Thái Cổ Thần Vương

Chương 435: Chương 435: Cố nhân




Nghĩ đến đây, trong đôi mắt thâm thúy của Bạch Tình hiện lên một ý cười mơ hồ, giờ khắc này, nàng toát ra vẻ đẹp ngây thơ.

...

Tần Vấn Thiên đi trên đường lớn, hắt xì, thấp giọng nói:

- Ai đang nhớ ta.

- Ngươi cũng đừng giả bộ nữa lão đại.

Phàm Nhạc bĩu môi nói:

- Ngươi cho rằng là ta, mỗi ngày có người nhớ nhung.

Tần Vấn Thiên trợn mắt trắng dã, Tiểu Hỗn Đãn trong lòng hắn cũng lật người, lộ ra động tác chịu không nổi, khiến Phàm Nhạc cho một gõ trên cái đầu nhỏ của nó.

Bọn họ là hôm qua đến thành Khâm Châu, sáng sớm mập mạp đã đề nghị ra ngoài đi một chút.

Khu vực này có rất nhiều tửu lâu khách sạn, mà đường cái chỗ bọn họ cực kỳ rộng rãi, có thể chứa trăm người song song, không ngừng có yêu thú ở bên cạnh lướt qua, hai bên cửa hàng mọc san sát, náo nhiệt phi phàm.

Ngẫu nhiên ở trên đường lớn sẽ gặp phải một số đội ngũ phi phàm hưng phấn hừng hực, phần lớn đều là đến từ thế lực lớn, tỏ ra cực có nắm chắc.

- Những người này là loại người nào, trên người thế mà đều có khí sắc bén, giống như là kiếm sắc ra khỏi vỏ.

Tần Vấn Thiên nhìn thấy một đám bóng người thanh niên đi ngang qua bên cạnh, nhìn Âu Dương Cuồng Sinh ở bên cạnh hỏi.

- Người thành Binh Châu, rất nhiều thế lực người thành Binh Châu sở trường luyện khí, bọn họ tu hành công pháp thần thông, cũng đều lấy hỗ trợ lẫn nhau với thần binh, bởi vậy nhuệ khí cực thịnh.

Âu Dương Cuồng Sinh đáp lại:

- Hơn nữa thành Binh Châu cách thành Khâm Châu không xa, cùng thành Khâm Châu, thành Vọng Châu là châu thành trung tâm của hoàng triều Đại Hạ, thế lực xem như mạnh nhất, cũng còn có chút cảm giác về sự ưu việt.

- Chín châu thành ba mươi sáu thế lực lớn cấp bá chủ, hẳn đều đã đến?

Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, Âu Dương Cuồng Sinh gật gật đầu:

- Đương nhiên, thành Thanh Châu hẻo lánh nhất, Cửu Huyền cung, Thanh Vân các, chỉ sợ đều sẽ có người đến, đối với nơi đó, ngươi hẳn là quen thuộc một chút, dù sao Sở quốc gần thành Thanh Châu nhất.

Cửu Huyền cung, thật ra cũng chưa nói tới quen thuộc, nhưng hắn và Cửu Huyền cung quả thật có qua lại không ít, hôm nay, nếu là gặp được người của Cửu Huyền cung, có chuyện, hắn phải làm rõ.

Về phần Thanh Vân các, duy nhất có sự qua lại, đó là Công Dương Hoằng tiền bối cùng với Thiên Mộng Ngữ, hôm nay, cũng không biết Công Dương Hoằng hiện tại như thế nào.

Sau khi Công Dương Hoằng rời khỏi Sở quốc không lâu, hắn liền tới Vọng Châu thành, chỉ sợ về sau cho dù Công Dương Hoằng trở lại Sở quốc, cũng không tìm thấy hắn.

- Sở quốc!

Trong lòng Tần Vấn Thiên có từng tia vướng bận, Sở quốc, quốc gia nhỏ yếu đó, lại có rất nhiều người mình tưởng niệm vướng bận.

- Đan Vương điện, Khuynh Thành, lần này, nàng cũng tới chứ.

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ một tiếng, Mạc Khuynh Thành ở Đan Vương điện rất được coi trọng, coi là đệ tử trung tâm nhất bồi dưỡng, Lạc Hà phi thường thích đối với nàng, thực lực của nàng tăng lên tuyệt đối sẽ không chậm hơn mình nhỉ.

- Thơm quá.

Đúng lúc này, một đợt mùi thơm bay tới, hương rượu thuần hậu, Phàm Nhạc mạnh mẽ hít một hơi, sau đó mắt nheo lại, tìm kiếm nơi phát ra mùi thơm.

- Nơi đó.

Ngón tay Sở Mãng chỉ một tòa tửu lâu xa hoa phía trước, một lá cờ xí phiêu đãng ở đó, bên trên viết vài chữ to:

- Túy Tiên Cư.

- Tên hay.

