Thái Cổ Thần Vương

Chương 225: Chương 225: Chiến tranh bắt đầu (2)




- Sở Vô Vi, ngươi thân là nhi tử của Tiên Hoàng, lại có tâm mưu nghịch, theo ta đi gặp bệ hạ đi.

- Liền mấy người như vậy, Tam đệ kia của ta, cũng quá khinh thường ta đi.

Sở Vô Vi mỉm cười, như trước bình tĩnh ngồi ở đó, không biết khi nào, trước 36 mặt trống, từng cái đứng một bóng người, y phục của bọn họ đều màu trắng, tướng mạo phổ thông, nhưng đều có khí chất đồng dạng, lãnh tĩnh, bình thường, nếu như không chú ý, thậm chí không cảm giác được sự tồn tại của bọn họ.

- Lôi Long Cổ.

Người cầm đầu kia thấy 36 cự trống, đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt trầm xuống, đây là Thần binh tam gia thượng phẩm trong nghe đồn, nếu như do 36 vị cường giả Nguyên Phủ cảnh khống chế, phát huy ra uy lực, Nguyên Phủ cảnh lục trọng trở xuống, có bao nhiêu, giết bấy nhiêu.

Thần sắc khó coi liếc nhìn Sở Vô Vi một cái, chỉ thấy Sở Vô Vi cực kỳ an tĩnh, bưng ly rượu uống cạn, như hồn nhiên không có để chuyện ngoại giới ở trong lòng.

- Sở Vô Vi, ngươi xem xung quanh ngươi một chút, lần này, vẫn là thúc thủ chịu trói đi, bệ hạ nhớ tới tình huynh đệ, có lẽ sẽ cho ngươi có kết cục tốt.

Người nọ tiếp tục khuyên nhủ, mặc dù Tần Vấn Thiên không có đứng lên, nhưng hắn lại nghe được rất nhiều tiếng bước chân, có lẽ ở ngoài phủ đệ của Sở Vô Vi, đã bị bao quanh vây quét.

- Chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, sẽ khởi xướng trùng kích, cần gì phải tạo thành thương vong vô vị.

Sở Vô Vi vẫn không có để ý đối phương, nhìn Tần Vấn Thiên cười nói:

- Tam đệ kia của ta, chẳng mấy chốc sẽ lộ diện, cùng nhau xem một chút đi.

Nói xong, Sở Vô Vi đứng dậy, đi tới trước vách đài, ánh mắt nhìn đối phương, tùy ý nói:

- Hoành thúc, không nên đi theo Tam đệ tai hoạ Sở Quốc.

Sở Hoành nhìn Sở Vô Vi, an tĩnh, chân thành, trong lòng nhịn không được thở dài một tiếng, chỉ thấy hắn giơ tay lên, sau đó vung xuống.

- Giết!

Một cỗ khí tức tiêu sát rung trời tràn ngập, sau đó âm thanh ầm ầm đáng sợ không ngừng, kỵ binh phát động công kích, những âm thanh kia là vách tường bị đánh vỡ, đồng thời, ở dưới đài của Sở Vô Vi, mũi tên phá không bắn đến, phô thiên cái địa, như muốn dìm ngập Thiên Địa.

- Đùng!

Một tiếng trống vang lên, bầu trời run rẩy, như có một đạo thiểm điện xẹt qua hư không.

- Đùng, đùng!

Tiếng trống chỉnh tề nhất trí, âm thanh bạo liệt truyền ra, Thiên Lôi nhấp nháy, trong sát na, trước người Tần Vấn Thiên xuất hiện một màn sáng Lôi Điện to lớn, trăm nghìn mũi tên bắn giết lên màn sáng Lôi Điện, trong nháy mắt bị Lôi Điện du tẩu quấn quanh, sau đó thanh âm răng rắc không ngừng, vô số mũi tên điên cuồng vỡ vụn hủy diệt.

Dưới lầu các, cửa mở, chỉ thấy một nhóm thân ảnh dạo bước mà ra, những người này khoác hắc y, như U Linh chạy về phía trước, trong tay cầm các loại Thần binh lợi khí, đánh về phía đám kia bắn tên.

- Hả?

Thần sắc của Sở Hoành khẽ biến, sau đó thân thể bọn họ muốn đi xuống, lại cảm giác một cỗ uy thế khủng bố bao phủ, chỉ thấy phía trước Lôi Long du tẩu, kèm theo tiếng trống trận run rẩy, Lôi Điện kinh khủng đan dệt thành một Lôi Điện Thần Long đáng sợ, bá đạo không gì sánh được.

- Ầm ầm!

Một tiếng nổ lớn đáng sợ truyền ra, Lôi Điện Thần Long trấn giết về phía trước, mang theo lôi quang tử sắc rực rỡ.

Thần sắc đám người Sở Hoành đại biến, Lôi Long Cổ, quả nhiên đáng sợ như trong nghe đồn.

- Hưu...u...u, hưu...u...u!

Xa xa có tiếng hét lớn khiến người ta sợ hãi truyền đến, trong hư không, chín đạo thiểm điện kim sắc bạo kích ra, nháy mắt đánh vào Lôi Long, sau đó bạo liệt ở trên hư không, hào quang làm mắt người khó có thể mở ra.

