Thái Cổ Thần Vương

Chương 1623: Chương 1623: Chú thể (1)




- Tần sư huynh, các vị đã tới.

Quân Mộng Trần đang ở nơi này, nhìn thấy bọn Tần Vấn Thiên đi tới, trong mắt của hắn lóe lên thần sắc hưng phấn, lập tức nhìn Nam Hoàng Vân Hi và hỏi:

- Chuyện gì xảy ra với ngươi trước đó vậy?

- Không có gì.

Nam Hoàng Vân Hi khẽ lắc đầu, không giải thích nhiều lời.

- Hả?!

Quân Mộng Trần tỏ thái độ kỳ quái, cũng không hỏi nhiều. Tần Vấn Thiên nhìn bọn họ hỏi:

- Nơi này đã xảy ra chuyện gì?

- Nơi này dường như cũng là truyền thừa của một vị Cổ chi đại đế, hơn nữa còn là truyền thừa cực kỳ cường đại. Mỗi một bước đi trong vùng không gian này đều cực kỳ khó khăn. Nhưng mà lúc đi vào trong đó, ngươi sẽ cảm thấy một sức mạnh kỳ diệu, thậm chí là hình ảnh kỳ lạ. Ta cũng không nói rõ ràng cụ thể là rốt cuộc như thế nào, sư huynh cứ thử một chút thì biết.

Quân Mộng Trần nói với Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy bên trong mảnh hào quang màu vàng lưu động đó có bóng dáng của mấy vị đang chậm bước bên trong, nhưng đi về phía trước một cách cực kỳ gian nan. Dường như mỗi một bước đi đối với bọn họ đều là một sự khiêu chiến thật lớn.

- Bên kia tình huống như thế nào, vì sao rất nhiều người đều đến nơi này?

Hoa Thái Hư lên tiếng hỏi Tần Vấn Thiên.

- Phạm Thiên đại đế sắp đặt chín ghế truyền thừa. Mỗi người chỉ có thể đoạt lấy được một đoạn truyền thừa. Lúc chúng ta tới đó, chỉ còn lại hai ghế truyền thừa cuối cùng, giờ này lần lượt đã bị Tử Đạo Dương và Trảm Bằng thu hoạch được. Bởi vậy những người khác đều lục tục đến nơi này.

Tần Vấn Thiên đáp lại, lập tức Hoa Thái Hư hiểu rõ.

- Không ngờ thật sự là truyền thừa của Phạm Thiên đại đế?

Trong ánh mắt Hoa Thái Hư lóe lên sắc thái kỳ dị. Đáng tiếc, ghế truyền thừa đã không còn. Hắn nhìn Tần Vấn Thiên, Thanh Nhi và Nam Hoàng Vân Hi, không ngờ ba người bọn họ lại không chiếm cứ được ghế truyền thừa? Điều này tựa hồ rất kì quái.

- Đích thật là truyền thừa của Phạm Thiên đại đế. Không chỉ có vậy, truyền thừa nơi này cũng sẽ không đơn giản.

Tần Vấn Thiên nhìn thân khu màu vàng ở phía trước, hỏi:

- Thân khu màu vàng kia là cái gì?

- Tần sư huynh, nói huynh thử qua thì biết. Đi thôi.

Quân Mộng Trần nói, dường như cũng có ý giựt dây cho Tần Vấn Thiên thử.

- Được.

Tần Vấn Thiên gật gật đầu, lập tức ánh mắt của hắn lập lòe, đạp bước đi tới hào quang màu vàng phía trước.

Hào quang mãnh liệt trong nháy mắt bao phủ hắn vào trong đó. Chỉ trong nháy mắt, không gian dường như biến ảo. Tần Vấn Thiên mơ hồ cảm giác mình xuất hiện ở một không gian cố hữu nào khác. Ở nơi đó, nhiều thiên kiêu tại các nơi đều đang chật vật đi về phía trước từng bước một. Phía trước bọn họ là thân thể màu vàng trôi bay lơ lửng, nhưng trên người của y lại tràn ngập một cổ lực lượng cực kỳ đáng sợ. Dường như tới gần y là lập tức có thể cảm nhận được một cổ uy áp kỳ lạ.

Ông…

Tần Vấn Thiên bước chân đi tới trước, nhưng hắn lại cảm giác khoảng cách của hắn không hề tới gần tôn thân khu màu vàng này. Một đạo cường quang đánh tới, vọt thẳng vào trong cơ thể Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên không kịp chống cự, thân khu màu vàng liền phóng thích ra một đạo cường quang đáng sợ. Thân thể hắn đột nhiên run lên, hào quang đánh vào người khiến cho hắn sinh ra một cảm giác lực lượng cực kỳ cường đại.

- Cái này. . .

Tần Vấn Thiên kinh ngạc, xảy ra chuyện gì?

Bước chân hắn tiếp tục đi về phía trước. Thân khu màu vàng vẫn trôi bay lơ lửng tại chỗ, khoảng cách với hắn không có bất kỳ biến hóa nào. Nhưng có một đạo ánh sáng đáng sợ đã đánh vào thân thể Tần Vấn Thiên. Trên người Tần Vấn Thiên phun trào một luồng cường quang, hắn mơ hồ cảm giác trong cơ thể mình tích chứa một lực lượng kinh người, dường như lúc nào cũng có thể bộc phát ra.

- Đây cuối cùng là xảy ra chuyện gì?

Hiển nhiên Tần Vấn Thiên không dự liệu sẽ xuất hiện tình huống như thế này. Hắn đi về phía trước từng bước một, phát hiện khoảng cách giữa tôn thân khu màu vàng và thân thể mình thủy chung vẫn như vậy, gần trong gang tấc nhưng dường như xa không thể với tới. Khí thế trên người hắn càng lúc càng cường đại. Từng tia sáng đánh vào trong cơ thể hắn, khiến cho cả người hắn ẩn chứa một cổ uy áp kinh người, siêu cấp đáng sợ.

Nhưng càng như thế, dường như hắn càng cảm nhận được lực lượng uy áp vô thượng lan tràn ra từ thân khu màu vàng. Thân thể hắn mơ hồ có cảm giác không bị khống chế, dường như lực lượng của hắn sắp bị thân khu màu vàng nhập vào thay thế lực lượng trong thân thể hắn.

Oành…

Một tiếng vang thật lớn. Lực lượng trong cơ thể Tần Vấn Thiên bị cởi bỏ trong một tích tắc. Thân thể hắn dường như đã tao ngộ một lực lượng nghiêm trọng và cực kỳ đáng sợ, khiến thân thể hắn lui nhanh, trong nháy mắt tới rìa phiến không gian kỳ diệu, bước chân từ từ lui về sau, hộc ra một ngụm máu tươi, trong cơ thể có một cơn nín giận.

- Cái quỷ gì vậy?

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía trước. Thời khắc này hết thảy lại trở nên rõ ràng, dường như vừa rồi chẳng qua là một giấc mộng, nhưng lại tồn tại rất chân thật. Hơn nữa vừa rồi hắn mới chính thức cảm thấy hắn cách thân khu màu vàng ấy rất gần. Thân khu ấy thật đáng sợ, khiến cho hắn tỉnh lại.

Không chỉ có Tần Vấn Thiên, không ít nhân vật thiên kiêu đều bị bắn ngược thân thể về. Tất cả đều bị thương, cảm thấy khí thế cả người dao động, cực kỳ không ổn định. Bọn họ đều ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía trước, trong mắt như có ánh sao lóng lánh.

&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.