Thái Cổ Thần Vương

Chương 226: Chương 226: Lá bài tẩy ra hết (1)




Hàn phong gào thét, sát ý lạnh thấu xương, chỉ thấy Sở Thiên Kiêu đứng ở trong hư không, ánh mắt nhìn quét Tần Vấn Thiên cùng với Sở Vô Vi, hắn còn tưởng rằng hôm nay Sở Vô Vi sẽ tranh thủ đến lực lượng càng mạnh đối kháng hắn, xem ra, hắn đánh giá cao đại ca này, chỉ là những lực lượng này, lẽ nào có thể chống lại được hắn sao?

Lần này, hắn mang đến quân đoàn do vũ phủ huấn luyện, chính là lấy lực lượng cuồng bạo nghiền ép Sở Vô Vi, có thể nói, trừ lực lượng trấn thủ ngoài Hoàng thành, thì toàn bộ đều tập trung ở nơi này, trước giết Sở Vô Vi, lại đối phó Tần phủ.

Chiến đấu bạo phát, gió tanh mưa máu, tiếng trống trận cuồn cuộn, Lôi Đình chi lực vô tận bao phủ vùng hư không này, điên cuồng từ trên trời giáng xuống, theo những người đánh trốngkia chỉ dẫn giết xuống dưới.

Phía trước, người bên cạnh Sở Thiên Kiêu giơ lên mũi tên kim sắc, một cỗ phong duệ không có gì không phá điên cuồng bạo phát, quang mang kim sắc xẹt qua hư không, đánh về phía Sở Vô Vi.

Lôi Long Cổ chấn động, Lôi Điện Chi Long gầm thét, xông về mũi tên bắn giết đến, phát ra chùm sáng hủy diệt, quang mang Lôi Điện hiển nhiên càng tốt hơn.

- Đùng.

Chỉ thấy thân hình Sở Mãng đạp một cái, thân thể hắn đứng ở trên tường thành, tinh quang chói mắt, Tinh Hồn của hắn nở rộ ra, đầu tiên là một cây cung tiễn, sau đó một thanh cự phủ, đây là Tinh Hồn thứ hai cùng Tinh Hồn thứ ba của hắn.

Tinh Thần cung tiễn to lớn xuất hiện ở trong tay Sở Mãng, giương cung lắp tên, chín mũi tên chỉ về phía một nhóm thân ảnh nhào tới, trong khoảnh khắc, có chín người thân hình hơi đình trệ, chỉ cảm thấy bị phong tỏa, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm Sở Mãng, lộ ra kiêng kỵ.

Sở Mãng, Kinh Thành Thập Tú đệ nhất nhân, thiên phú của hắn còn muốn xuất chúng hơn Sở Thiên Kiêu rất nhiều, thực lực mạnh mẽ không gì sánh được.

- Ai dám tiến lên, giết.

Sở Mãng rống lên, mũi tên phá không, như quang, như ảnh.

- Phốc, phốc, phốc...

Chín âm thanh gần như cùng lúc vang lên, chín cường giả Nguyên Phủ cảnh toàn thân run rẩy, mi tâm bị mũi tên bắn thủng, ánh mắt lộ ra thần sắc không thể tin được.

Tiễn của hắn, làm sao có thể nhanh như vậy?

- Đây là... lực lượng ý chí Võ Đạo.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên rộng mở nhìn chằm chằm Sở Mãng, khí tức của đối phương hẳn là Nguyên Phủ cảnh ngũ trọng, rất đáng sợ, mà trong mũi tên của hắn mơ hồ có lực lượng ý chí Võ Đạo.

Tần Vấn Thiên không có cảm giác sai, Sở Mãng từng ở dưới Sở Vô Vi đốc xúc, điên cuồng bắn tên, ngày qua ngày, năm qua năm, mặc dù bước vào Nguyên Phủ cảnh cũng như vậy, Sở Vô Vi để hắn bắn tên, để hắn đi cảm thụ, thẳng đến có một ngày, hắn đột nhiên có một loại cảm giác, hắn có thể để tiễn ở trong thời gian ngắn nhất đánh trúng mục tiêu.

Khi đó hắn liền lĩnh ngộ cảnh giới thứ nhất của Tiễn Chi Ý Chí, thuấn kích.

Một tiễn chín Nguyên Phủ, một màn như vậy cho người lực trùng kích to lớn, tuy chín vị Nguyên Phủ kia thực lực không tính quá mạnh, nhưng dù sao Nguyên Phủ cảnh cũng là lực lượng trung kiên của chiến tranh lần này a.

Động tác của Sở Mãng không chút đình chỉ, thân thể chuyển qua, cung tiễn nhắm các cường giả đang xông lên sân thượng.

- Hống.

Sở Mãng gầm lên giận dữ, tựa như trở nên vô cùng cuồng bạo, giống như một Cự Nhân, lần thứ hai bắn ra chín mũi tên, chín tia sáng lóng lánh mà qua, âm thanh phốc xuy không ngừng, lại có cường giả Nguyên Phủ cảnh không ngừng ngã xuống, một đòn giết chết.

Cung tiễn của Sở Mãng, như mũi tên đoạt mệnh.