Xa xa, cường giả hạo hạo đãng đãng đi đến, đội hình mạnh mẽ làm người ta rung động.

Người cầm đầu khoác long bào kim sắc, bất ngờ chính là Quân Vương bệ hạ, Sở Thiên Kiêu.

Ở phía sau đám người Sở Thiên Kiêu, trên đại địa có vô số thân ảnh chạy tới, có lẽ ngoại trừ lực lượng trấn thủ Hoàng thành chống đỡ Tần phủ, lực lượng quân đội khác của Hoàng thành Sở Quốc, đều bị hắn triệu tập đến nơi này.

Bởi vì Sở Thiên Kiêu biết, Sở Vô Vi, hắn cùng với Tần Vấn Thiên, như vậy trận chiến này, là có thể kết thúc hết thảy.

Ở bên cạnh Sở Thiên Kiêu, có một bóng người tay cầm cung tiễn kim sắc, nở rộ hào quang kim sắc chói mắt, đồng dạng là một kiện Thần binh lợi khí cực kỳ cường đại.

- Đại ca, ngươi không giúp ta thì thôi, hà tất như vậy.

Sở Thiên Kiêu nhìn Sở Vô Vi, bình tĩnh mở miệng.

- Ta vốn không muốn can thiệp hoàng quyền, nhưng con đường của ngươi, càng chạy càng lệch, nếu tiếp tục đi xuống, Hoàng thất nhất mạch, ắt gặp tai ương diệt tộc.

Sở Vô Vi đáp lại nói.

- Vậy sao, lẽ nào bây giờ ngươi phát động Sở gia nội chiến, là vì Hoàng thất? Thật tức cười, cái gọi là đại nghĩa của ngươi, mới chính thức làm cho Sở Quốc lộ ra hiểm cảnh, nên đệ đệ chỉ có thể vô tình.

Sở Vô Vi lạnh như băng nói, trong con ngươi từ từ có sát ý.

Nhưng lúc này, bên cạnh Sở Vô Vi nhiều hơn rất nhiều thanh niên thần bí, bọn họ vẫn luôn rất an tĩnh, như thời khắc đều ở bên cạnh Sở Vô Vi.

- Đây là những người đáng thương ngươi một mực bồi dưỡng kia, bây giờ, đại khái thành tử sĩ của ngươi đi, ngươi để bọn họ đánh đổi mạng sống cho ngươi, có cảm thấy xấu hổ không.

Sở Thiên Kiêu châm chọc nói, sau đó hắn lạnh như băng hạ lệnh:

- Giết!

Các cường giả tiến lên, lúc này Sở Vô Vi vẫn rất bình tĩnh, nhìn từng khuôn mặt phía trước nói:

- Bây giờ các ngươi rời đi còn kịp, Sở Vô Vi ta lấy nhân cách đảm bảo chắc chắn sẽ không tính sổ, nếu như lại u mê không tỉnh, chỉ sợ ta cũng không bảo vệ được các ngươi.

Những người kia hiển nhiên có một chút do dự, nhưng bây giờ, đã đâm lao phải theo lao.

Xa xa lại có thanh âm gót sắt truyền ra, hai bên quảng trường đều xuất hiện quân đoàn kỵ sĩ, chỉ thấy trường thương của bọn họ chỉ, lại đều là đối với người của Sở Thiên Kiêu.

Hiển nhiên lần này hai huynh đệ chi tranh, bọn họ đều có sự ủng hộ của mình.

- Người Khương gia.

Đúng lúc này, có người kinh hô, xa xa, cường giả Khương gia trùng trùng điệp điệp lao đến, người cầm đầu liếc nhìn Khương Hoài một cái, tên gia hỏa khốn kiếp này, làm cho Khương gia quấn vào cuộc phong ba này.

- Người Mục phủ cũng đứng ở bên Sở Vô Vi.

Có người thấy được cường giả Mục phủ xuất hiện, bởi vì năm đó sự tình Mục Nhu, Sở Thiên Kiêu từ trước đến nay có khoảng cách với Mục phủ, mà Công Dương Hoằng hứa hẹn cùng với quan hệ giữa Tần Vấn Thiên và Mục Nhu, làm cho Mục phủ quyết định đi tới, cho thấy thái độ của bọn họ.

Rất nhiều thân ảnh hắc y che mặt lặng lẽ xuất hiện ở hai bên vách tường, bọn họ đều là người tới giúp Tần Vấn Thiên.

Càng ngày càng nhiều cường giả đối địch xuất hiện, làm cho thần sắc của Sở Thiên Kiêu khó coi, chỉ nghe hắn lạnh như băng nói:

- Được, tốt.

- Sau ngày hôm nay, Sở Quốc yên ổn, giết.

Sở Thiên Kiêu nổi giận gầm lên một tiếng, một cỗ Hoàng Giả chi ý điên cuồng nở rộ, sát ý ngập trời.

- Giết, giết!

Tiếng hô rung động giữa Thiên Địa, người của song phương rốt cục triển khai giao phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.