Thái Cổ Thần Vương

Chương 752: Chương 752: Cường thế sát phạt (2)




Ân Đình đi về phía trước vài bước, trên người mơ hồ có lôi đình chi uy. Hắn không biết Tạ Vũ cùng Kim Diễm trải qua một thương kia, nếu không chỉ sợ ngay cả đứng ra tiếp lời cũng sẽ không.

Nhưng hắn hôm nay muốn bái vào Tử Lôi tông, ở trước mặt Tử Lôi tông, có thể nào mất mặt.

- Ngươi thực cho rằng chỉ bằng thương pháp của ngươi, có thể vô địch.

Phong Vân Hạc hừ lạnh một tiếng, hắn tốc độ vô song, mạnh nhất ở trong các thiên kiêu, Tạ Vũ và Kim Diễm không tránh được một thương kia, hắn lại sẽ không cho rằng mình cũng không thể.

Kiếm Kinh Thiên chưa nói, ở trên người hắn, lại có kiếm ý cường đại đang tràn ngập, Kinh Tiêu kiếm tông Kiếm Kinh Thiên, hắn kiếm pháp kinh tiêu, nhanh như tia chớp, tự hỏi sẽ không chậm hơn thương pháp của Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, chỉ thấy hắn cầm trường thương, chậm rãi bước đi về phía giữa diễn võ trường, đi đến chính giữa, sau đó dừng lại, lạnh nhạt như mây gió nói:

- Ba người các ngươi, có thể cùng tiến lên.

Thanh âm hắn hạ xuống, trên diễn võ trường có một trận gió nhẹ thổi qua, lay động áo đen của hắn.

Diễn võ trường to lớn kia có rất nhiều nhân vật thiên tài, thiên tài so với thiên kiêu của thành Huyễn Vương càng thêm xuất chúng, bọn họ thậm chí có người đã thông qua chín đại phái khảo hạch, nhưng lúc này, thanh niên đồ đen cầm trường thương kia lại trở thành tiêu điểm tuyệt đối, hấp dẫn ánh mắt toàn bộ mọi người.

Phong Vân Hạc, Kiếm Kinh Thiên, Ân Đình, ba vị thiên kiêu Thiên Cương cảnh tầng năm, ở trường hợp như vậy, bị nhục nhã như thế, bọn họ không tìm thấy bất cứ lý do nào sợ mà không chiến.

Thanh niên đồ đen, tu vi chỉ là Thiên Cương cảnh tầng bốn, bọn họ nếu không ứng chiến, còn có mặt mũi nào ở lại trên diễn võ trường, có tư cách gì trở thành đệ tử chín đại phái?

Mặc dù bọn họ thiên phú xuất chúng, thông qua chín đại phái khảo hạch, chỉ sợ chín đại phái cũng sẽ không thu.

- Không cần do dự nữa, ba người cùng nhau, nếu không, các ngươi ngay cả cơ hội ra tay cũng không có.

Thanh âm Tần Vấn Thiên một lần nữa truyền ra, Ân Đình, Phong Vân Hạc cùng Kiếm Kinh Thiên thân thể đều động, tuy ba đánh một không phải một chuyện vẻ vang, nhưng Tần Vấn Thiên tru sát Tạ Vũ cùng Kim Diễm quá cường thế, nếu là muốn bọn họ tranh hơi độc chiến Tần Vấn Thiên, bọn họ thật sự không dám.

Vũ Mệnh Thiên Cương bùng nổ, Kiếm Kinh Thiên mang tính thăm dò chém ra một kiếm, kiếm khí cuồng bạo hóa thành sóng triều ngập trời, cuối về phía Tần Vấn Thiên.

Ân Đình ra tay tương tự, thân thể hắn bay lên, quan sát Tần Vấn Thiên bên dưới, quát to một tiếng, trong hư không xuất hiện một lôi đình đại chưởng ấn uy áp khủng bố, từ bầu trời đè ép xuống, lao thẳng tới Tần Vấn Thiên.

Thân thể Tần Vấn Thiên phóng lên trời, trực tiếp ra một thương, trong nháy mắt này, hắn không giống như vừa rồi vô thanh vô tức nữa, cả người giống như là một vị tuyệt đại bá chủ, chất chứa thế nuốt trời.

Thương ra, hư không nứt, lôi đình đại chưởng ấn ầm ầm nổ tung, thân thể Tần Vấn Thiên lao ngược lên, đánh về phía Ân Đình.

Nhanh, tốc độ quá nhanh, Tần Vấn Thiên ra thương, lôi đình đại chưởng ấn vỡ, đồng thời tránh được kiếm uy kinh thiên.