Lôi Long Cổ phòng ngự, Sở Mãng công kích, tuy nơi này không có quá nhiều cường giả, nhưng người của Sở Thiên Kiêu muốn công vào quảng trường, tựa hồ cũng không dễ dàng như vậy.

36 vị cường giả Nguyên Phủ cảnh phối hợp khống chế Lôi Long Cổ, mặc dù là Nguyên Phủ cảnh thượng tam trọng cận thân, cũng sẽ bị uy hiếp to lớn.

- Người Tần phủ, cũng sắp đến a.

Sở Vô Vi thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên nhìn huyết thủy chảy trên mặt đất, trong lòng thầm than.

Âu Dương không có hiện thân, bởi vì Tần Vấn Thiên biết Cửu Huyền Cung còn chưa xuất hiện, đám người Âu Dương cần uy hiếp Cửu Huyền Cung.

Còn Thanh Nhi, nghĩ đến nàng Tần Vấn Thiên chỉ có thể cười khổ, hắn ngay cả Thanh Nhi ở đâu cũng nhìn không thấy, có lẽ hiện tại hắn có thể cố ý để mình vào hiểm cảnh làm cho Thanh Nhi hiện thân, nhưng mỗi lần đều làm như vậy, chỉ sợ Thanh Nhi sẽ có ý kiến, dù sao Thanh Nhi không nợ hắn cái gì, trong bóng tối bảo hộ hắn, hắn đã nên cảm ơn, không thể mỗi lần dùng mạng bản thân đi uy hiếp Thanh Nhi xuất hiện.

Mây trắng trên bầu trời tựa hồ cũng nhuộm lên màu đỏ tươi, cường giả trên sân vẫn thủ hộ các đại phương vị, Sở Mãng không ngừng bắn tên giết chết người trong phạm vi công kích, nhưng những cường giả khác lại không cách nào ngăn trở thiết kỵ xâm lấn, những người ủng hộ Sở Vô Vi kia đang bị săn giết, mặc dù là người Khương gia cùng Mục phủ, đều bị đặt trong hiểm cảnh.

Bất quá bọn hắn đang dần dần dựa vào Sở Vô Vi, như vậy Lôi Long Cổ có thể bảo hộ được bọn họ.

Sở Thiên Kiêu cũng không có lệnh nhóm cường giả mạnh nhất ở bên cạnh cường công, tuy hắn có nắm chắc phân giải Lôi Long Cổ công kích, nhưng liều mạng như vậy, không nghi ngờ sẽ làm cho phe hắn tiêu hao không ít cường giả, đợi đuổi tận giết tuyệt người ở nơi này, hắn ngược lại muốn xem xem Sở Vô Vi có thể tránh bao lâu.

Tiếng reo hò dần dần yếu bớt, nhưng đại địa lại rung lên, ánh mắt của Sở Thiên Kiêu chậm rãi chuyển qua, sau đó liền thấy xa xa có cường giả gào thét, mặt đất có thiết kỵ chà đạp đại địa, lấy tư thế gió cuốn mây tan cấp tốc tiến lên, bất ngờ chính là người Tần phủ tới.

Sở Thiên Kiêu lạnh như băng liếc nhìn Sở Vô Vi một cái, sau đó phất phất tay, nhất thời người của hắn điên cuồng thối lui, để tránh khỏi lọt vào Sở Vô Vi cùng Quân đội Tần phủ hai mặt giáp công.

Cơn lốc kinh khủng gào thét mà đến, người Tần phủ đứng sừng sững ở bên phải quảng trường, nhìn người của Sở Thiên Kiêu, một cỗ uy thế cuồng bạo tịch quyển Thiên Địa.

- Vấn Thiên.

Một tiếng la truyền đến, ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn hai gã tướng lĩnh của Tần phủ, bất ngờ chính là Tần Hạo cùng với Tần Xuyên, bất quá thực lực bản thân bọn hắn cũng không quá mạnh, bởi vậy được bảo vệ tầng tầng lớp lớp, mà người thủ hộ bọn họ ngoại trừ Vũ vệ, còn có đám người Cố lão.

Cửu Huyền Cung bắt Đế Nghĩa mang đi, Hoàng thất truy sát người Đế Tinh học viện, thù này đâu thể không báo, trong Quân đội Tần phủ, vốn có rất nhiều người của Đế Tinh học viện.

Đây cũng là lòng tin của Sở Vô Vi với Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên, hắn là nhân vật then chốt có thể khống chế thế cục.

- Tần gia gia, phụ thân.

Tần Vấn Thiên cười nói, ngày này, cuối cùng cũng đến, từ Diệp gia dẫn người bước vào Thiên Ung Thành không đến hai năm thời gian, hết thảy, đều nên có cái chấm dứt.

- Tới cũng tốt, như vậy thì hôm nay, cùng nhau mai táng ở chỗ này đi.

Sở Thiên Kiêu đảo qua mọi người, sau đó xa xa có một chi quân đoàn cường đại điên cuồng chạy đến, tựa hồ đang đứng ở trạng thái bị đuổi giết, thấy một màn như vậy ánh mắt của Sở Thiên Kiêu ngưng tụ, đợi những người kia đến phụ cận, Sở Thiên Kiêu lạnh nhạt nói:

- Chuyện gì xảy ra?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.