- Ngươi thực lực luyện khí phi phàm, nguyện gia nhập Thần Binh Học Viện ta hay không?
Có trưởng giả hỏi.
- Tại hạ không thích ước thúc, chỉ có thể cô phụ tiền bối ưu ái.
Tần Vấn Thiên không hề do dự từ chối, khiến Ưu Nguyệt càng khẩn trương hẳn lên.
- Ngươi đã không phải người học viện ta, như vậy ân oán giữa Vương Vân Phi cùng ngươi, chúng ta các trưởng giả này, tự nhiên cũng sẽ không đi hỏi, đều do các ngươi tự mình giải quyết.
Trưởng giả đó mở miệng nói.
- Thực lực luyện khí của Ưu Nguyệt nghĩ hẳn các vị cũng thấy được, nàng ở Thần Binh Học Viện, hẳn sẽ không bị ù ù cạc cạc làm khó dễ phải không?
Tần Vấn Thiên lại hỏi.
- Yên tâm, chúng ta không phải người mù, thực lực luyện khí của Ưu Nguyệt tự nhiên mắt thấy, chỉ cần cô ấy muốn, học viện sẽ có trưởng bối thu cô ấy làm đệ tử, Thần Binh Học Viện ta còn chưa đến mức không có khí độ như thế, bởi vì mâu thuẫn giữa ngươi cùng Vương Vân Phi mà giận chó đánh mèo ở trên người đệ tử thiên tài của bản thân học viện.
Người nọ đáp lại.
- Vãn bối tự nhiên tin tưởng Thần Binh Học Viện.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu, hắn nhìn về phía Ưu Nguyệt nói:
- Ưu Nguyệt, thiên phú luyện khí của ngươi phi thường không tệ, nơi này phi thường thích hợp ngươi, luyện khí cho tốt, tương lai tất có thành tựu, chuyện này dừng ở đây, sẽ không quan hệ với ngươi.
- Không...
Ưu Nguyệt muốn mở miệng, nàng biết thực lực Vương Vân Phi mạnh bao nhiêu, hắn là ngày mai muốn đi Thánh Chiến đài, tồn tại cường đại như vậy, mặc dù Tần Vấn Thiên trình độ thần văn phi phàm, nhưng ở trên chiến đấu cũng không có khả năng vượt qua Vương Vân Phi.
- Việc này dừng ở đây.
Tần Vấn Thiên trực tiếp cắt ngang lời Ưu Nguyệt:
- Về phần Vương Vân Phi, ta còn chưa để ý.
Lúc này Ưu Nguyệt nhìn thấy sự tự tin tựa như khắc vào trong xương cốt đó của Tần Vấn Thiên, thế mà mơ hồ có chút tin tưởng Tần Vấn Thiên, đang lúc nàng chần chờ, Tần Vấn Thiên nhìn về phía Vương Vân Phi nói:
- Nghe nói ngươi ngày mai sẽ đi Thánh Chiến đài vô giúp vui?
Vương Vân Phi sửng sốt, sau đó cười lạnh một tiếng:
- Ngày mai có một hồi ước chiến, Vương Vân Phi ta quả thực muốn tới kiến thức một phen.
- Đối với ngày mai ước chiến, ta cũng muốn tới kiến thức một phen, Thánh Chiến đài, trái lại thích hợp vang danh thiên hạ, nếu ngươi có thể đánh bại ta, ngươi muốn bao nhiêu thần binh, ta tặng ngươi bấy nhiêu.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói, ngày mai vốn đã cần chiến đấu, như vậy, giữ lại ngày mai cùng nhau giải quyết.
Vương Vân Phi suy nghĩ một lát, lập tức bước ra một bước, chỉ về phía Tần Vấn Thiên:
- Đây là ngươi nói, nếu ngươi ngày mai không xuất hiện thì làm sao?
- Ngày mai ta đi cùng ngươi, nếu hắn không xuất hiện, ta tùy ngươi xử trí.
Ưu Nguyệt nhìn Vương Vân Phi nói, Tần Vấn Thiên sửng sốt, thấy ánh mắt của Ưu Nguyệt kiên định, hắn không nói thêm gì, ngày mai hắn sao có khả năng không xuất hiện, đó vốn là có một trận ước chiến thuộc về hắn.
- Tốt, mọi người học viện đều nghe được lời ngươi nói.
Vương Vân Phi nhìn chằm chằm Ưu Nguyệt, lại chỉ về phía Tần Vấn Thiên nói:
- Nếu ngày mai ngươi không dám xuất hiện, ta sẽ để Ưu Nguyệt trở thành nữ phó của ta, hậu quả này, ngươi nghĩ cho kỹ.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên phát lạnh:
- Ngươi nếu thua, làm như thế nào?
- Tùy ngươi xử trí.
Vương Vân Phi tự tin vô cùng, hắn cảnh giới Thiên Cương tầng chín, sao có thể thua.
- Ngày mai gặp.
Tần Vấn Thiên xoay người, ôm tiểu gia hỏa, theo Thanh Nhi cùng nhau bước chậm rời đi, rất nhanh đã rời khỏi Thần Binh Học Viện, nhưng Thần Binh Học Viện lại sôi trào hẳn lên, ngay cả khảo hạch hôm nay cũng tỏ ra ảm đạm thất sắc.
Ngày mai Thánh Chiến đài, các phương hào kiệt thiên kiêu sẽ chạy tới, Tần Vấn Thiên hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới cùng Đế Thí một trong tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại ước chiến là chói mắt như vậy, không biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu cường giả, hơn nữa Vương Vân Phi cũng sẽ đặt chân Thánh Chiến đài đó, sao không bởi vì vậy mà điên cuồng.
Ưu Nguyệt khẽ nhíu mày, tựa như có chút lo lắng, mà Nhung Diễm Trầm Tĩnh thì vẻ mặt lạnh như băng, ngày mai, Vương Vân Phi nhất định sẽ hung hăng chà đạp kẻ làm bọn họ mất hết mặt mũi kia nhỉ!