Thân thể Phong Vân Hạc cũng đã đến, hắn ở thời điểm Kiếm Kinh Thiên và Ân Đình ra tay đã động, giống như một con đại bằng, ép về phía Tần Vấn Thiên, bàn tay màu vàng không đâu không phá, trực tiếp chộp tới Tần Vấn Thiên.

Tay trái Tần Vấn Thiên đánh ra một chưởng, giống như có một đỉnh núi đập tới, thân thể hắn không chút dừng lại, mang theo thế bá đạo phóng lên như cũ, đại địa võ đạo ý chí của Ân Đình đè ép xuống, thân thể Tần Vấn Thiên cực kỳ nặng nề, nhưng ngăn không được quyết tâm giết Ân Đình của hắn.

- Ngăn gã.

Bóng người Kiếm Kinh Thiên chợt lóe, cấp tốc chạy tới, hai mắt Ân Đình giống như tia chớp, trong cơ thể có lực lượng lôi điện ngập trời đánh ra, hội tụ thành một lôi đình kiếm khổng lồ, dung nhập nhiều tầng lực lượng võ đạo ý chí, chém giết về phía bên này.

Trong cơ thể Tần Vấn Thiên huyết mạch quay cuồng, lực chi võ đạo ý chí cùng yêu chi võ đạo ý chí đồng thời bùng nổ ở trên cánh tay phải, trường thương thế như chẻ tre, sát phạt ra.

Tần Vấn Thiên nghịch thế lao lên trời, trường thương chỉ thẳng bầu trời, là tuyệt đại bá vương, một thương này, thần cản giết thần.

- Oành!

Lôi đình cự kiếm vỡ nát, bất cứ lực lượng nào cũng ngăn không được quyết tâm tất sát trong một thương này chất chứa, trong đầu Ân Đình đột ngột xuất hiện một mảng huyết quang, toàn bộ thế giới đều giống như đã biến mất.

- Tên thứ ba.

Thanh âm Tần Vấn Thiên truyền vào trong tai, sau đó một thương bá đạo đâm vào thân thể hắn, khiến người chung quanh chỉ cảm thấy toàn thân đều kịch liệt rung động.

Ân Đình, chết, đây là vị thiên kiêu thứ ba ngã xuống.

- Giết!

Kiếm Kinh Thiên nhìn thấy Ân Đình ngã xuống, thế mà lại sinh ra một loại bi thương, giống như Ân Đình ngã xuống, cũng là kết cục của hắn.

Một kiếm kinh tiêu, hư không cũng phải hủy diệt ở dưới kiếm ý.

Khoảnh khắc Tần Vấn Thiên giết chết Ân Đình, trường thương vung lên, trực tiếp giống như côn gỗ quét ngang ra, nện ở trên chưởng ấn màu vàng của Phong Vân Hạc đã đến, thân thể hắn theo thế đó giống như một làn gió phóng lên cao, trực tiếp thoát ly kiếm khí công kích.

- Thật nhanh.

Tần Vấn Thiên từng tu hành Bằng Thiểm Thần Thông, giống như một con chim đại bàng, lại chất chứa yêu huyết, tốc độ đương nhiên nhanh. Hắn đứng ở trên hư không, quan sát hai người phía dưới, mang trường thương thu hồi, sau đó vươn ra lấy xuống cây rìu lớn trên lưng, thân thể chợt lóe, liền bắn thẳng đến Kiếm Kinh Thiên.

- Ta không tin.

Kiếm Kinh Thiên lạnh như băng nói, Vũ Mệnh Thiên Cương chi kiếm trực tiếp cắt qua bầu trời, bùng nổ chém giết tới, Tần Vấn Thiên không né tránh, trực tiếp bổ xuống một nhát rìu.

Một rìu khai thiên, cây rìu lớn này chém xuống, trời đất cũng giống như đang run rẩy, khi chém ở trên Vũ Mệnh Thiên Cương, Kiếm Kinh Thiên thét lớn một tiếng, Vũ Mệnh Thiên Cương cũng như muốn vỡ vụn, hắn chỉ nhìn thấy một ánh rìu chém giết xuống, thân thể không tự chủ được run lên, cấp tốc lui về phía sau, uy áp chất chứa trong một rìu đó khiến hắn cảm thấy kinh hãi.

- Chém!

Tần Vấn Thiên chợt quát một tiếng, đầu rìu cách không chém xuống, ‘phốc’ một tiếng vang khẽ, mi tâm Kiếm Kinh Thiên lui về phía sau giống như bị trực tiếp phá vỡ, từ mi tâm đi xuống, có một đường thẳng, máu tươi thẩm thấu ra.

- Đây là, kiếm pháp!

Kiếm Kinh Thiên phun ra một thanh âm, thân thể hướng bên dưới rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.