Thái Cổ Thần Vương

Chương 432: Chương 432: Chín châu đến triều




Tư Đồ Phá cũng không hiểu, chẳng qua hắn vẫn đang khôi phục thương thế, thật không có tâm tư nghĩ quá nhiều.

Nhưng giờ phút này Vân Mộng Di mắt đẹp lóe lên, nhìn bóng người trên Thiên Bi cổ lộ kia, trong lòng thở dài một tiếng.

- Ngươi đã thua.

Một thanh âm đột ngột bay vào trong tai Vân Mộng Di, chưa có ai phát hiện, chỉ có Vân Mộng Di nghe được.

Vân Mộng Di nhẹ nhàng gật đầu, nàng biết, nàng đã thua.

Nàng hôm nay đến, đương nhiên không phải đến giúp Tần Vấn Thiên, nàng và Tư Đồ Phá giống nhau, là tới tỷ thí với Tần Vấn Thiên, nhưng, nàng đã thua, nàng chưa đi đến một bậc cao nhất, lấy được Giám Thiên Thần Bi thuộc về nàng.

- Đã thua, từ nay về sau, ngươi phụ tá trung thành với hắn đi, sẽ không nhục cho ngươi, chuyến đi hoàng triều Đại Hạ lần này, ngươi hộ tống hắn, nơi đó, ngươi quen thuộc hơn hắn.

Thanh âm này lại lần nữa truyền đến, Vân Mộng Di ngẩng đầu, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, có lẽ, đây là số mệnh của nàng.

Lần này tu hành thuận lợi thần kỳ, Tần Vấn Thiên chỉ dùng không đến một tháng thời gian, phá tan Nguyên Phủ tầng sáu trói buộc, bước vào Nguyên Phủ tầng bảy.

Không chỉ có hắn, những người bước lên cầu thang Thiên Bi đều có tiến bộ, đặc biệt là những người bước lên bậc thang thứ mười tám, đều đã trải qua một lần võ đạo ý chí thăng hoa, tinh thần lột xác, thực lực của bọn họ đều có tinh tiến rõ ràng.

Hôm nay, Sở Mãng đã bước vào Nguyên Phủ tầng tám; Âu Dương Cuồng Sinh và Phàm Nhạc đều đã đến cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy, thậm chí Âu Dương Cuồng Sinh đã đang trùng kích Nguyên Phủ tầng tám, hơn nữa, võ đạo ý chí của bọn họ đều có lột xác.

Vân Mộng Di tuyệt đối là không thể bỏ qua, nàng lần này thời điểm đến trùng kích, các hạng võ đạo ý chí đã đại viên mãn, hôm nay thực lực của nàng, Nguyên Phủ tầng chín, ba loại võ đạo ý chí tất cả đều là đại viên mãn.

Đương nhiên, tiến bộ lớn nhất, vẫn là hai người Tư Đồ Phá cùng với Tần Vấn Thiên.

Tư Đồ Phá, cảnh giới Nguyên Phủ tầng chín, ba loại võ đạo ý chí đại viên mãn, tâm cảnh càng thêm kiên định.

Tần Vấn Thiên, cảnh giới Nguyên Phủ tầng bảy, ba loại võ đạo ý chí đại viên mãn, tâm chí cứng cỏi vô song, tâm cảnh càng không thể dao động.

Những người rời khỏi kia sau khi nghe nói chiến cuộc phía sau, trong lòng đều có chút buồn bực, thế mà chưa nhìn thấy cảnh tượng ba người tranh phong, nhưng Tần Vấn Thiên này cũng thật lợi hại, thế mà lại trở thành người số một, đánh bại Tư Đồ Phá.

Nhưng, đáng tiếc Tần Vấn Thiên cảnh giới thấp chút, hôm nay cách cuối năm hầu như đã không còn bao nhiêu thời gian, hắn muốn ở cuối năm xông lên Thiên Mệnh bảng sợ là không có khả năng, bỏ lỡ lần thịnh thế này.

Đương nhiên, Tần Vấn Thiên hắn không nghĩ như vậy, lúc này hắn dừng tu hành, đứng dậy, trên mặt mang theo một ý cười tự tin.

Nếu như không có lần lịch luyện này, ngắn ngủi mấy tháng, muốn tăng lên nhiều như vậy, chỉ sợ khó, quả thật đã cho hắn một cơ hội rất tốt.

- Đa tạ tiền bối.

Tần Vấn Thiên nhìn lão giả quét rác bên cạnh chắp tay, khách khí nói.

- Tự ngươi làm được, cảm tạ ta làm gì.

Lão giả tùy ý nói.

Tần Vấn Thiên cười, trong lòng đoán lão nhân này chỉ sợ cũng là nhân vật khó lường.

- Vãn bối cáo từ.

Khom người cúi đầu, Tần Vấn Thiên liền chuẩn bị rời đi.