Âu Dương Cuồng Sinh cười nói:

- Đi, chúng ta đi qua uống vài chén.

- Đúng, ta cũng muốn uống mấy chén.

Bên cạnh Âu Dương Cuồng Sinh, Âu Dương Tiểu Lộ nháy nháy mắt, khiến Âu Dương Cuồng Sinh trừng mắt nhìn nàng một cái:

- Không có việc của muội, chúng ta uống rượu, nữ nhân ăn thịt.

- Hừ.

Âu Dương Tiểu Lộ trừng mắt nhìn Âu Dương Cuồng Sinh, nói:

- Chờ gặp được Đình tỷ tỷ, muội bảo tỷ ấy đến giúp muội thu thập ca.

Đình tỷ tỷ Âu Dương Tiểu Lộ chỉ tự nhiên không phải Âu Dương Đình, mà là vị hôn thê Khương Đình của Âu Dương Cuồng Sinh, thân là hậu bối thế lực cấp bá chủ của Phong Châu thành, Khương Đình hiển nhiên cũng tới.

- Xì, còn không biết ai thu thập ai đâu.

Âu Dương Cuồng Sinh bĩu môi nói.

- Thật vậy sao, ca dám lặp lại lần nữa?

Âu Dương Tiểu Lộ khinh thường nói.

- Nếu là Khương Đình nha đầu đó đến đây, ta nhất định phải chỉnh đốn nàng một phen, thế nào?

Âu Dương Cuồng Sinh cao giọng nói, hắn vừa dứt lời, Âu Dương Tiểu Lộ lộ ra một nụ cười trộm, khiến Âu Dương Cuồng Sinh cảm giác có chút không ổn, đột ngột xoay người, sau đó hắn liền nhìn thấy phía sau một bóng hình xinh đẹp đứng ở đó.

Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc chưa quay đầu đã biết ai, vẻ mặt đồng tình nhìn Âu Dương Cuồng Sinh.

- Các ngươi...

Trong lòng Âu Dương Cuồng Sinh biết mắc mưu, đám người này, tựa như đều biết, quá thiếu nghĩa khí đi.

Từ khi Tiên Trì cung từ biệt, Tần Vấn Thiên đã chưa từng gặp Khương Đình, hôm nay nàng đã trưởng thành thêm vài phần, duyên dáng yêu kiều, càng có hương vị nữ nhân hơn, đôi mắt đẹp kia lưu chuyển, nhìn Âu Dương Cuồng Sinh, khiến Âu Dương Cuồng Sinh cười sang sảng nói:

- Đình nhi muội đến rồi à, sao không tìm nói, nha đầu thối này cũng không nói cho ta biết.

- Hừ.

Khương Đình để Âu Dương Cuồng Sinh ôm không khí, từ bên cạnh hắn đi qua, Âu Dương Cuồng Sinh lon ton theo sau, cười nói:

- Ta vừa rồi chỉ là đùa một chút, đùa một chút.

Nhìn thấy một màn như vậy, bọn người Tần Vấn Thiên đều cười lên, sau đó cùng nhau tới trong Túy Tiên Cư, ở lầu hai tìm vị trí tốt sát cửa sổ ngồi xuống, uống thoải mái nói chuyện phiếm.

Trong tửu lâu khách quý ngồi đầy, bàn trời luận đất, nhưng giờ phút này chỉ sợ không có ai sẽ biết, người một bàn không chút bắt mắt kia, tương lai sẽ ở hoàng triều Đại Hạ nhấc lên mưa rền gió dữ như thế nào.

Ngoài Túy Tiên Lâu không ngừng có người bước vào, lúc này có đoàn người đi vào trong đó, trong những người này có nam có nữ, đều là thanh niên, ba nam ba nữ.

Ba nữ tử, trong đó một nữ tử hơi tỏ ra thấp bé, tướng mạo thường thường, tựa như có chút tự ti, theo ở phía sau không nói chuyện, nữ tử nói nhiều nhất có vài phần kiều mỵ, mắt nhìn tám phương, như là đặc biệt khôn khéo, hơn nữa nàng dáng người no đủ, nhất là nơi đầy đặn kia, núi đồi hơi thoáng lộ, có một mảng trắng như tuyết, mơ hồ muốn ra, làm người ta thèm nhỏ dãi ba thước.

Nhưng một người chói mắt nhất, lại là một nữ tử cuối cùng kia, gợi cảm trời sinh, một đôi mắt đẹp khi nhìn quanh tạo ra nét riêng, môi hồng khép hờ, cũng không nói nhiều, nhưng tuyệt đối kinh diễm, giống như có mị cốt trời sinh, làm nữ nhân đều ghen tị.

- Dương Hà, ngươi yên tâm đi, lát nữa sẽ có người đến, là huynh đệ trong tộc ta, chúng ta mời hắn ăn uống một bữa, bảo hắn nói tốt vài câu, tới Đan Vương điện tu hành, tuyệt đối không phải vấn đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.