trong Cổ Đế chi thành, cần gì phải hạ ngoan thủ.

Thanh âm Tiêu đế ẩn chứa một cổ uy nghiêm cường liệt, mọi người không khỏi nghẹn lời, trận chiến hôm nay, cánh nhiên dẫn ra tiên niệm của hai vị Tiên đế.

Hơn nữa, lấy thân phận Thanh Nhi, dù là Tiêu đế cũng không dám làm thái quá, bằng không trong người Thanh Nhi tất cũng có tiên niệm hộ thân, rốt cục ân oán này vẫn phải dựa vào tự bản thân Thanh Nhi và Tiêu Lãnh Nguyệt giải quyết với nhau.

- Ngươi hỏi xem nàng đã làm gì.

Thanh Nhi lạnh lùng đáp, Tiêu đế nhìn Tiêu Lãnh Nguyệt một cái, chỉ thấy lúc này sắc mặt Tiêu Lãnh Nguyệt vô cùng khó coi. Nàng không chỉ bại, hơn nữa còn bại một cách triệt để, ngay cả tiên niệm phụ thân đều bị kích phát, đây tuyệt đối là sỉ nhục.

- Được rồi, nếu Lãnh Nguyệt có làm gì quá phận thì ta thay nàng bồi lễ, đều là thiên kiêu Tiên Vực, tranh phong ở đây chỉ cần điểm đến là dừng, đừng khiến ta và trưởng bối ngươi kết xuống hận thù quá lớn. Ta không cách nào ở lại quá lâu trong Cổ Đế chi thành, giờ mang nàng rời đi, sau này các ngươi đừng như thế nữa.

Nói rồi Tiêu đế mang theo Tiêu Lãnh Nguyệt, thân hình chợt lóe, cả hai trực tiếp tan biến, xem ra dù có là Tiêu đế xuất hiện thì cũng không tiện bắt nạt hậu bối, huống hồ thân phận Thanh Nhi cũng đâu dễ chọc. Lỡ kết xuống thù hận, thực lực Tiêu Lãnh Nguyệt lại không bằng Thanh Nhi, ở Cổ Đế chi thành vẫn cứ phải chịu thiệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.