- Thiên Bi này, là của ngươi rồi, mang đi.

Lão giả tùy ý nói, khiến ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe.

Thiên Bi này chính là Giám Thiên Thần Bi, lão giả này tặng cho hắn?

- Ngày xưa chủ nhân ta đã nói cho ta, ai có thể đi đến dưới Thiên Bi, Thiên Bi này chính là của kẻ đó, mà ngươi, đã làm được, mang đi đi.

Lão giả tựa như có chút không kiên nhẫn nói.

Tần Vấn Thiên không khách khí nữa, mang Hoàng Tuyền Thạch Bi cùng với Thiên Bi thu hết lại, chỉ là mê hoặc trong lòng, càng muốn vạch trần nó hơn, đáng tiếc, nhìn không thấu.

Nâng bước, Tần Vấn Thiên theo cầu thang đi xuống dưới, lão nhân kia cầm chổi, ánh mắt nhìn bầu trời, trong ánh mắt thế mà lại toát ra một mảng ôn hòa, tựa như, còn có tưởng niệm.

...

Cố đô cổ xưa, thành Khâm Châu, Khâm Thiên Các, không biết bao nhiêu năm trước, Khâm Thiên Các, từng tên là Khâm Thiên Giám, chính là một ti quản hạt trong Đại Hạ cổ hoàng triều, xem thiên tượng, nhìn lén vận thế Đại Hạ.

Giờ phút này, ở trong Khâm Thiên Các, một vị lão giả ánh mắt nhìn trời, con ngươi giống như có một mảng thần thái lấp lánh, xuyên thấu hư vô, nhìn trên chín tầng trời, nơi đó, có tinh tượng Đại Hạ.

- Yêu tinh càng lúc càng sáng, tinh tượng Đại Hạ có thế thay đổi bất ngờ, chư tinh lấp lánh, đều tranh mũi nhọn, nhưng, trong tinh tượng này, lại có thế nhất thống.

Trong lòng lão giả này chấn động, tinh tượng này, ngàn năm hiếm thấy!

Mọi người nhìn Tần Vấn Thiên từng bước đi xuống, trong lòng cực không bình tĩnh, Thiên Bi quan không có Thiên Bi, còn có thể xưng là Thiên Bi quan sao?

Thiên Bi kia, thế mà lại được tặng cho Tần Vấn Thiên.

Đương nhiên, người nơi này còn chưa biết, ba khối Thiên Bi này là vật gì, nếu không, chắc chắn lại dẫn lên sóng gió khủng bố.

Giám Thiên Thần Bi, tên viết giám thiên, chứng kiến Đại Hạ cổ hoàng triều hưng suy, vô số anh kiệt Đại Hạ cổ hoàng triều đều từng trải qua nó rửa tội.

Giám Thiên Thần Bi, giống như một tấm gương cổ, một quyển sách sử, Giám Thiên Thần Bi phía trên, có khắc Đại Hạ cổ hoàng triều cửu đại tuyệt học, chỉ là hôm nay, nhất hóa thành cửu, không hề gặp nhau.

Nếu như Tần Vấn Thiên đối với lịch sử Đại Hạ cổ hoàng triều hiểu biết thêm một ít, hắn sẽ biết, trong cửu châu thành của hoàng triều Đại Hạ hôm nay, có một số thế lực nào đó, trấn tông tuyệt học của bọn họ, đó là trong chín đại tuyệt học ngày xưa trên Giám Thiên Thần Bi có khắc ghi lại.

Chỉ là, chúng nó tuy vẫn cường đại như cũ, nhưng lại không còn phong thái ngày xưa.

Đại Hạ cổ hoàng triều trước đây, so với chín châu thành ngày nay cường đại hơn quá nhiều, có thể nói, các thế lực cấp bá chủ ngày nay chín châu thành liên hợp lại, cũng không cường đại bằng Đại Hạ cổ hoàng triều năm đó, nếu không, Đại Hạ cổ hoàng triều, làm sao có thể nhất thống thiên hạ, chưởng quản lãnh thổ vô tận này, duy ngã độc tôn.

Phía sau Tần Vấn Thiên, lão giả quét rác kia cầm cái chổi, lại một lần nữa quét tước cầu thang, có lẽ, đây chính là một lần cuối cùng.

- Lão đại, Thiên Bi kia, cho ta mượn chơi hai ngày?

Phàm Nhạc thấy Tần Vấn Thiên đi tới, mắt híp lóe lên, Thiên Bi cường đại kia, thế mà đã trở thành vật của Tần Vấn Thiên, cái này thật đúng là thú vị.

Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn tên mập một cái, đi đến bên người bọn Sở Mãng, nhìn thoáng qua mọi người, thực lực đều có tiến bộ, chuyến đi Thiên Bi cổ lộ lần này, thu hoạch rất lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.